"Jose tiên sinh, đây không phải là vấn đề tiền bạc."
"Chủ yếu là vì các thủy thủ đều sợ, tôi đã nói hết lời rồi, nhưng họ lại không chịu lên thuyền."
Thuyền trưởng Gur tỏ vẻ khó khăn nói.
Nhiệm vụ vận chuyển trước đây không được hoàn thành đúng thời hạn, Sơn Địa Lĩnh đã gia hạn thêm cho bọn họ một lần rồi. Hiện giờ lại tới đây tỏ vẻ thảm thương, ngay cả bản thân ông ta cũng cảm thấy khá lúng túng.
Tiếc là đám thuộc hạ không chịu nể mặt, sau khi vận chuyển được 2 chuyến liền không muốn tiếp tục đi đường biển nữa.
"Thuyền trưởng Gur, hai lần trước chẳng phải rất thuận lợi đó sao?"
"Gần đây cũng không nghe được tin tức về thuyền U Linh, chắc là bọn chúng đã bị trọng thương trong lúc cuộc đại chiến với hạm đội của Giáo Đình."
"Các vị cứ yên tâm vận chuyển là được, có gì mà phải lo chứ!"
Jose ra vẻ trấn định khuyên.
Jose cũng đã dùng rất nhiều những lý do tương tự như thế này, nhưng hiệu quả thì lần sau kém hơn lần trước.
"Jose tiên sinh tôn kính, không phải Gur tôi không nể mặt ngài, thật sự là nhiệm vụ này không tiến hành được."
"Trong lần hồi cảng lần này, chúng tôi không nhìn thấy bất kỳ tàu thuyền nào ở dọc đường, dường như tất cả mọi người đều đã từ bỏ tuyến đường biển này rồi."
"Vì lý do an toàn, chúng tôi đều chỉ dám di chuyển ở ven biển, nhưng mọi người vẫn cảm thấy rất sợ!"
"Một khi thuyền U Linh từ trong hải vực sương mù chạy ra, những đội thuyền như chúng tôi chắc chắn sẽ bị hủy diệt."
Gur ra vẻ cầu xin nói.
Thuộc hạ sợ, người làm chủ tàu như ông ta cũng sợ!
Toàn bộ vốn liếng đều ở trên tàu, một khi xảy ra sơ xuất thì sẽ bị mất hết tất cả.
Jose lập tức nhân ra, có người đang cố tình phóng đại cảm xúc khủng hoảng, dùng chuyện này để đả kích mậu dịch đường đường của Vương quốc Alpha.
Người tình nghi thì rất nhiều.
Có thể là do Giáo Đình làm, cũng có thể là do Vương quốc Hessen gây ra, còn có thể là. . .
"Thuyền trưởng Gur, trước đừng vội, chúng tôi có cách giải quyết vấn đề này."
"Lát nữa ta sẽ sai Long kỵ binh Griffin trong lãnh địa đi nhìn chằm chằm hải vực sương mù, nếu như có động tĩnh thì sẽ lập tức thông báo cho các vị, chắc chắn sẽ không. . ."
Không đợi Jose nói hết phương pháp giải quyết, Gur liền ngắt lời nói:
"Jose tiên sinh, diện tích của hải vực sương mù rộng lớn như vậy, làm sao có thể nhìn chằm chằm hết được."
"Hơn nữa, cho dù Long kỵ binh Griffin phát hiện ra tung tích của thuyền U Linh thì cũng chưa chắc có thể truyền tin được."
"Gần đây đã có một vài dong binh đoàn tiến vào trong hải vực sương mù thăm dò, nhưng đều một đi không trở lại."
"Nghe nói vài ngày trước, gia tộc Dalton cũng phái Kỵ binh Griffin đi giám sát hải vực sương mù, nhưng cũng bị tổn thất.". . .
"Có quá nhiều vết xe đổ, nên ngài cũng đừng tiếp tục mạo hiểm nữa."
"Lỡ như xảy ra vấn đề, bị Bá tước lão gia truy cứu trách nhiệm, ngài cũng dễ giải thích!"
Nghe được lời giải thích này, Jose chỉ trầm mặc.
Những đoàn lính đánh thuê xâm nhập vào trong hải vực sương mù đều là những kẻ chán sống, nhưng ngay cả không quân giám thị hải vực sương mù cũng xảy ra chuyện thì thực sự là có vấn đề.
Ít nhất có thể chứng minh là ba chiếc thuyền U Linh có thể tự do hành động trong hải vực sương mù, mà không phải chỉ có thể ở yên bên trong.
"Như vậy đi!"
"Trong những ngày này, đội tàu của các vị đều tạm dừng hoạt động đi, Thuyền trưởng Gur, ông đi làm người trung gian dùm ta, mời tất cả các chủ tàu lớn tới đây."
"Dù sao mọi người cũng đang rảnh, không bằng tới vận chuyển giúp, đến lúc đó ta sẽ mời Bá tước lão gia hộ tống cho mọi người."
"Bọn U Linh đều là thủ hạ bại tướng của lão gia, lần này các vị có thể yên tâm rồi chứ?"
Jose nhẫn tâm nói.
Dù có nói thế nào thì y cũng phải nghĩ biện pháp vận chuyển dân số mà Sơn Địa Lĩnh đã được chia phần về đây.
Với mức độ xem trọng nhân khẩu của lãnh chúa lão gia, đích thân hộ tống một chuyến vận chuyển tầm mấy vạn dân cũng là chuyện rất bình thường.
Uy danh đều nhờ đánh ra, chiến tích đánh lui ba chiếc thuyền U Linh của Hudson đã làm cho Gur yên tâm hơn rất nhiều. Nhưng ông ta lại lập tức quan tâm mà hỏi:
"Jose tiên sinh, Bá tước lão gia đang bận lo cho quân vụ của Vương quốc, thực sự có thời gian để làm chuyện này sao?"
Đây là vấn đề thực tế nhất, các quý tộc vùng duyên hải đều đang khổ sở vì tuyến đường biển bị tắc nghẽn, nguyên nhân quan trọng nhất mà họ không mời Hudson lão gia ra tay là vì dị tộc là mối đe dọa lớn U Linh.
Thuyền U Linh dù hung hăng ngang ngược cỡ nào thì cũng chỉ là gây chuyện ở trên biển, không lay chuyển được căn cơ của mọi người, nhưng dị tộc thì lại đang muốn hủy diệt cả nhân tộc.
"Yên tâm đi, trí tuệ của U Linh cũng không thấp. Cho dù Bá tước lão gia không có thời gian bảo vệ các ngươi thì cũng có thể đàm phán với U Linh Vương."
"Sơn Địa Lĩnh đang thiếu nhân khẩu, các vị lo về thuyền U Linh, chúng tôi lại đang lo di dân xảy ra bất trắc!"
"Cho dù không thể ngăn chặn bọn chúng cướp bóc tứ phương, nhưng ít nhất cũng có thể làm cho U Linh Vương đồng ý không đụng vào thuyền của chúng ta."
Jose ra sức lừa dối nói.
Có thể dựa vào đàm phán để giải quyết vấn đề này hay không, trong lòng Jose cũng không chắc lắm.
Bởi vì thuyền U Linh là chuyện có tính bảo mật cao, nên chỉ có một mình Hudson biết.
Điều quan trọng nhất hiện giờ là phải lừa đội tàu đi vận chuyển nạn dân về đây trước.
Nếu như xảy ra bất trắc, đó là vì "U Minh tam vương" đã làm trái hiệp ước, dù sao cũng không thể nào xác minh được.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Jose vẫn sẽ báo cáo chuyện này lên.
Dựa theo kế hoạch, chờ sau khi sắp xếp cuộc di dân xong, ông ta còn phải theo quân đến Công quốc Mosey.