Mặc dù là vậy, Hudson vẫn không dám phớt lờ. Trong tình huống bình thường, các tổ chức tà giáo sẽ không gây ra được sóng gió gì, nhưng còn có lúc tình huống không bình thường mà.
Một khi chiến tranh toàn diện nổ ra, cuộc sống của dân chúng bình thường chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, lồng ấp sinh sôi tà giáo liền xuất hiện.
Cộng thêm việc lực lượng vũ trang của các quý tộc địa phương đã ra tiền tuyến, không còn đủ năng lực áp chế bọn chúng nữa, lúc đó sẽ rất dễ xảy ra đại loạn.
Nguyên nhân mà hắn ra tay giúp các đại quý tộc duyên hải thực chất cũng là đang giúp chính mình.
Trong túi của những kẻ này có tiền thì Vương quốc mới có tiền để tiếp tục cung cấp cho chiến tranh. Không cần phải bóc lột địa phương bằng mọi giá để kiếm kinh phí nuôi chiến tranh.
Đặc biệt là tình trạng thiếu hụt lương thực, Hudson cần bọn họ cố gắng phát triển ngư nghiệp hải dương.
Một khi có đủ vật tư cung ứng, những dân chúng ở đáy xã hội sẽ không bị cắt giảm khẩu phần lương thực. Cuộc sống không đến nỗi khó khăn là sẽ không bị các tổ chức tà giáo tẩy não.
Nếu mà so sánh thì những thứ mà lũ U Linh muốn liền không đáng được nhắc tới.
Hudson đã tìm hiểu hết những vật tư có tên trên danh sách rồi. Mặc dù cho trân quý, nhưng cũng không đến mức là vạn kim khó cầu.
Chỉ cần các nhà chịu bỏ công sức, muốn góp đủ danh sách vật tư này cũng không phải là chuyện khó.
Nếu như không làm được, đó chính là vấn đề về thành ý. Chờ khi họ đâm phải bức tường thì tự nhiên sẽ quay đầu thôi.
"Vâng, Bá tước đại nhân!"
Jacob trả lời với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Y thật sự không biết gì về phương diện quân sự. Hiện giờ thấy mọi người đều ra chiến trường, còn bản thân thì ở lại trông nhà.
Hudson chỉ có thể làm bộ như không nhìn thấy cảnh này. Mang theo các tổ chức thành viên ra tiền tuyến, ăn ké quân công chỉ là phụ, chủ yếu là phải mở rộng tầm mắt cho bọn họ.
Vì lãnh địa đang không ngừng phát triển, nên Hudson cảm thấy mình cần nhiều nhân tài có thể một mình đảm đương một phía. Đào người thì độ khó quá lớn, nên hắn chỉ đành tự bồi dưỡng.
Nếu như xét về dụng binh đánh trận thì võ tướng vẫn càng đáng tin hơn một chút. Các quan văn chỉ được cái lý thuyết, khi ra thực chiến liền tay chân lóng ngóng.
Những vị tướng đại tài văn võ song toàn thật sự là quá ít ỏi.
Hắn không hy vọng là sẽ có được tất cả, nhưng ở một nơi không yên ổn như đại lục Aslante, muốn tọa trấn một phương thì vẫn cần phải có một chút năng lực quân sự.
Chỉ cần là người có một chút thiên phú quân sự, Hudson đều không ngại mang theo bồi dưỡng một phen. Nếu như một chút thiên phú cũng không có, vậy thì thật sự là hết cách.
Sau khi sắp xếp công việc trong lãnh địa xong, Hudson gọi ra Maxim tới, mang theo một vài thành viên trong tổ chức chạy thẳng về phía quân doanh. . . .
Pháo đài August đã từng là trọng địa chiến lược của Công quốc Mosey, bây giờ lại đang trở thành chiến trường.
Đối mặt với cuộc tấn công của liên quân dị tộc, quân thủ thành chống trả rất ngoan cường, nhưng vẫn không thể đảo ngược tình thế suy tàn trên chiến trường.
Tử tước Raquel bị thời đại đẩy lên thượng vị lúc này đang khóc không ra nước mắt. Không biết là ai đã nói những lời sàm ngôn với Quốc vương là y đã nhận được chân truyền của Hudson.
Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn.
Cho nên trách nhiệm bảo vệ Pháo đài August liền được đặt lên vai y. Muốn từ chối cũng không được, ai bảo Raquel có kinh nghiệm bảo vệ Phi Hùng bảo chứ?
Mặc dù Phi Hùng bảo cuối cùng vẫn thất thủ vào thời khắc cuối cùng, nhưng cuộc chiến công phòng thảm thiết năm đó ở Phi Hùng bảo vẫn khiến cho giới cao tầng của Công quốc cảm thấy hài lòng.
Với tư cách phe bại trận, nên đương nhiên là không có quân công, nhưng Công quốc cũng không hề truy cứu trách nhiệm mất thành đất mất!
Giới cao tầng Công quốc muốn phục chế cuộc công phòng chiến ở Phi Hùng bao năm đó, lợi dụng tuyến phòng thủ Pháo đài August để tiêu hao binh lực của liên quân dị tộc, tranh thủ nhiều thời gian hơn cho Công quốc.
Lý tưởng là tốt đẹp, nhưng hiện thực lại rất khó khăn. Đúng là Raquel đã học được không ít khi đi theo Hudson, nhưng điều đó không có nghĩa là y có thể từ một vị thiếu gia ăn chơi biến thành danh tướng đại lục.
Ngoài việc học được cách tăng cường công sự thành phòng khi vườn không nhà trống và thực thi nghiêm chỉnh kỷ luật quân đội ra, Raquel không biết nên làm gì nữa.
Phản kích là chuyện không tồn tại, Hudson lão gia chỉ mang y đánh những cuộc chiến chiếm ưu thế, trước giờ y chưa từng đánh cuộc chiến ở thế bất lợi bao giờ, nhưng cuộc chiến mà Raquel đang phải đối mặt hiện giờ lại ở thế bất lợi.
Đối mặt đại quân của liên minh Thượng Cổ Di tộc đang đến gần, trong tay Raquel chỉ có 80. 000 quân thủ thành của Công quốc và 120. 000 bại binh thu nạp được.
"Lũ ngu Đông Vương quốc Warhammer kia vẫn còn chưa chịu an phận sao?"
Trong khi nói chuyện, Raquel không nhịn được vuốt vuốt trán.
Gặp phải heo đồng đội là chuyện vô cùng đau đầu. Hơn nữa, những bại binh này đều đến từ nhiều quốc gia Bắc đại lục, sau lưng liên lụy đến rất nhiều chuyện phiền phức, căn bản không thể nào dùng phương pháp mạnh được.
Thực ra thì việc mắng Đông Vương quốc Warhammer cũng là đang chọn quả hồng mềm để bóp. Đều đã lăn lộn đến mức phải thành lập một chính phủ lưu vong rồi, đắc tội cũng chẳng có gì gọi là.
Nhưng bại binh của những quốc gia khác thì khác, sau lưng còn có người chống đỡ. Raquel cũng lo rằng những sai sót trong quá trình chỉ huy của mình sẽ làm cho mối quan hệ của các quốc gia nhân tộc Bắc đại lục trở nên căng thẳng, dẫn đến những hậu quả khó lường.
"Xin Tổng đốc đại nhân yên tâm. Chúng tôi đã đưa đám ngu xuẩn đó rời khỏi tiền tuyến rồi, hiện giờ chỉ có quan binh trung và hạ tầng ở lại tiền tuyến."
"Chẳng qua tâm tình của bọn họ đang rất mâu thuẫn, lo là chúng ta sẽ lấy họ ra làm bia đỡ đạn, nên không mấy tích cực trong lúc chấp hành mệnh lệnh."
Klynn vội vàng trả lời.