Gặp phải một đối tác bốc đồng như vậy, Holt cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Nhưng hết cách rồi, Đa Trảo Tộc và Tộc Cự Nhân đã hợp tác với nhau rất nhiều năm rồi.
Nếu nói Tộc Cự Nhân là điển hình của câu đầu óc ngu si tứ chi phát triển; Vậy thì Đa Trảo Tộc của Holt chính là một thái cực hoàn toàn khác.
Dưới áp lực sinh tồn, hai chủng tộc có thiên phú bù đắp lẫn nhau này đã chọn hợp tác với nhau.
Thực ra, Tộc Cự Nhân cũng không phải là hoàn toàn không có não. Chẳng qua số lượng cự nhân có não rất ít, đại đa số đều là tứ chi phát triển.
Đa Trảo Tộc cũng không yếu, nhưng nếu như so với những Thượng Cổ Di tộc trong thế giới băng tuyết thì lực lượng tổng thể của chủng tộc này tương đối yếu, và Holt chính là một vị cường giả.
Muốn biết thực lực của bọn chúng mạnh hay yếu là rất đơn giản, chỉ cần đếm số móng vuốt là được. Một móng vuốt liền đại diện cho cấp 1, tám móng vuốt liền đại diện cấp 8.
Với tư cách là quân tiên phong, sứ mạng của bọn chúng không phải là công thành, mà là phải dụ được đại quân nhân tộc ở trong thành ra bên ngoài, hoặc có thể nói là đe dọa nhân tộc rời đi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, nhiệm vụ lần này nhất định sẽ thất bại. Nghĩ tới đây, Holt liền nổi giận, từ khi cộng tác với tên Catmull này, ngoài thành công hù dọa được kẻ địch hai lần ra, những nhiệm vụ còn lại đều là thất bại.
Liên minh Thượng Cổ Di tộc có thể liên hợp với nhau là vì bọn chúng đã ban hành những quy định để ước thúc hành vi của mỗi chủng tộc.
Ví dụ, việc phân chia lãnh địa sau chiến tranh mà mọi người quan tâm nhất đều sẽ được gắn liền với thành tích trên chiến trường.
Sau khi bị Catmull giày vò như vậy, quân phòng thủ ở trong thành sẽ không thể nào ra khỏi thành đánh lén nữa. Hiện giờ mà quân đội nhân tộc trong thành vẫn chưa chạy trốn, khả năng cao đây sẽ là một trận huyết chiến.
Đối với liên minh Thượng Cổ Di tộc mà nói, bọn chúng chỉ cần đất đai, công thành chiến không có nhiều lợi ích, có thể không đánh thì tốt nhất vẫn là không cần phải đánh.
Ai bảo nhân khẩu của các tộc trong liên minh đều có hạn chứ?
Nếu như không chuẩn bị kỹ càng từ trước, chỉ cần sảng khoái nhất thời, sau này khi nhân tộc phát động phản công, bọn chúng sẽ không cầm cự được.
"Holt, chuyện này thì liên quan gì đến. Là do nhân tộc động thủ trước, ta chỉ sai thuộc hạ phản công thôi."
"Hơn nữa, không phải trước đó vẫn rất thuận lợi sao, chỉ là đe dọa quân thủ thành một chút thôi mà bọn chúng đã bị dọa đến chạy loạn khắp nơi rồi."
"Để ta thử lại lần nữa, không chừng quân phòng thủ trong thành sẽ bị hù chạy, lúc đó chúng ta sẽ không cần phải công thành."
Catmull lớn tiếng nói.
Nếu không có những tiếng nổ che giấu, sợ là quân thủ thành ở phía đối diện đều có thể nghe được.
Holt bất đắc dĩ trợn trắng mắt, nó rất muốn cho tên to con trước mặt này tiếp tục, dù sao cũng không phải là người của Đa Trảo Tộc nó chết.
Nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiếm thượng phong, trong tộc đã từng phân tích rồi: Nhân lúc hiện giờ nhân tộc không rảnh để bận tâm đến Bắc đại lục, lợi dụng cuộc chiến lần này để chiếm chút tiện nghi thì được; Nhưng nếu như khẩu vị quá lớn, sau này nhất định sẽ phải trả một cái giá vô cùng thê thảm.
Trong Liên minh Thượng Cổ Di tộc, Đa Trảo Tộc thuộc phái thấy tốt thì lấy. Tiếc rằng tiến triển thuận lợi ở giai đoạn đầu đã làm cho phái chủ chiến chiếm thế thượng phong tuyệt đối.
Nếu đã không thay đổi được đại cục, vậy thì chỉ có thể bảo toàn thực lực. Không chỉ phải bảo toàn thực lực của nhà mình, mà còn phải chiếu cố cho cả đồng bọn nữa.
Mặc dù Tộc Cự Nhân có hơi bốc đồng một chút, nhưng bọn chúng lại rất thẳng thắn, không có âm mưu tâm kế gì, nên không cần phải lo bị đồng bọn phản bội!
"Đủ rồi, Catmull!"
"Nơi này là Công quốc Mosey, quân phòng thủ không phải là Người Warhammer đã bị chúng ta dọa cho sợ mất mật. Nếu không đánh vài trận khổ chiến thì địch nhân sẽ không bị chúng ta dọa sợ đâu."
"Không cần thiết phải hy sinh vô nghĩa nữa, để người của ngươi rút lui ra bên ngoài tầm bắn của Ma Tinh pháo đi, chờ đại quân tới rồi mới tấn công tiếp."
"Đừng có quên, Tộc Cự Nhân các ngươi chỉ còn vài vạn nhân khẩu nữa thôi, nếu như bị tổn thất nặng nề ở chỗ này, sau khi trở về ngươi sẽ giải thích như thế nào?"
Holt tức giận nói.
Dùng cơ thể máu thịt để đối kháng công nghệ ma pháp là phải trả một cái giá rất lớn. Trong cuộc giao phong ngắn ngủi vừa rồi, đã có hơn mười người của Tộc Cự Nhân phải trả giá bằng cả mạng sống, còn có mười mấy tên Cự nhân bị thương nữa.
Mặc dù quân phòng thủ có thương vong nhiều hơn, nhưng mà dân số của nhân tộc lại rất nhiều!
Trong liên minh Dị tộc, ngoài thú nhân là có thể không chút kiêng kỵ ra sử dụng chiến thuật biển thú ra, năng lực sinh sản của các chủng tộc còn lại đều không sánh bằng nhân tộc.
Vì giảm bớt tổn thất của các binh sĩ dưới trướng, Holt thà rằng giảm hiệu suất xuống một chút, chờ quân chủ lực tới rồi mới đánh tiếp.
Có Tộc Tinh Linh làm vú em, vũ khí ma pháp của Liên minh Thượng Cổ Di tộc cũng không yếu. Hơn nữa, đoàn Ma pháp sư tùy hành cũng là lợi khí để công thành.
Đương nhiên, nguyên nhân mà bọn chúng biểu hiện hèn nhát như vậy, ngoài việc thiếu lợi khí công thành ra, điều quan trọng nhất chính là không đủ binh lực.
Dù có tập hợp vài chủng tộc lại cũng không đủ 3000 đại quân. Nếu không phải trong đội ngũ này có năm trăm tên cự nhân thì Holt cũng không dám mang theo quân đội tới chỗ này khiêu khích. . . .
"Địch nhân lui!"
"Địch nhân lui!". . .
Nghe được tiếng hoan hô của các binh sĩ thủ thành, vẻ ngưng trọng trên mặt Raquel cũng vơi đi phần nào, nhưng cũng lập tức trầm xuống.
Kiếp nạn hôm nay xem như qua rồi, nhưng sau đó mình nên làm gì đây?