Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1249 - Chương 1249: Đàm Phán (2)

Chương 1249: Đàm Phán (2) Chương 1249: Đàm Phán (2)

Đặc biệt là vấn đề thiếu lương thực, nếu không giải quyết được vấn đề này, mạo muội phái viện quân tới chính là một hành vi không chịu trách nhiệm đối với binh sĩ. ...

"Ầm ầm..."

"Thành phá rồi, giết!"

Một tiếng vang thật lớn truyền ra, tường thành lung lay sắp đổ theo tiếng vang mà ngã xuống. Không chỉ có mỗi tường thành là sụp đổ, mà kèm theo đó là niềm tin cầm cự trong đau khổ của Bán thú nhân cũng sụp đổ.

"Mau chặn lại!"

"Lũ vô dụng, không được lùi!"

Một tên tướng lĩnh Bán thú nhân ra sức hét lớn, thậm chí còn rút đao chém chết hai tên bại binh. Nhưng đại cục đã định, sức người không thể nào thay đổi được sự thật này.

Chỉ trong thoáng chốc, binh sĩ Frank đã giết vào trong, nhanh chóng chiếm lấy tường thành.

Sau khi ý thức được đại thế đã mất, Bán thú nhân vương chỉ đành lưu luyến vứt bỏ Vương thành, tiến hành chiến lược di dời.

"Thế công của quân địch quá mạnh, vương thượng, ngài đi trước đi!"

"Chúng thần phụ trách đoạn hậu, nếu không sẽ không ai đi được."

Tên thống lĩnh hộ vệ Bán thú nhân bình tĩnh nói, như thể mọi chuyện đều là lẽ tất nhiên vậy.

Nhóm hậu cung vốn đang khóc sướt mướt cũng nhanh chóng cáo biệt với Bán thú nhân vương, tự động gia nhập vào trong hàng ngũ ở lại chặn đường.

Có thể phát huy được bao nhiêu tác dụng thì không biết, nhưng nếu như mọi người tập chung lại một chỗ thì nhất định sẽ không thể thoát khỏi sự truy sát của quân địch.

Hoạn nạn thấy chân tình, Bán thú nhân vương thế hệ này dù không tính là thiên kiêu một đời, nhưng cũng là một vị quân chủ đạt tiêu chuẩn.

Nếu như ở Bắc đại lục, nơi nhân tộc có lực lượng yếu nhất, không chừng Bán thú nhân vương đã làm ra một chút thành tựu.

Tiếc là ông ta hơi xui, lại trở thành hàng xóm láng giềng với Vương quốc số một trên đại lục.

Chênh lệch về mặt thực lực không phải chỉ cần dựa vào nỗ lực là có thể bù đắp được. Mặc dù bọn chúng đã rất cố gắng, đáng tiếc là vẫn bại dưới tay của Vương quốc Frank.

Bán thú nhân vương lưu luyến nhìn mọi người một cái, sau đó nhảy lên Ma thú, dưới sự hộ tống của mười mấy tên cao thủ rời khỏi nơi này. ...

Vương cung Lutecia.

"Bệ hạ, tiền tuyến truyền đến tin tức, đại quân đã công phá được vương cung của Bán thú nhân, trước mắt đại quân đang quét sạch tàn quân."

"Tiếc là trong thành quá hỗn loạn, không thể lưu lại Bán thú nhân vương. Nhưng tướng quân Buck Hi đã phái người đuổi theo rồi, chắc là không bao lâu sau sẽ nhận được tin tức tốt."

Tể tướng Công tước Bergson cười ha hả nói.

Trình độ văn minh của tộc Bán thú nhân cũng không cao, cả nước chỉ có được vài tòa thành trì, tập trung công thương nghiệp của cả nước, phần còn lại đều là các bộ lạc nông thôn.

Vương đô chính thành trì cuối cùng mà Vương quốc Bán thú nhân đang nắm quyền kiểm soát, sau khi công chiếm được nơi này, nền văn minh của tộc Bán thú nhân sẽ bị đánh trở về thời đại bộ lạc.

Cắt đứt căn cơ của Bán thú nhân, lại còn tiêu diệt hết quân chủ lực của bọn chúng, cuộc chiến sau đó đã không có khả năng xảy ra biến số gì nữa.

"Đánh không tệ, Bộ Quân vụ khởi thảo công văn ngợi khen, mau chóng hoạch định chiến công."

"Nói với các tướng lĩnh tiền tuyến là hãy mau chóng hoàn thành cuộc đại thanh tẩy, số lượng Bán thú nhân còn lại không nhiều lắm!"

Charles III dùng ngữ khí bình tĩnh nhất để nói ra những lời ác độc nhất.

Mọi người sớm đã không còn cảm thấy kinh ngạc về loại chuyện này nữa. Đây là một hạng mục không thể thiếu trong những cuộc chiến tranh đại lục, điểm khác biệt duy nhất là quy mô của cuộc thanh tẩy này hơi lớn một chút mà thôi. ...

Nhìn thấy sát khí tràn ngập trong quân doanh, Nữ vương Tinh Linh rừng rậm liền nhướng mày, đây không phải cuộc sống mà các Tinh Linh mong muốn.

Nhưng hết cách rồi, với tư cách là một trong số ít chủng tộc trong liên minh dị tộc còn có thể duy trì được thế công, Tộc Tinh Linh hiện đang đóng vai trò chúa cứu thế trong liên minh.

Mặc dù Liên minh đã thất bại toàn tập, nhưng Tộc Tinh Linh cũng có thực lực để sống an phận ở một góc, nhưng điều kiện tiên quyết là nhân tộc phải luôn trong tình trạng nội đấu.

Nếu như vào một ngày nào đó nhân tộc đột nhiên thống nhất, thậm chí chỉ là thống nhất Bắc đại lục thôi cũng đã có thể mang đến cho Tộc Tinh Linh tai hoạ ngập đầu rồi.

Chiến lược cân bằng không phải chơi cho vui, đặc biệt là những tiểu tộc nằm trong diện cân bằng của các đại tộc, càng là phong hiểm trùng điệp.

Chỉ cần có lựa chọn khác thì không ai muốn mang sự tồn vong của chủng tộc đặt hết vào loại hạ hạ sách như nội đấu trong nhân tộc sẽ kéo dài này.

"Đại tỷ, tình hình này đối với Liên minh là rất tồi tệ!"

"Vương quốc Bán thú nhân thì đánh bại quá nhanh, chúng ta còn chưa kịp công phạt Bắc đại lục xong nữa, sớm biết như vậy thì nên xuất binh sớm hơn rồi."

Nữ vương Tinh Linh thảo nguyên ra vẻ ảo não nói.

Đều là do kinh nghiệm chủ nghĩa gây họa, chủng tộc càng trường thọ thì sẽ càng bảo thủ, dựa vào kỹ năng "không quan tâm", lần nào Tộc Tinh Linh cũng có thể kiếm được chỗ tốt từ trong chiến tranh đại lục.

Đến mức phản ứng đầu tiên của Tộc Tinh Linh sau khi gặp được chiến tranh đại lục chính là: để người khác đánh trước đi.

Chiến lược dù khá đến mấy cũng sẽ có lúc bị đào thải. Sau khi trải nghiệm chiến tranh đại lục, nhân tộc càng đánh càng mạnh, Liên minh Dị tộc lại càng đánh càng yếu.

Một tăng một giảm như vậy, thế cân bằng cuối cùng cũng bị phá vỡ. Chiến lược "không quan tâm" bị phá sản, các Tinh Linh chỉ có thể cầm vũ khí lên tham chiến.

"Bây giờ nói những chuyện này đã không có ý nghĩa gì nữa, không ai ngờ được rằng thực lực của người Frank lại tăng trưởng nhanh đến vậy, còn chưa kịp dốc toàn lực thì Bán thú nhân đã bại rồi."

"Dù có xuất binh sớm hơn thì cuộc chiến ở Nam đại lục vẫn nằm ngoài tầm tay với của chúng ta."

Bình Luận (0)
Comment