Nếu như không làm rõ ràng địa vị của đối phương thì sao hắn dám làm loạn chứ. Từ xưa đến nay, có vô số nhân vật anh hùng đều bị phá hủy ở trên giường.
"Công chúa điện hạ, lời này của ngài làm cho ta không biết nên trả lời như thế nào."
Hudson tức giận nói.
Cô gái trước mặt này chính là Công chúa Madeleine, khác với những vị công chúa của các vương công quý tộc, người trước mắt này mới là công chúa thực sự của Vương quốc, là em gái ruột của Caesar IV.
Trong cuộc gặp gỡ lần trước, thân phận của đôi bên chênh lệch quá lớn, Hudson chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn.
Hiện giờ hai người có thể đứng chung một chỗ để trò chuyện, nhưng đây không phải là lý do để kết giao với hắn. Dựa theo thông lệ trên đại lục Aslante, Công chúa Madeleine sẽ được gả cho Quốc vương hoặc là người thừa kế của một Vương quốc nào đó.
Nếu như Hudson chưa kết hôn, lấy thân phận địa vị hiện giờ của hắn, xuất phát từ mục đích lôi kéo lòng người, vương thất có khả năng suy tính đến việc thông gia.
Hơn nữa, xác suất thành công cũng rất thấp. Tiêu chuẩn để chọn đối tượng thông gia đầu tiên của Vương thất chính là xuất thân, giữa các vương thất của các quốc gia trên đại lục đều có liên hệ với nhau, hoặc ít hoặc nhiều mà thôi.
Hai người không nên kết giao mà đứng chung một chỗ thì nhất định chẳng phải là chuyện tốt gì. Lỡ như truyền ra chút chuyện xấu gì đó, làm ảnh hưởng đến việc thông gia của Vương thất, sợ là Caesar IV sẽ trở mặt với hắn ngay lập tức.
"Hừ!"
"Đàn ông các ngươi đều là đồ háo sắc!"
Nghe được lời này của Công chúa Madeleine, Hudson suýt chút nữa liền phun rượu ra ngoài. Dùng cách này để làm cho hắn chú ý là quá rõ ràng.
"Nếu đã như vậy, ta xin cáo từ trước."
Nói xong, Hudson liền quay người rời đi. Một vị công chúa còn không đáng để hắn phí hết tâm tư đi nghiên cứu.
Trên đời không có vô duyên vô cớ yêu hận, hắn không tin một vị Công chúa đã trải qua nền giáo dục của vương thất như Madeleine lại là một cô bé ngây thơ, tìm tới hắn chỉ vì tò mò.
Nếu như có thể thu hút sự chú ý của nàng ta dễ như vậy thì hai bên đã gặp nhau trong buổi tiệc mừng lúc trước rồi.
Mọi việc đều có giá trị của nó. Trực giác nói cho Hudson biết, trong nội bộ Vương thất Alpha cũng không hề yên bình, nếu không thì Công chúa Madeleine đã không phải liều lĩnh như vậy rồi.
Dù là muốn kết giao thì cũng không cần phải vội vã như vậy. Đặc biệt là để một nữ nhân đi thu hút sự chú ý của một người đàn ông, cách này rất dễ xảy ra vấn đề.
Lỡ như xảy ra chuyện gì, một vị Công chúa còn chưa xuất giá như Madeleine sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi hơn một đại quý tộc đã kết hôn như hắn.
Không phải là không gả ra được, dựa vào quốc lực của Vương quốc Alpha, công chúa vương thất luôn là hàng bán chạy, chỉ là đối tượng thông gia sẽ từ Quốc vương hoặc người thừa kế biến thành một vị vương tử bình thường. ...
"Điện hạ, thế nào rồi?"
Giọng nói của thị nữ vang lên, Công chúa Madeleine nhướng mày rồi buồn bực nói: "Ta còn chưa kịp nói gì thì hắn ta đã chạy trốn rồi."
"Xem ra hắn ta còn giảo hoạt hơn trong dự đoán của chúng ta, muốn hắn ra mặt ngăn cản cuộc thông gia lần này, sợ là..."
Xuất thân vương thất, cùng với việc được hưởng thụ điều kiện sinh hoạt ưu việt thì đồng thời cũng phải trả một cái giá tương ứng. Với tư cách là công chúa vương thất, cái giá cần phải trả chính là hôn nhân.
Loại thông gia này không chỉ là một cuộc thông gia giữa hai vương thất, mà nó còn liên quan đến chính trị quốc gia.
Trong vấn đề này thông gia này, tiếng nói của người trong cuộc nhiều khi còn chẳng sánh bằng tiếng nói của một vị đại thần trong nước.
Những trọng thần giống như Hudson đương nhiên là không thể quyết định đối tượng mà vương thất sẽ thông gia, nhưng hắn lại có thể phá hủy kế hoạch thông gia của vương thất.
"Điện hạ, như vậy thì chuyện này sẽ rất phiền phức. Đám đại thần trong triều hầu như đều ủng hộ cuộc thông gia lần này, nếu như Nguyên soái Hudson không phản đối, sợ là chúng ta rất khó ngăn cản được."
"Nếu như thật sự bị gả cho tên khốn kia, ngài sẽ..."
Không đợi thị nữ nói hết lời, Công chúa Madeleine đã ngắt lời nói: "Chuyện này còn chưa bết bát đến thế, huynh trưởng cũng đã phản đối cuộc thông gia này."
"Với thế cục trước mắt của Vương quốc, nhu cầu thông gia của chúng ta cũng không bức thiết đến vậy."
"Đám đại thần chỉ vì lợi ích của Vương quốc nên mới thúc đẩy cuộc thông gia này, nhưng không có nghĩa là bọn họ sẽ ép buộc huynh trưởng đáp ứng."
"Còn về Nguyên soái Hudson, người này rất khôn khéo, không dễ nặn như những con em quý tộc bình thường kia."
"Vừa rồi ta đã thể hiện rất rõ ràng rồi, nhưng cũng không thể làm cho hắn đồng ý, cũng không thể để ta đi câu dẫn hắn nha?"...
Ngọn lửa hừng hực phá tan đêm tối, tiếng la giết kinh thiên động địa đã đánh thức quân phòng thủ đang trong cơn mơ ngủ.
"Xảy ra chuyện gì, tại sao lại có quân địch ở chỗ này?"
Bá tước Theoden sợ hãi hỏi.
Nhưng hiển nhiên là không ai có thể trả lời câu hỏi này của gã ta. Sau khi cương vực ở phía bắc của Vương quốc được mở rộng, Tử Kinh quan đã từ nơi biên cương biến thành nội địa.
Những thành lũy quân sự trước đó hiện giờ đã biến thành trạm trung chuyển vật tư cho đại quân, mỗi ngày đều có một lượng lớn vật tư chiến lược ra ra vào vào ở chỗ này.
Bởi vì chuẩn bị chưa đủ, nên các phòng tuyến ở khu vực biên giới của Vương quốc cũng không còn kiên cố như lúc trước. Lượng vật tư chiến lược được tích trữ trong các cứ điểm thành lũy cũng không nhiều như lúc trước.
Vì sự an toàn, Vương quốc đã dời kho tích trữ lượng lớn vật tư chiến lược vào trong những tòa pháo đài nằm cách xa tiền tuyến, Tử Kinh quan chính là một trong những nơi dự trữ vật tư chiến lược quan trọng đó.