Về việc có thể lấy được gì từ Đế quốc thú nhân hay không, đối với vương thất thì chuyện này thực ra không quan trọng lắm.
Phía đông không sáng, còn có phía tây sáng.
Cuộc giao dịch nội bộ trước đó cũng đã sắp đến lúc thực hiện rồi. So với sự nguy hiểm trên đại thảo nguyên thú nhân, rõ ràng là lãnh thổ của Vương quốc Warhammer ở phía tây sẽ càng yên bình và thoải mái hơn.
Thay vì tiếp tục dây dưa với thú nhân, chi bằng ủng hộ Công quốc Moses thôn tính Đại bình nguyên Warhammer, để cho vương hậu của mình tăng thêm một phần của hồi môn hậu hĩnh.
Tất nhiên, tất cả những điều này đều dựa trên việc vương hậu đang mang thai. Nếu đứa con chưa chào đời mà là con trai, nó sẽ trở thành người thừa kế chung của Vương quốc và phần của hồi môn này.
Nếu như là con gái, vậy thì sinh tiếp là được. Dù sao việc có thể mang thai thành công cũng chứng minh là cả hai đều không có vấn đề về sức khỏe, có khả năng tiếp tục sinh con.
"Trả lời vương đô, nói rằng ta tôn trọng quyết định của Vương quốc!"...
Cuộc đàm phán bí mật bắt đầu, chiến trường phía bắc vốn đã yên bình, giờ đây lại càng tĩnh lặng hơn.
Đại quân thú nhân không tiến công, quân phòng thủ lại bị Hudson ra lệnh không được ra ngoài. Bắc đại lục, nơi bị khói lửa chiến tranh bao trùm đã được nghênh đón hòa bình sau một thời gian dài. ...
"Sao rồi, Nguyên soái Hudson có đồng ý xuất binh không?"
Công tước Rodrigues quan tâm hỏi.
Trên thế giới này chưa bao giờ thiếu người thông minh, với mối hận thù sâu sắc giữa Vương quốc Alpha và thú nhân, việc ngừng bắn trong thời kỳ chiến tranh địa lục vốn đã là một điều không thể tin nổi.
Sau khi nhận ra có điều gì đó bất ổn, nhóm quý tộc Bắc Cương đã ngay lập tức triển khai hành động.
"Không, không chỉ yêu cầu xuất quân của chúng ta bị bác bỏ, mà cả yêu cầu xuất quân của các tướng lĩnh khác cũng bị từ chối."
"Cho dù đã liên lạc với những con em quý tộc Bắc Cương đang hiệu lực dưới trướng Hudson, nhưng hiện giờ bọn họ cũng đang không hiểu ra sao, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra!"
Công tước Angel trả lời với vẻ mặt bực bội.
Từ xưa tới nay, quý tộc Bắc Cương đều là lực lượng nòng cốt của quân đội Vương quốc. Trước đây, bất kỳ hành động quân sự lớn nào cũng phải được sự đồng ý của họ.
Ai ngờ chỉ trong nháy mắt, ảnh hưởng của họ trong quân đội đã bị giảm sút nghiêm trọng, thậm chí họ còn không thể biết được tổng chỉ huy đang làm gì.
Phải biết là trong cuộc đại chiến lần trước, quý tộc Bắc Cương chiếm đến bốn mươi phần trăm vị trí trong bộ chỉ huy.
Trước đây, khi Hầu tước James còn tại nhiệm, bọn họ vẫn có ảnh hưởng không nhỏ trong bộ chỉ huy.
Nhưng sau khi Hudson lên nắm quyền, tình hình đã hoàn toàn mất kiểm soát.
Không còn cách nào khác, thất bại thì phải có người đứng ra chịu trách nhiệm. Thống soái đại quân đã bị bãi miễn hỏi tội, các tướng lĩnh khác trong bộ chỉ huy cũng không thể tránh khỏi bị truy cứu.
Chiêu thuận nước đẩy thuyền này của Hudson đã thay thế gần một nửa sĩ quan trong bộ chỉ huy, các tướng lĩnh lưu nhiệm cũng cũng bị gắn mác lập công chuộc tội.
Những sĩ quan trước đây dựa vào thân phân bối cảnh để thượng vị đều đã bị loại bỏ hết, thay vào đó là một nhóm sĩ quan có năng lực hơn thượng vị.
Những người tranh giành càng quyết liệt, chiếm càng nhiều vị trí trong giai đoạn đầu, thì tổn thất trong đợt điều chỉnh này cũng sẽ càng lớn.
Quân phòng thủ co đầu rút cổ không ra ngoài, ngoài nhu cầu chiến lược ra, còn có liên quan đến việc Hudson thực hiện điều chỉnh nhân sự.
Không biết có phải là hắn đang nhắm vào họ hay không, dù sao thì đoàn thể của Ngũ đại Công tước Bắc Cương đều đã bị đá ra khỏi trung tâm quyền lực.
Muốn gây chuyện ầm ĩ cũng không được, chiến hỏa đã đốt tới cửa nhà mình rồi. Lỡ như quân đội Vương quốc bại trận, người đầu tiên gặp xui xẻo chính là bọn họ.
Hơn nữa, các tướng lĩnh mới lên chức cũng không phải dạng người bình thường, không chỉ có lai lịch không nhỏ, mà còn có nhiều chiến công trên người.
Hơn 70% tướng lĩnh đều xuất thân từ quân đoàn quý tộc nổi tiếng nhất của Vương quốc —— quân đoàn viễn chinh.
Vì mục đích phòng bị thú nhân, nên khi thành lập quân đoàn viễn chinh, Hudson đã không điều động tinh nhuệ của các quý tộc Bắc Cương.
Thực ra, lúc đầu thì Ngũ đại Công tước Bắc Cương cũng nằm trong phạm vi điều động, dù sao sau khi có thêm một vài tỉnh thành thì bọn họ cũng được xem là nội địa của Vương quốc.
Chẳng qua bọn họ cho rằng tây chinh là một việc làm khổ sai, cộng với việc không tin tưởng vào thực lực của các tỉnh láng giềng, cho rằng bảy tỉnh Bắc Cương không thể nào ngăn cản được cuộc xâm lược của thú nhân, nên họ đều nghĩ cách từ chối chiêu mộ.
"Cho dù có điều tra ra thì cũng vô ích, Hudson rõ ràng đang nhắm vào chúng ta. Người ta là chủ soái, có thừa biện pháp để giày vò chúng ta!"
Lời nói của Công tước Thorsten không nhận được sự đồng tình của bốn người còn lại.
Quý tộc Bắc Cương chỉ phán đoán đúng một nửa chiến lược, nên bỏ lỡ cuộc chiêu mộ, đương nhiên là phải trả giá trong đợt thay đổi quyền lực mới này.
Nếu nói là nhắm vào ai thì cũng chỉ có gia tộc Locknard, bốn gia tộc còn lại chỉ là bị liên lụy.
Cảnh ngộ bi thảm của ngũ đại gia tộc hiện giờ thực ra là do vương thất và tập đoàn quý tộc của các tỉnh trung nam bộ hợp lực thúc đẩy, một mình Hudson không có năng lực đá bọn họ ra khỏi trung tâm quyền lực.
Ngoài việc phải trả giá có sự kiêu ngạo trong quá khứ ra, nguyên nhân chính khiến cho tập đoàn quý tộc Bắc Cương mất đi ảnh hưởng của mình là do quân lực đã bị suy giảm đáng kể, và vai trò trong quân đội Vương quốc cũng đã không còn như xưa.
Trước đây, quý tộc Bắc Cương chính là danh từ tinh nhuệ trong Vương quốc, quân đội tư nhân của họ hoàn toàn không kém gì quân thường trực.