Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1359 - Chương 1359: Về Nhà

Chương 1359: Về Nhà Chương 1359: Về Nhà

Mục tiêu chiến lược đã đạt được rồi, nên không cần thiết phải ở lại vương đô để làm cho mọi người khó chịu nữa.

Đề xuất về Đô Hộ phủ Cận Đông vẫn chưa được thông qua, nhưng vì các tỉnh Cận Đông thiếu nhân sự lãnh đạo nòng cốt, nên những việc liên quan đến quân sự và hành chính sẽ do kẻ làm Tổng đốc tiền tuyến như hắn thay mặt quản lý.

Chức người quản lý này cũng không phải do Hudson vận hành, mà là do hàng loạt tiểu quý tộc dưới trướng đề xuất.

Đúng là việc bị người khác quản lý cũng không thoải mái gì, nhưng nếu không có ai ở trên để kiềm chế, thì khi thú nhân đến cũng sẽ không có người quản.

Chờ đến khi báo cáo tới vương đô, lại trải qua một vòng thủ tục thì dù có muốn nhặt xác cho bọn hắn cũng không kịp.

Trong lòng Caesar IV có chút do dự, nhưng các quan chức cấp cao trong vương quốc lại bày tỏ ủng hộ, dù là Quốc vương thì cũng không thể đối nghịch với mọi người.

Suy cho cùng thì vẫn cần có người thống nhất chỉ huy công tác phòng ngự ở tiền tuyến, cũng không thể để Quốc Vương bổ nhiệm người lên vị trí Tổng đốc 6 tỉnh còn lại được?

Nếu thật sự phải vậy, vậy thì nhất định phải trang bị đội hộ vệ cho Tổng đốc. Với tình hình hiện tại của khu Cận Đông, một quân đoàn thường trực là điều tối thiểu.

Muốn bổ nhiệm sáu tên Tổng đốc thì phải tăng cường thêm sáu quân đoàn, đồng thời phải bố trí đội ngũ cao thủ hộ tống cùng đi.

Các quý tộc địa phương không phản đối, nhưng ngân sách của vương quốc lại không chịu nổi.

Theo kế hoạch trước đó, quân thường trực ở khu Cận Đông là hai mươi vạn, nếu tăng thêm sáu vạn người, vậy thì vương quốc chỉ có thể mở rộng quân thường trực.

Bởi vì còn phải để quân đội ở lại trong nước, dù mặt trận phía tây và phía nam tạm thời không bị đe dọa gì nhiều, nhưng cũng phải để một hoặc hai quân đoàn đóng quân tượng trưng. . . .

Kết thúc cuộc sống quân ngũ khổ cực, sau khi trở lại lãnh địa, Hudson cảm thấy toàn thân đều nhẹ nhàng khoan khoái.

Ra ngoài một chuyến, con trai hắn đã có thể bước những bước nhỏ đầu tiên, nó đang chạy nhảy khắp nơi trong phủ lãnh chúa.

Có lẽ là vì có liên quan đến huyết mạch, nên sau khi bị Hudson bế lên, đứa nhỏ này lại không thấy sợ người lạ, đôi mắt tròn xoe đang chuyển động không ngừng.

"Hudson, chàng có thể từ bỏ danh hiệu Công tước Tuyết Nguyệt được không?"

"Khu Cận Đông thật sự quá nguy hiểm, trong vương quốc có nhiều đại quý tộc đều tránh không kịp, chàng còn. . ."

Còn chưa nói xong, nước mắt của Melissa đã rơi xuống giống như trân châu.

Sau khi có con, góc nhìn vấn đề của nàng ta cũng đã thay đổi.

Theo Melissa, cơ nghiệp ở Sơn Địa Lĩnh đã đủ lớn rồi, không cần phải tiếp tục ra ngoài mạo hiểm nữa.

Sơn Địa Lĩnh hiện giờ đã không còn là Sơn Địa Lĩnh trước đây nữa. Hàng loạt người nhập cư đổ về khiến vùng đất này bỗng chốc trở nên phồn thịnh.

Sở hữu hơn một nghìn vạn mẫu ruộng tốt, cai trị hơn một trăm năm mươi vạn dân, phóng tầm mắt khắp toàn bộ đại lục thì đây cũng một phương chư hầu.

Mặc dù thực lực của gia tộc kém hơn rất nhiều, nhưng Hudson cũng là một trong những đại quý tộc xếp hàng đầu trong vương quốc.

"Có ai đó đã nói gì với nàng sao?"

"Melissa, nàng nên biết rằng, ở trong giới quý đều là tộc thân bất do kỷ."

"Không ai nghĩ rằng các quốc gia ở Trung đại lục lại có thể thua một cách thảm hại như vậy, thậm chí còn chắp tay nhượng lại một vùng đất rộng lớn cho dị tộc."

"Chiến tranh đại lục kết thúc rồi, nhưng tình thế chiến lược mà vương quốc đang phải đối mặt lại càng bị động hơn."

"Chiến lược phát triển vùng Cận Đông đã trở thành lựa chọn duy nhất để vương quốc đột phá vòng vây, đây không chỉ là một lần mở rộng, mà còn là chìa khóa để tạo dựng niềm tin cho toàn bộ vương quốc."

"Giống như Người Mosey phải chịu đựng áp lực từ các bên để cưỡng ép chiếm đoạt Vương quốc Warhammer vậy, chúng ta đều không được lựa chọn."

"Càng vào thời khắc như thế này thì lại càng phải chủ động xuất kích, để quốc dân nhìn thấy hy vọng chiến thắng dị tộc."

"Một khi chiến lược Cận Đông thất bại, vậy thì toàn bộ Bắc đại lục đều có nguy cơ bị sụp đổ, Sơn Địa Lĩnh cũng đừng mong có thể an toàn."

"Dù sao cũng phải bước ra một bước này, chủ động nắm lấy vận mệnh của bản thân thì vẫn hơn là giao cho người khác rồi bị động tiếp nhận."

"Hơn nữa, mọi chuyện vẫn chưa tồi tệ đến thế. Tình hình có xấu đi đến đâu thì cũng chỉ là hao binh tổn tướng thôi, chẳng lẽ thú nhân còn có thể giết được ta hay sao?"

Hudson nói với vẻ mặt vô cùng tự tin.

Nguyên nhân quan trọng nhất mà hắn dám lội vũng nước đục ở vùng Cận Đông này là vì sự an toàn được bảo đảm.

Dù sao, phát triển vùng Cận Đông cũng không có nghĩa là phải từ bỏ Sơn Địa Lĩnh, hắn sẽ không mang theo gia quyến tới đó.

Không riêng bản thân hắn không mang theo gia quyến, mà hắn còn đề nghị những quý tộc được sắc phong ở vùng Cận Đông đều không mang theo gia quyến.

Ít nhất là trước khi xây dựng xong phòng tuyến Cận Đông thì không cần thiết phải mang theo những gánh nặng này qua đó.

Không bị gia quyến ràng buộc, Hudson có thể tự do phát huy. Nếu bị dồn ép hắn liền bỏ thành, chạy đến đại thảo nguyên chơi trò đổi nhà với thú nhân.

Không cần phải nhắm vào tất cả bộ lạc thú nhân, mà chỉ cần níu lấy bộ lạc của hoàng tộc Thú nhân mà nện là được.

Vết xe đổ của tộc Behemoth vẫn còn, Hudson không tin là Hoàng tộc Thú nhân không sợ.

Chỉ cần đánh tàn một Hoàng đình thì sẽ xuất hiện một vòng đại loạn đấu.

Hiện nay, trên đại thảo nguyên thú nhân tuy chưa đến tình trạng máu chảy thành sông, nhưng cuộc chiến tranh giành ngôi vị hoàng tộc cũng đã được bắt đầu rồi.

Tình hình đến nước này rồi, Ngũ đại Hoàng tộc muốn đồng khí liên chi cũng không được. Thực lực của tộc Behemoth đã giảm mạnh, dân sự bị tổn thất nặng nề, bây giờ bọn chúng thậm chí còn không thể điều khiển được các bộ tộc phụ thuộc dưới trướng.

Bình Luận (0)
Comment