Đi theo kiểm tra bổ sung, che chắn toàn bộ lỗ thủng có thể dẫn tới phiền toái, giải quyết rắc rối dùm cho Hudson lão gia chính là đang xây dựng sự nghiệp cho chính bản thân mình, đây mới là chính đồ.
Không có vấn đề lớn, việc lựa chọn địa điểm xây dựng học viện, xây dựng trường học đều không cần Hudson phải lo lắng.
Nguyên tắc chỉ có hai cái: Tốc độ nhất định phải nhanh; phải tiết kiệm tiền hết mức có thể.
Tổng ngân sách cả năm mới có hai triệu kim tệ, ngoài đất đai là không tốn tiền tiền, còn lại như chi phí xây dựng cơ sở hạ tầng, mua sắm thiết bị giảng dạy và chi phí lương bổng cho nhân viên đều cần tiền.
Sau khi trừ đi một loạt chi phí, ước tính kinh phí đầu tư trên mỗi học viên còn chưa đến 50 kim tệ.
Trên thực tế, ngay cả 50 kim tệ này cũng không phải được tiêu hết trên người mỗi học viên, mà còn phải tính đến việc bảo trì thiết bị giảng dạy.
Việc bảo trì và sửa chữa giảng đường, ký túc xá, vũ khí trang bị cũng chẳng tốn bao nhiêu, nhưng chiến mã thì phải ăn cơm.
Là quân dự bị của kỵ sĩ đoàn, học cách cưỡi ngựa là điều cơ bản nhất. Không hy vọng là mỗi người đều sẽ sở hữu một con chiến mã, nhưng ít nhất cũng phải cam đoan hai ba học viên có một con chiến mã.
May mà chuyện làm ăn trong quân đội của Hudson cũng không tệ, thống lĩnh đại quân xuất chinh vài lần, những vũ khí quân dụng tiên tiến như Ma Tinh pháo, Ma pháp nỏ đều có đủ, không cần phải bỏ tiền mua thêm.
Nếu không với số tiền ít ỏi này, sợ là ngay cả đồ đạc cũng không thể mua đủ, chứ đừng nói đến việc duy trì chi phí hoạt động trong một năm.
Ngân sách quyết định mức sống. Thịt ma thú thì đừng có nghĩ nữa, chỉ cần đảm bảo cung cấp đủ thịt ăn mỗi ngày đã xem như khá tốt rồi.
Có lẽ dù đi khắp toàn bộ đại lục cũng không thể tìm thấy một học viện nào nghèo nàn như vậy.
Tuy nhiên, đối với việc đào tạo binh sĩ thì đây vẫn là quá đắt.
Nếu không có lợi nhuận từ ma pháp dược tề chống đỡ, với thu nhập tài chính của Sơn Địa Lĩnh căn bản không thể nuôi nổi học viện này. . .
"Franz, là nam tử hán thì phải tự mình đứng lên!"
"Mau đứng lên. . ."
Trên bãi cỏ trước thành lũy, Hudson, một người không có bất cứ kinh nghiệm gì, đang bắt đầu cuộc đời làm cha của mình.
Melissa thì ở bên cạnh lười biếng phơi nắng. Sau những nỗ lực cày cấy của Hudson, trong bụng nàng lại có thêm một cái thai, nên bây giờ nàng đã không có nhiều thời gian để quản lý hai cha con nhà này nữa.
Mặc cho Hudson có nói cái gì thì con trai hắn cũng không chịu nể mặt. Dựa theo nguyên tắc ngã ở đâu thì nằm luôn tại đó một hồi, Franz trực tiếp nằm rạp trên mặt đất và cười không ngừng.
Ánh mắt của nó đã chuyển từ Hudson sang Belersden và Maxim ở bên cạnh, đối với đứa nhóc này mà nói, rồng và gấu phiên bản mini thú vị hơn Hudson nhiều.
Con trai còn nhỏ như vậy, Hudson không dám cho nó tiếp xúc với hai tên bất lương này, lỡ mà bị hai đứa này dạy hư, lúc đó không biết đi đâu mà khóc.
Xét về tuổi tác, Maxim vẫn là một con rồng thanh niên, còn Belersden thì chỉ là một con gấu con.
Ngay cả bản thân chúng cũng là con nít, để chúng chăm sóc trẻ em thì hậu quả thật sự quá khủng bố.
Nhưng mà, Ma thú đều có tâm lý nghịch phản, càng cấm bọn nó làm chuyện gì thì chúng lại càng thích làm chuyện đó.
Hudson ngăn cản không cho hai đứa nó tới gần con trai hắn, nhưng lại không có cách nào ngăn cản hai đứa nó xuất hiện ở bên cạnh, thu hút sự chú ý của Franz.
Nhưng Melissa thì lại nhìn rất thoáng, nàng rất vui lòng để con trai mình tiếp xúc với rồng và gấu. Có lẽ nàng nghĩ để con trai mình tạo mối quan hệ cũng tốt, sau này có thể tiếp tục truyền thừa Ma thú.
Có hai con Ma thú Thánh Vực bảo vệ, cho dù con trai mình bị nuôi phế thì cũng có thể tiếp tục truyền thừa cơ nghiệp.
Trên đại lục Aslante, chưa có đại quý tộc nào suy tàn trong thời điểm có cường giả Thánh Vực bảo vệ cả.
Con trai mình vẫn còn chưa đến tuổi có thể nói đạo lý, nó không chịu nể mặt thì Hudson cũng chẳng làm được gì.
Nhưng trong nội tâm hắn đã quyết định rồi, chờ khi con trai mình lớn thêm một chút nữa, hắn sẽ an bài gia sư cho nó, mỗi ngày đều giao cho nó một đống bài tập, để cho nó cảm nhận được cái gì là công cha như núi Thái Sơn.
Có lẽ vì thấy Hudson bất lực trong cuộc giằng co phụ tử này, nên Melissa không nhịn được bật cười một tiếng.
"Hudson, chàng đã lớn thế này rồi mà còn so kè với con trai mình à."
"Franz còn nhỏ như vậy, nó không hiểu ý của chàng. Dù là muốn dạy bảo thì ít nhất cũng phải chờ nó to lớn thêm một chút nữa đã!"
Rõ ràng là chẳng có chuyện gì, nhưng sau khi nói những lời này thì lại thành ra có chuyện. Đây là điển hình của việc xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, Hudson trợn mắt nhìn nàng một cái.
Giờ không phải là lúc so đo, con trai hắn vẫn còn quá nhỏ, hoàn toàn không biết mình đang làm gì, phụ nữ mang thai thì lại càng không thể trêu vào.
Hudson không thèm nói nhảm nữa, mà trực tiếp tiến lên phía trước, bế Franz bé bỏng đang nằm dưới đất lên rồi đưa đến trong tay Melissa, sau đó cười ha hả nói:
"Gia tộc Koslow hưng thịnh trong tay ta, có thể giữ vững cơ nghiệp, đứng vững gót chân được hay không, thế hệ tiếp theo rất quan trọng."
"Mặc dù Franz còn nhỏ, nhưng công tác giáo dục cũng phải được lên kế hoạch từ trước. Hệ thống giáo dục của gia tộc quá cũ, đã không thể thích ứng được với tình hình hiện nay."
"Melissa, nàng phải quan tâm nhiều hơn về vấn đề này."
Dù tập đoàn quý tộc đã mục nát, nhưng hệ thống giáo dục dành cho con cháu của các đại quý tộc cổ xưa vẫn rất đáng để tham khảo.
Nói chung, chỉ cần tuân thủ nghiêm ngặt theo hệ thống thì người kế thừa được bồi dưỡng ra sẽ không phải là một kẻ vô dụng.