Dù sao cũng cần có người đứng ra làm ác nhân. Nếu như không phải là lãnh chúa Hudson lão gia thì cũng chỉ có thể là giới cao tầng trong học viện.
Phó hiệu trưởng, chủ nhiệm giáo vụ... Bổ nhiệm họ vào các chức vụ quan trọng, không phải để họ có học trò khắp thiên hạ, mà là để giải quyết vấn đề một cách thực tế.
Nhưng cuối cùng Hudson vẫn nới lỏng một chút. Bỏ những học viên đã thu hoạch được Sinh mệnh nguyên dịch rồi mới đào thải 10% học viên dựa theo xếp hạng, ít nhất có thêm năm trăm học viên tạm thời thoát được một kiếp.
Tuy nhiên, vận may này chỉ có một lần. Nếu như họ không thể tiến bộ trong vòng ba tháng tới, thì sẽ xuất hiện trong danh sách bị đào thải của đợt tiếp theo.
Cùng là bị loại, nhưng đối với đám học viên xuất thân nông nô mà nói, mỗi trụ lại thêm một giai đoạn đều là một lần kỳ ngộ.
Khi rời khỏi học viện, họ cũng mang theo thành quả học tập của mình. Bất kể là kiến thức văn hóa, hay thể lực được nâng cao trong quá trình huấn luyện đều là những tài sản quý giá.
Chỉ cần trụ lại thêm vài giai đoạn, cho dù là bị loại thì quân đoàn hạng hai cũng sẽ tranh nhau nhận người.
Những người đã được trải qua khó huấn luyện kỵ sĩ cơ bản, dù là thể lực cá nhân hay kinh nghiệm chiến đấu cũng đều mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Học viện binh sĩ thì đương nhiên là phải đào tạo binh sĩ. Những người bị loại đều là những binh sĩ được Hudson đào tạo, còn những người ở lại chính là sĩ quan.
Sau ba năm học, đi dạo một vòng trong kỵ sĩ đoàn, lập được một chút chiến công, Hudson sẽ tìm cơ hội để bổ nhiệm những người có tiềm năng phát triển ra ngoài làm sĩ quan trong các quân đoàn bình thường.
Khác với những sĩ quan trước đây chỉ cần nghe theo mệnh lệnh là được. Bọn họ còn phải đảm nhận nhiệm vụ trấn giữ các cứ điểm ở nước ngoài, chống lại các cuộc xâm lược của thú nhân. ...
Sau khi Hudson rời đi, cảnh tượng trong sân trường được chia ra làm hai thái cực, rất nhiều người đều đang dán mắt vào thông báo trên tường.
Những học viên có thứ hạng nằm trong top 20%, đủ điều kiện đăng ký nhận Sinh mệnh nguyên dịch thì ai nấy đều vui mừng phấn khởi, giống như chỉ cần một bước nữa là họ đã có thể kiến công lập nghiệp rồi vậy.
Còn những học viên xếp hạng chót thì ai nấy cũng mặt xám như tro, đứng ngây người tại chỗ, hoàn toàn không thể tin được là mình đã bị đào thải.
"Không thể nào!"
"Chuyện này không thể nào!"
"Oa..."
Không biết ai là người dẫn đầu, chỉ trong chớp mắt, khắp sân trường đều vang lên những tiếng khóc nức nở.
Những học viên có thành tích vừa đến mức bị đào thải là những người khóc thương tâm nhất. Chỉ thiếu một chút nữa thôi, nếu như bình thường cố gắng thêm một chút nữa thì tình hình hiện giờ đã khác.
Nhưng mà, dù có khóc to đến mấy cũng không thể thay đổi được sự thật rằng họ đã bị loại.
Những học viên may mắn được ở lại trường học thì cảm thấy như sống sót sau tai nạn, nhưng cũng đang âm thầm kêu khổ.
Thời gian dành cho họ nỗ lực đã không còn nhiều nữa. Nếu không muốn phải rời khỏi học viện trong tình trạng thê thảm thì họ phải nỗ lực hết mình trong ba tháng tới.
Vấn đề là bọn họ cố gắng thì người khác cũng sẽ cố gắng. Tận mắt nhìn thấy bạn học cũ bị đào thải đã kích thích dây thần kinh của tất cả mọi người.
Dưới sự ảnh hưởng của bầu không khí bi thương này, ngay cả những học viên vừa rồi còn đang phấn khởi cũng dần thu liễm nụ cười.
Có được Sinh mệnh nguyên dịch chỉ là bước đầu tiên, nếu như không thể thức tỉnh hạt giống sinh mệnh thì tương lai của họ cũng sẽ không khá hơn là bao.
Về mặt lý thuyết, chỉ cần có đầy đủ tài nguyên chồng chất, dù không có bất kỳ tư chất nào cũng có thể bồi dưỡng ra một vị kỵ sĩ, nhưng cái giá phải trả lại rất kinh người.
Và phương pháp này chẳng có bất kỳ mối liên hệ nào với bọn họ. Lựa chọn duy nhất của những học viên này chỉ có thành công, vì khi thất bại cũng đồng nghĩa với giấc mộng kỵ sĩ sẽ tan vỡ.
Nhìn thấy đám học viên đang khóc sướt mướt, sắc mặt của các giáo viên cũng âm trầm đến đáng sợ. Họ đều là những người xuất thân từ tầng lớp thấp, nên biết rất rõ cơ hội này quan trọng với những học viên này đến mức nào.
Nhưng hết cách rồi, thế giới tàn khốc như vậy đấy, cuối cùng cũng có học viên phải rời đi.
"Đừng khóc nữa!"
"Các ngươi mau xốc lại tinh thần cho ta, dù có rời đi thì cũng phải bước ra nơi này với tư thế ngẩng cao đầu."
"Đường đời còn dài, các ngươi cũng đã được truyền thụ phương pháp huấn luyện cơ bản rồi, sau khi trở về vẫn có thể tự luyện tập."
"Công tước đại nhân muốn khai phá Tuyết Nguyệt lĩnh, nên sau này chắc chắn sẽ có chiến tranh. Chỉ cần lập được công lao trên chiến trường thì lo gì mà không có cơ hội!"
Giáo viên Felix khiển trách nói.
Ông ta không muốn thấy những học viên này trầm luân như vậy, cho dù sau khi rời khỏi nơi này thì con đường phía trước sẽ càng gian nan hơn, nhưng chỉ cần có thể bước tiếp thì sẽ có hy vọng.
Các giáo viên trong học viện chính là những ví dụ tốt nhất, ngoài một số ít người may mắn có xuất thân quý tộc ra, phần còn lại đều là những người đã đi theo Hudson vào sinh ra tử, từng bước giết tới vị trí hiện giờ.
Trước khi trở thành kỵ sĩ, hầu hết trong số họ thậm chí còn chưa từng được tiếp xúc với khóa huấn luyện kỵ sĩ chính thống.
Mà chỉ được huấn luyện trong quân đội, tố chất cơ thể đạt tới tiêu chuẩn để thức tỉnh hạt giống sinh mệnh, lại trùng hợp lập được đủ công lao nên mới được ban thưởng Sinh mệnh nguyên dịch.
So với người chỉ tham gia huấn luyện kỵ sĩ đơn thuần, những người từ trong đống xác chết bò ra như bọn họ, sau khi phục dụng Sinh mệnh nguyên dịch sẽ có xác suất thức tỉnh hạt giống sinh mệnh cao hơn người bình thường nhiều.