"Lão gia, không phải là không thể mô phỏng, mà là hoàn toàn không cần thiết!"
"Có rất nhiều quý tộc phụ thuộc chúng ta, chỉ cần bỏ ra một lô Sinh mệnh nguyên dịch là có thể lập tức đào tạo được mấy trăm tên kỵ sĩ."
"Trước đây, khi quân đoàn lãnh địa bị tổn thất nặng nề, chúng ta đều sử dụng cách này để bổ sung."
"Nguyên soái Hudson dám đồng thời đào tạo nhiều kỵ sĩ như vậy là vì tình hình ở Tuyết Nguyệt lĩnh rất đặc biệt, nơi này nhất định sẽ trở thành chiến trường chính giữa vương quốc và thú nhân trong tương lai."
"Dù có đưa bao nhiêu kỵ sĩ đến cái cối xay thịt Tuyết Nguyệt lĩnh này cũng đều không đủ tiêu hao."
Quản gia Gardner cười ha hả trả lời.
Đào tạo kỵ sĩ cấp thấp rất dễ, cái khó là phải làm sao mới nuôi sống được những người này. Chỉ cần bước vào vòng tròn này, người ta đều sẽ hướng đến quý tộc.
Ban đầu có thể mọi người có thể còn có chút cảm kích vì đã bồi dưỡng họ, nhưng sau một thời gian, khi những người này phát hiện ra rằng họ sẽ không thể nào nhận được thứ mà mình mong muốn, lúc đó tình hình sẽ thay đổi.
Trong lúc tuyệt vọng, con người có thể làm ra bất cứ chuyện gì.
Các thành viên cốt cán của nhiều tổ chức tà giáo trên địa lục này đều là những con cháu quý tộc sau khi trải qua từ hy vọng đến tuyệt vọng mà thành.
Nếu không thể đạt được những gì mình muốn trong trật tự hiện hữu, vậy thì họ sẽ phá vỡ trật tự hiện có.
Nhằm củng cố cho nhóm thống trị, những người được lợi đều ăn ý hạn chế số lượng siêu phàm giả.
"Dù biết là Tuyết Nguyệt lĩnh sẽ máu chảy thành sông mà cũng còn nhiều người như vậy xông lên, xem ra mọi người đều đang rất tin tưởng vào Hudson!"
"Cảng Tân Nguyệt đã hoàn thành, có thể nhận được tiếp tế từ trên biển. Với năng lực chỉ huy của Hudson, lại có thêm hai mươi vạn quân tinh nhuệ của vương quốc đang trú đóng, ván cờ này thật sự có khả năng chiến thắng."
"Có lẽ gia tộc ta cũng nên xem xét lại lập trường đối với khu Cận Đông rồi!"
"Tương lai của Vương quốc thật sự nằm ở phía đông sao?"
Lời cảm thán của Tổng đốc Pierce khiến lão quản gia đồng cảm. Những lão già như bọn họ ngày càng không hiểu được tình thế hiện giờ.
Trong tình huống bình thường, mọi người nên tránh xa khu Cận Đông mới phải. Trước đây, khi phân chia lãnh địa, mọi người đều vì đại cục mà gượng ép tiếp nhận.
Ban đầu chỉ muốn đầu tư một phần lực lượng, lấy khu Cận Đông làm nơi giảm xóc, tăng thêm dư địa xoay sở chiến lược cho vương quốc, nhưng nào ngờ tình hình lại nhanh chóng vượt khỏi tầm kiểm soát.
Cùng với sự gia nhập mạnh mẽ của Hudson, chủ đề chiến lược Cận Đông liên tục được hâm nóng trong vương quốc.
Các quý tộc trẻ tuổi bốc đồng là những người đầu tiên tham gia trò chơi này. Đặc biệt là những người nhận được đất phong, ai nấy đều đang phát động mạng lưới quan hệ nhân mạch của bản thân, nỗ lực chuẩn bị cho việc khai thác khu Cận Đông.
Đơn đặt hàng trong xưởng đóng tàu lớn của gia tộc đã được xếp lịch đến hai năm sau. Mọi người giống như bị điên cuồng vậy, liên tục chuẩn bị cho việc khai thác khu Cận Đông.
Người khởi xướng làn sóng này chính là Hudson.
Quan niệm của mọi người rất mộc mạc: Chỉ cần có thể giữ vững được Tuyết Nguyệt lĩnh thì lãnh địa của họ ở hậu phương sẽ an toàn.
Công kích đường vòng, tiến thẳng một mạch là chuyện không tồn tại.
Có lãnh địa của vị chiến thần vương quốc Hudson ngăn ở phía trước, có tên tướng lĩnh thú nhân nào dám mạo hiểm chơi đơn thương độc mã chứ?
"Lão gia, loại chuyện này chúng ta không cần phải vội. Nếu như chiến lược Cận Đông thực sự thành công, vậy thì bãi săn tiếp theo chính là toàn bộ đại thảo nguyên thú nhân."
"Miếng bánh lớn như vậy không phải là thứ mà một hai nhà quý tộc có thể ăn hết được, đi sau cũng có thể tới trước mà."
"Để cho những quý tộc cuồng nhiệt này đi dò đường trước, đợi thế cục sáng tỏ rồi chúng ta mới huy động lực lượng toàn tộc tham gia vào cũng không muộn!"
Quan điểm của quản gia Gardner cũng là lập trường của một số đại quý tộc hiện giờ.
Mọi người đều góp sức cho chiến lược Cận Đông, nhưng lại không dốc hết toàn lực. Với gia thế hùng mạnh, bọn họ có đủ sai số để không cần phải đặt cả gia tộc lên bàn cược. ...
Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở nhiều gia tộc lớn. Không biết từ khi nào, Sơn Địa Lĩnh đã trở thành chong chóng đo chiều gió của các quý tộc trong vương quốc.
Hudson đã bước ra ánh sáng, nên dù hắn có cố gắng khiêm tốn đến mấy thì nhất cử nhất động của hắn vẫn sẽ bị các bên giải thích từ nhiều góc độ khác nhau.
Có người ủng hộ, có người làm theo, cũng có người phê phán, những ồn ào bên ngoài không ảnh hưởng đến công tác vận hành bình thường của Học viện binh sĩ.
Những học viên nhận được Sinh mệnh nguyên dịch cũng không có thời gian để quan tâm đến sự ngưỡng mộ của các bạn học, sau khi điều chỉnh trạng thái của bản thân, họ liền bắt đầu bật chế độ bế quan.
Thành công và thất bại đều đang diễn ra trong khuôn viên trường mỗi ngày, khiến cho những học viên đứng xem cũng phải sợ hãi.
Thì ra, nhận được Sinh mệnh nguyên dịch chỉ là bước đầu tiên đi đến thành công. Nếu không thể thức tỉnh hạt giống sinh mệnh thì vẫn sẽ bị đánh xuống phàm trần.
Trong một thời gian ngắn, học viên của học viện ma pháp đã trở thành đối tượng ngưỡng mộ của mọi người.
Mặc dù xác suất trở thành pháp sư lão gia rất thấp, nhưng không chịu nổi ma pháp học đồ cũng có thể nhận được một công việc tốt nha!
Trở thành người làm công thì cũng là người làm công cho lãnh chúa lão gia. Đây là một vị trí mà vô số người bình thường tranh giành.
Gần đây, Jayme rất bực bội. Một lần loại hơn hai nghìn học viên, một người bạn cùng phòng của Jayme cũng là kẻ xui xẻo bị loại khỏi học viện.
Đến giờ Jayme nhớ rất rõ khoảnh khắc tuyệt vọng khi bạn cùng phòng rời khỏi trường. Tiếc rằng quy định của học viện rất nghiêm ngặt, thành tích hạng chót thì nhất định phải rời đi.