Nhiều bộ lạc vừa và nhỏ cả năm trời mới gặp được đoàn buôn một lần, hoàn toàn không có vốn liếng để mặc cả.
Nếu bị bóc lột nặng nề, họ sẽ tìm cơ hội làm một vố mua bán không vốn. Tuy nhiên, điều này cũng có rủi ro. Các thương nhân có thể mở ra tuyến đường thương mại này đều không phải là quả hồng mềm.
Có người còn có ô dù trong nội bộ của Đế quốc Thú Nhân. So với sự kín đáo của giới quyền quý trong Vương quốc Alpha, nội bộ Đế quốc Thú Nhân lại thể hiện nó một cách công khai hơn.
Ai bảo vệ đội thương mại nào đều được công khai với bên ngoài. Nếu có vấn đề xảy ra, họ cũng sẽ đứng ra ngay lập tức. . . .
Những biến cố nhỏ ở Cận Đông không gây ra chút sóng gió nào trên trường quốc tế, cùng lắm mọi người chỉ cảm khái một câu: Vương quốc Alpha trưởng thành rồi!
Bây giờ, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Vương quốc Frank. Vào năm ngày trước, dưới sự chủ trì của Giáo hội Frank, đại diện của Giáo hội các nước đã điên cuồng lên án Giáo Đình.
Họ đã trực tiếp buộc tội Thần Hi Giáo Đình với mười tội danh:
Một, giả tạo thần dụ;
Hai, tín ngưỡng không thuần;
Ba, khinh nhờn Thần linh;
Bốn, cấu kết dị đoan;
Năm, thí quân;
Sáu, tham nhũng tràn lan;
Bảy, tham lam vô độ;
Tám, dâm loạn Thánh sơn;
Chín, thế tập thần chức;
Mười, hãm hại quý tộc.
Bất cứ một tội danh nào trong số này cũng có thể kéo Giáo Đình xuống thần đàn rồi, đồng thời gom đủ mười tội danh, lại đều có thể tìm ra bằng chứng, tất cả mọi người đều biết là lần này Người Frank làm thật rồi.
Giáo Đình là Thần thánh không thể xâm phạm, bản thân nó vốn dĩ phải là một tồn tại hoàn mỹ. Mọi người đối với họ đều có yêu cầu rất cao, căn bản không cho phép tồn tại vết bẩn.
Hành vi của các giáo sĩ cũng đang được đặt dưới kính hiển vi.
Những chuyện vốn dĩ nên bị che đậy lại bị phơi bày dưới ánh mặt trời cùng một lúc, nghĩ cũng biết là nó gây ra tác động lớn nhường nào.
Chẳng những thế, chính phủ các nước còn đang âm thầm đổ thêm dầu vào lửa, làm cho những bằng chứng này bị lan truyền khắp đại lục, gần như trong một đêm, tất cả mọi người đều biết tội ác của Giáo Đình.
Không ít tín đồ cuồng tín bị suy sụp tâm lý, bọn họ thực sự rất khó chấp nhận Giáo Đình trong lòng mình lại là mặt hàng như vậy.
Shelter VII rất xấu hổ, ông ta vừa mới lớn tiếng đòi xử phạt Charles III thì ngay lập tức Giáo hội Pháp đã phong danh hiệu Thánh Đồ cho Charles III.
Đồng thời hành vi này còn được thừa nhận bởi đại diện Giáo hội các nước. Lý do là: Charles III đã phơi bày những bí mật đen tối của Giáo Đình, đặt nền móng cho việc thanh trừng Giáo Đình.
Lập tức bị biến thành nhân vật phản diện, những nước vốn đang ủng hộ Giáo Đình cũng bắt đầu chơi trò giả vờ câm điếc, giống như đang đợi xem trò cười vậy.
Tất cả mọi người đều rõ ràng, đây là do tất cả các bên đều muốn suy yếu tầm ảnh hưởng của Giáo Đình ở trong nước. Nếu Vương quốc Frank đã dẫn đầu, vậy thì cứ để họ làm thôi.
Điều khiến các tín đồ khó hiểu nhất là: đã xảy ra chuyện lớn như vậy mà Thần Hi chi chủ vĩ đại cũng không xuất hiện.
Giáng xuống "Thần phạt", thanh trừng những kẻ dị đoan trong Giáo Đình bên trong dị đoan đã trở thành giấc mơ đẹp đẽ trong lòng của vô số tín đồ.
Phía Giáo Đình cũng rất thất vọng, cuộc phong ba này đã ảnh hưởng đến tín ngưỡng, vậy mà Thần linh cũng không ra mặt ủng hộ, chuyện này làm cho họ vô cùng bị động.
Thần linh không lộ diện, rất nhiều người đều xem đó như một sự ngầm đồng ý. Thậm chí một vài Áo thuật sư còn công khai kêu gào: Thần linh đã chết!
Hai phe đang bận rộn nội đấu, ngay cả những lời lẽ phỉ báng thần linh cũng chẳng có ai thèm quan tâm, chuyện này làm cho Hudson cảm thấy rất đau đầu.
Hết cách rồi, những lời lẽ phỉ báng Thần linh được phát ra từ Học viện Áo thuật mà hắn đang giữ chức hiệu trưởng danh dự. Muốn nói hắn không liên quan đến chuyện này thì cũng không ai tin!...
Học viện Áo thuật Vương đô, một tiếng long ngâm vang lên, tất cả mọi người đều biết là viện trưởng Hudson đã đích thân tới học viện.
Vì không được thông báo trước nên đương nhiên là sẽ không có ai ra nghênh đón. Hudson đang rất tức giận nên cũng không quan tâm đến quy củ quy tắc gì, hắn trực tiếp mang theo hai vị bảo tiêu rồng và gấu bước vào văn phòng hiệu trưởng.
Tiếc là cáo già Robert đã sớm không còn bóng dáng. Sau khi vồ hụt, Hudson lại đi tìm các lãnh đạo cấp cao khác trong học viện để gây chuyện.
Sau đó thì không có sau đó nữa, không tìm thấy bóng dáng của một nhân vật lớn nào ở nơi này cả, trong học viện chỉ còn lại những giảng viên bình thường.
Hudson biết là đám lão già này đang cố tình trốn tránh mình, hắn không có thời gian để dây dưa với đám tiểu nhân vật ở đây, nên bèn mang theo lửa giận ngập trời lao thẳng đến vương cung.
Tránh được nhất thời, nhưng không tránh được cả đời. Gây ra chuyện lớn như vậy, Hudson không tin là không có bóng dáng của vương thất.
Học viện Áo thuật dù có độc lập đến đâu, học viên và đám giảng viên cũng đều có mối liên hệ mật thiết với vương quốc, không có chuyện không chịu sự ràng buộc của vương quốc được.
Vào thời kỳ bình thường, các Áo thuật sư đều chỉ dám lấy danh nghĩa khác ra phát ngôn, dù gây ra sóng gió lớn đến đâu thì vương quốc cũng không thể tìm được người.
Nhưng lần này thì khác, không biết bọn này bị chạm sợi dây thần kinh nào mà lại dám dùng danh nghĩa học viện để phát ngôn.
Rõ ràng là đang hố người mà, nếu như Thần linh thật sự tức giận, giáng một đòn Thần phạt, vậy thì tất cả mọi người đều sẽ ngủm.
Có lẽ trong mắt của Thần Hi chi chủ vĩ đại chút chuyện nhỏ này không đáng để Ngài tự hạ thân phận tính toán, dù sao chẳng ai có thời gian mà quan tâm đến suy nghĩ của sâu kiến cả.