Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1417 - Chương 1417: Thẻ Ma Tinh

Chương 1417: Thẻ Ma Tinh Chương 1417: Thẻ Ma Tinh

Với tư cách là vương quốc được xếp hạng thứ ba trên đại lục, Vương quốc Alpha đương nhiên là cũng đã nghiên cứu về vấn đề này, và công nghệ này đã xuất hiện cách đây vài thập kỷ.

Giống như các thế lực lớn khác, kỹ thuật này không được phổ biến, mà chỉ được sử dụng bởi một số thương hội lớn trong vương quốc.

Với thân phận và địa vị của Hudson, việc có được công nghệ này không khó, nếu hắn chịu bỏ ra một khoản tiền.

Vấn đề là hắn không có nhiều sức lao động!

Chỉ riêng việc điều chế ma pháp dược tề thôi đã đủ cho đám Ma pháp sư trong lãnh địa nếm trải cuộc sống 996 rồi, Nếu tăng thêm khối lượng công việc nữa thì sẽ xảy ra chuyện.

Sau khi xem xét nhu cầu về thẻ ma tinh, Hudson cần một nhóm nhân công giá rẻ.

"Hudson, đừng có làm bộ dạng này!"

"Nếu như thật sự tới bái phỏng bằng hữu, ngươi để. . ."

Lời còn chưa nói hết thì đã bị Maxim liếc mắt nhìn chằm chằm. Không đợi lão ta lấy lại tinh thần, Belersden lại duỗi ra móng vuốt vỗ nhẹ lên vai lão ta.

Bị giày vò như vậy, Robert lập tức ngoan ngoãn. Lúc đầu lão còn định mời hai vị đại gia này đi ra ngoài, nhưng giờ thì hết dám mời rồi.

Bị Ma thú Thánh Vực áp sát là chuyện còn nguy hiểm hơn việc kề dao lên cổ.

"Hai người các ngươi trở lại đây, chưa thấy qua Ma pháp sư Thánh Vực hay sao mà ngạc nhiên dữ vậy, thật là mất mặt!"

Hudson giả vờ tức giận mắng.

Nhưng tiếc là Robert không tin màn biểu diễn này. Lão ta không dám đôi co với rồng và gấu, nguyên nhân là vì hai con hàng này không có gì để kiêng dè, nếu bị chọc giận thì bọn chúng thật sự dám giết người.

"Hudson, đủ rồi!"

"Muốn cái gì, ngươi cứ nói thẳng ra đi, đừng có vòng vo nữa."

"Dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi, đền bù thì cũng đền bù cho ngươi. Nếu như là yêu cầu quá phận, lão tử sẽ không bao giờ đồng ý."

Thấy Robert chửi thề, cơn giận trong lòng Hudson cũng tiêu gần hết rồi.

"Robert, ta là hạng người hẹp hòi như vậy sao?"

"Lần này đến thăm bạn cũ, chỉ muốn nhờ ông giúp ta sản xuất một lô thẻ ma tinh cùng với thiết bị nhận dạng."

"Ông chỉ cần để các giảng viên trong học viện kiểm soát các công đoạn quan trọng, phần còn lại giao cho học sinh đi làm là được."

"Ta đã chuẩn bị xong nguyên vật liệu rồi, tỷ lệ thành công chỉ cần đạt đến 70% là được, coi như ta tài trợ cho một khóa thực tập xã hội!"

Nghe xong lời của Hudson, Robert thở dài một hơi, sau đó lại lập tức trợn trắng mắt.

Chỉ là một lô thẻ ma tinh mà thôi, có cần phải gây ra động tĩnh lớn như vậy không?

Ngay cả thương hội lớn nhất trong vương quốc cũng chỉ phát hành không quá một nghìn tấm thẻ ma tinh hàng năm, với quy mô của thương hội của Hudson, Robert hoàn toàn không lo lắng.

Chỉ là khi nhìn thấy danh sách vật tư, Robert lập tức đứng bật dậy, nhìn chằm chằm Hudson bằng vẻ mặt đang nhìn một thằng ngốc.

"Nguyên soái Hudson, số nguyên vật liệu trên danh sách đều đủ để sản xuất năm vạn tấm thẻ ma tinh rồi."

"Nếu người nhiều tiền không có chỗ để xài thì có thể quyên tặng cho học viện, không cần phải lãng phí như vậy!"

Thẻ ma tinh khác với hàng hóa thông thường, tất cả đều là sản phẩm đặt hàng. Một khi sản xuất ra, cho dù có cần nhiều như vậy hay không thì cũng chỉ có thể tự tiêu thụ.

"Robert, ông chỉ cần sắp xếp người chế tác là được. Cho dù là ế hàng thì ta cũng sẽ không tìm ông gây chuyện."

"Yên tâm đi, chỉ mới năm vạn tấm mà thôi, đợi khi việc làm ăn của ta khởi sắc, năm mươi vạn tấm cũng có thể dùng được hết!"

Hudson cười ha hả nói.

Hắn nắm rõ tiềm năng thị trường của thứ này hơn bất kỳ ai khác.

Không nói đến việc người người đều có thẻ, chỉ cần mỗi một ngàn người có một người sở hữu một tấm thẻ ma tinh thì trong vương quốc thôi cũng đã có thể tiêu thụ vài vạn tấm thẻ rồi.

Tỷ lệ sở hữu thực tế sẽ còn cao hơn nhiều, một khi Ngân hàng Phát triển Cận Đông được phổ biến, nếu không có một tấm thẻ ma tinh trong tay thì sẽ phải hổ thẹn khi nói mình là một quý tộc.

Cộng thêm thương nhân dân gian, toàn bộ Bắc đại lục tiêu thụ năm mươi vạn tấm thẻ ma tinh cũng không phải là chuyện thổi phồng.

Còn về vấn đề mở rộng khắp toàn bộ đại lục, Hudson vẫn chưa có tham vọng lớn như vậy.

Quan hệ nhận mạch của hắn đều tập trung ở Bắc đại lục, ngân hàng lại là nơi dựa vào hệ cá nhân, điều này đã định sẵn là thị trường sẽ bị giới hạn ở Bắc lục địa. .

"Không có khả năng!"

"Nguyên soái, trong học viện này chỉ có tổng cộng tám trăm học viên, ngay cả khi toàn bộ học viên đều tham gia sản xuất thì cũng phải mất hai tháng, điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tiến độ dạy học."

"Nếu như cưỡng ép sắp xếp sản xuất sợ là sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi!"

Robert quyết đoán cự tuyệt nói.

Khóa thực tiễn xã hội cũng không phải thực tiễn như thế này.

Nếu chỉ là vài ngày thì lão ta không ngại bán cho Hudson một chút mặt mũi, nhưng chuyện này cần thời gian quá dài.

Lý do đều đã có sẵn.

Tên tuổi của quý tộc lớn hơn trời, Robert không tin là Hudson sẽ vì một kế hoạch buôn bán không đáng tin cậy mà đánh cược danh tiếng của mình.

"Học viện Áo Thuật không đủ học viên, chẳng phải còn có Học viện Pháp thuật đó sao!"

"Kéo hết học viên của hai học viện này lại với nhau, tổ chức một cuộc thi kỹ năng ma pháp, phần thưởng sẽ do ta tài trợ."

"100 bình ma pháp dược tề hỗ trợ tu luyện, cụ thể nên chia như thế nào, các ông tự đặt ra quy tắc."

"Đều là loại dược tề cao cấp không có tác dụng phụ, dựa theo giá thị trường, phần thưởng này đủ để trang trải chi phí sản xuất thẻ ma tinh rồi."

"Nếu như còn có người mắng ta, vậy thì đó là vấn đề của các ông!"

Hudson nói một cách thản nhiên.

Dược tề cao cấp về bản chất là để hố thổ hào, chủ yếu là —— đắt!

Một vạn kim tệ một lọ, tương đương với một năm tự tu luyện của pháp sư cấp thấp, gặp bình cảnh thì sẽ vô hiệu.

Bình Luận (0)
Comment