"Nếu như bọn chúng đã cấu kết với nhau, vậy thì chúng ta chỉ có thể xin giúp đỡ từ Liên minh Dị tộc."
"Nhưng nước xa không cứu được lửa gần, mọi người cũng biết tốc độ điều động của Vương quốc Alpha nhanh thế nào, đám Tinh Linh kia hoàn toàn không thể nào sánh bằng. Chờ bọn họ chuẩn bị can thiệp thì sợ là cuộc chiến đã đi đến hồi cuối rồi."
"Loạn trong giặc ngoài, cho dù chúng ta giành được chiến thắng thì Đế quốc cũng sẽ bị trọng thương nguyên khí."
"Đương nhiên, đây là cục diện tồi tệ nhất. Trong tình huống bình thường, cho dù hai bên có cấu kết với nhau thì cũng rất khó tin tưởng lẫn nhau."
"Người Alpha nhất định sẽ yêu cầu Liên minh thất tộc thể hiện thành ý, không giết đến máu chảy thành sông thì bọn chúng sẽ không xuất binh."
"Liên minh thất tộc cũng sẽ lo lắng Người Alpha nói không giữ lời, lỡ như sau cuộc đại chiến, Hudson thuận thế tiêu diệt luôn bọn hắn thì cũng không có nơi để khiếu nại."
"Chúng ta hoàn toàn có thể chia làm hai hướng, một mặt là tìm kiếm sự giúp đỡ từ liên minh, đứng ra kiềm chế Vương quốc Alpha, một mặt khác là dành thời gian ly gián quan hệ của thất tộc."
"Chẳng hạn như: Ngôi vị Hoàng tộc có thể cho, nhưng không thể là bảy cái ghế."
"Chỉ cần thất tộc sinh xảy ra mâu thuẫn nội bộ, với bản tính cẩn thận của Hudson, hắn sẽ không xuất binh."
Daniel mở miệng phân tích.
Mặc dù gã ta đã thua Hudson trong cuộc chiến tranh đại lục vừa rồi, khiến cho địa vị trong Đế quốc của gã bị giảm sút, nhưng trong số những người bị thua dưới tay Hudson, ít nhất thì Daniel vẫn còn có thể bảo vệ được quân chủ lực.
Vết nhơ mà tất cả mọi người đều có thì sẽ không còn được xem như vết nhơ nữa. Nhờ được các đồng đội làm nền, nên Nguyên soái Daniel vẫn là người đứng đầu quân đội của Đế quốc Thú Nhân.
Bây giờ là thời chiến, địa vị quân đội được nâng cao, nên Daniel mới có tư cách đối thoại trực tiếp với bốn vị Hoàng giả.
"Châm ngòi ly gián e là không dễ, chúng ta đã ném ra một cái ghế Hoàng tộc rồi, nhưng bọn hắn vẫn chọn cách liên minh với nhau, rõ ràng là đã nhìn thấu kế hoạch của chúng ta."
"Muốn làm cho Liên minh thất tộc bị phá sản, trừ phi chúng ta có thể hung hăng đấm cho bọn chúng một trận, sau đó mới ném ra mấy cái ghế Hoàng tộc để dụ dỗ bọn hắn."
"Nhưng trò này cũng không dễ chơi, nếu như không thể trấn áp được bọn hắn, Đế quốc sẽ biến thành Thập nhất Hoàng tộc cộng trị, ta thật sự không dám tưởng tượng đến cảnh tượng đó!"
Hùng Nhân Hoàng nói.
Tứ đại Hoàng tộc mà cũng không thể hợp tác chân thành, nếu như biến thành Thập nhất Hoàng tộc, vậy thì cái gì cũng chẳng cần làm, mỗi ngày chỉ cần cãi nhau là đủ rồi.
Điều quan trọng nhất là phân chia địa bàn, ban đầu thì Ngũ đại Hoàng tộc mỗi người chiếm cứ một phương, thống lĩnh các bộ lạc thú nhân trong phạm vi đó.
Nếu như có thêm sáu người nhảy vào chia bánh, vậy thì địa bàn sẽ bị biến thành mười một miếng. Tiền cống nạp mà mỗi người nhận được hàng năm cũng sẽ giảm mạnh.
Đối với những bộ lạc thú nhân bình thường thì đây cũng là một vụ thảm họa. Nuôi nhiều Hoàng tộc như vậy, cuộc sống của mọi người sẽ còn tốt được sao?
"Hùng Hoàng, ta cảm thấy lời đề nghị của Daniel không tệ. Cứ phân hoá Liên minh thất tộc trước, sau đó tùy theo tình hình thay đổi mà quyết định là được."
"Những lời hứa được đưa ra hiện giờ cũng chỉ là lời hứa mà thôi, có muốn thực hiện lời hứa hay không thì phải xem thực lực trong tay."
"Chỉ cần Liên minh thất tộc không còn liên kết chặt chẽ như vậy, chúng ta có thể sử dụng các biện pháp mạnh mẽ để tiêu diệt một hoặc hai tộc trong đó trước."
"Sau khi giết gà dọa khỉ thành công, những chủng tộc thú nhân khác cũng sẽ biết nên đứng về bên nào, đến lúc đó, điều động các tộc vây công bọn hắn là được rồi."
"Nếu như vận hành tốt, chúng ta còn có thể sử dụng bọn hắn làm bia đỡ đạn, sung làm tiên phong để xâm lược Vương quốc Alpha."
Sư Nhân Hoàng lập tức bày tỏ quan điểm.
Mặc kệ là dùng cách nào, nhưng nhất định phải trấn áp được Liên minh thất tộc, nếu không Sư Nhân tộc sẽ không thể nào sống nổi.
Trong thâm tâm Sư Nhân Hoàng đã hạ quyết tâm là sẽ dọn dẹp những nhân tố không ổn định trong phạm vi thế lực của mình, cho dù vì vậy mà làm cho lực lượng phụ thuộc bị suy sụp thì ông ta cũng sẽ không hối tiếc.
Thực ra, nếu xét về việc chèn ép chủng tộc phụ thuộc thì Behemoth là tộc làm tốt nhất. Bất kỳ chủng tộc phụ thuộc nào có chút tiềm lực đều sẽ bị đưa lên chiến trường để bị tiêu hao.
Chính bởi vì cách làm tuyệt tình này mà sau khi tộc Behemoth suy tàn cũng không bị phản phệ mãnh liệt như vậy.
Nếu như để lại một vài tộc lớn ở bên cạnh, e rằng họ thậm chí còn không có cơ hội đi đến biên giới thì đã bị đám người bên dưới xử lý rồi. . . .
Tứ đại Hoàng tộc đang mưu đồ, Liên minh thất tộc cũng không có nhàn rỗi. Là bên ở thế yếu, bọn họ còn đang ra sức lôi kéo đồng minh.
Đáng tiếc, mặc dù số lượng bộ tộc lớn trong Đế quốc Thú Nhân không ít, nhưng được xem là tộc mạnh thì lại chẳng có mấy nhà. Không phải tất cả chủng tộc đều có thể tránh được sự chèn ép của Hoàng tộc giống như họ.
"Không thể tiếp tục như vậy nữa, muốn có được sự ủng hộ của các tộc, chỉ hứa hẹn bằng miệng thôi là sẽ không lôi kéo được người, chúng ta nhất định phải đặt một ván lớn."
"Vị trí Hoàng tộc không thể tùy tiện hứa hẹn, vậy liền lùi lại một bước, hứa cho họ thân phận Vương tộc, đãi ngộ chỉ thấp hơn chúng ta một bậc."
"Nếu như chủng tộc yếu hơn thì còn có thể mô phỏng theo tước vị của Nhân tộc, hứa hẹn cho bọn chúng Công tộc, Hầu tộc. . ."
"Đẳng cấp khác biệt thì đãi ngộ cũng sẽ khác biệt."
"Đối với thành viên của Vương tộc, toàn bộ đều được trao quyền tham gia quyết định của Đế quốc, còn Công tộc, Hầu tộc. . . cũng có quyền lực tham chính, thảo luận chính sự."