Nói cho đúng thì Liên minh thất tộc hiện giờ đã không chỉ có bảy chủng tộc nữa. Dựa vào thủ đoạn uy bức lợi dụ, hợp tung liên hoành, lại có thêm một đống chủng tộc bị lôi kéo vào.
Với tình hình hiện tại, phe trung lập đã không còn tồn tại nữa, Tứ đại Hoàng tộc và Liên minh thất tộc đều có đám đàn em riêng của mình, trực tiếp chia cắt Đế quốc Thú Nhân thành hai nửa.
Thực lực chênh lệch của hai bên cũng đã được rút ngắn. Chuyện có liên quan đến tranh chấp lợi ích cốt lõi của các tộc, khi thực lực của hai bên tương đương nhau, mọi chuyện sẽ càng khó giải quyết hơn.
"Chư vị Hoàng giả đáng kính, không thể kéo dài thêm nữa. Chúng ta nhất định phải sử dụng các biện pháp mạnh để nhanh chóng dập tắt cuộc nổi loạn này, nếu không sẽ hậu hoạn vô tận!"
Hoàng trữ Daniel cố gắng thuyết phục.
Tuy rằng Daniel không tin thông chuyện trong chính trị, nhưng gã ta lại hiểu rất rõ những vấn đề trong lĩnh vực quân sự.
Nguyên nhân cốt lõi khiến cho những hành động quân sự trước đây đều bị thất bại là vì Tứ đại Hoàng tộc đều có ý riêng. Dù đã hẹn là sẽ cùng nhau hành động, nhưng đến phút chót lại có sự thay đổi.
Khiến cho kế hoạch tốt đẹp trở thành chiến thuật cổ vũ. Nếu không phải kẻ làm thống soái là gã kịp thời điều chỉnh kế hoạch chiến lược thì có lẽ đã bị kẻ địch phản công lại rồi.
May mà loại bi kịch này chỉ tồn tại trong lúc phối hợp chiến đấu. Khi các hoàng tộc đơn phương hành động, công tác phối hợp trong quân đội sẽ hiệu quả hơn nhiều.
"Nguyên soái Daniel, Liên minh thất tộc đã trở thành một thế lực rồi. Nhân tộc lại đang ở bên cạnh nhìn chằm chằm, nếu như chúng ta phát động nội chiến với quy mô lớn vào lúc này thì sẽ rất dễ bị quân địch thừa cơ đánh lén."
"Chiến tranh chỉ là thủ đoạn, không phải là mục đích cuối cùng. Thông qua khoảng thời gian giằng co chiến lược này, Liên minh thất tộc cũng đã biết được sự lợi hại của chúng ta."
"Có thể dựa vào đàm phán để giải quyết vấn đề thì cần gì phải chém chém giết giết chứ! Chúng ta đều là thành viên của Đế quốc Thú Nhân, đánh tới đánh lui sẽ chỉ có lợi cho bọn Nhân tộc tà ác mà thôi!"
Lời của Ưng Nhân Hoàng làm cho Daniel tức điên. Phải biết là vào mấy tháng trước, ông ta còn đòi đánh đòi giết Liên minh thất tộc, nhưng bây giờ lại thay đổi lập trường.
Chỉ với bộ mặt dày dạn này thôi cũng đủ chứng minh ông ta là một vị Hoàng giả đạt tiêu chuẩn rồi.
Năng lực tùy cơ ứng biến —— max điểm!
"Ưng Hoàng bệ hạ, chiến tranh không phải là một cuộc thi về số lượng người. Nhìn bề ngoài thì Liên minh thất tộc có vẻ hùng mạnh, nhưng trên thực tế thì đã cùng đồ mạt lộ."
"Nhìn bề ngoài thì việc tập hợp một đống chủng tộc đã làm cho thực lực của bọn chúng tăng lên gấp bội, nhưng trên thực tế thì hoàn toàn ngược lại."
"Càng nhiều chủng tộc thì càng khó phối hợp. Liên minh thất tộc ban đầu thì còn có thể phối hợp với nhau. Nhưng bây giờ có thêm nhiều đàn em như vậy, muốn tổ chức phối hợp cũng không được."
"Nếu như chúng ta phát động quân sự nhắm vào một trong số chúng vào lúc này, tốc độ cứu viện của chúng chắc chắn sẽ giảm đi đáng kể, chúng ta hoàn toàn có cơ hội đánh tan từng tộc một!"
Daniel vô cùng tự tin nói.
Kể từ khi được chứng kiến sức tàn phá của heo đồng đội trong cuộc chiến tranh đại lục thì Daniel đã không còn hứng thú với liên minh đa chủng tộc được chiêu mộ tạm thời nữa.
Nếu tốc độ điều động quân đội của mỗi tộc là 10, vậy thì tốc độ điều động và liên kết với nhau sẽ chỉ còn lại 5. Không chỉ hiệu suất thấp, mà ngay cả sức chiến đấu cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Trong liên minh thất tộc, chỉ có tộc Behemoth là có kinh nghiệm thống lĩnh nhiều chủng tộc khác, những tộc còn lại đều là những kẻ bị áp bức.
Một khi xoay người làm chủ, có rất nhiều chuyện mà chúng cần phải học. Ngay cả chuyện quản lý đàn em như thế nào cũng chưa hiểu rõ.
"Ba vị, ta cảm thấy Daniel nói không sai, tình thế hiện giờ thực sự không nên tiếp tục kéo dài thêm nữa."
"Mọi người cùng nhau xuất lực, trả một cái giá lớn, dập tắt cuộc nổi loạn này trước rồi tính sau."
"Nếu cứ để cho đám dị đoan này tiếp tục truyền bá tư tưởng, sợ rằng sau này sẽ có ngày càng nhiều chủng tộc nhảy ra đòi quyền lực với chúng ta, các ngươi cũng không muốn ngang hàng với các chủng tộc phụ thuộc bên dưới mà, phải không?"
Sư Nhân Hoàng lên tiếng ủng hộ.
Mặc dù khẩu hiệu chính trị của Đế quốc Thú Nhân khi thành lập là "vạn tộc đều bình đẳng", nhưng trên thực tế, câu khẩu hiệu này chưa bao giờ được thực hiện.
Trong vô số năm qua, Hoàng tộc Thú nhân đã thay đổi nhiều lần, nhưng về bản chất thì vẫn là "Mạnh được yếu thua" .
Ngay cả trong thời kỳ đỉnh cao, khi thú nhân còn xưng bá đại lục, cũng chỉ có một vài cường tộc được hưởng lợi ích từ ngôi vị bá chủ, còn đám chủng tộc bình thường thì chẳng được bất cứ một thứ gì.
Chỉ cần dính đến lợi ích cốt lõi thì mọi người sẽ ngay lập tức thay đổi sắc mặt. Nếu không có đám chủng tộc phụ thuộc này cống nạp, cuộc sống tốt đẹp của Tứ đại Hoàng tộc sẽ chấm dứt.
"Nguyên soái Daniel, nếu như chúng ta toàn lực phối hợp thì cần phải trả một cái giá lớn cỡ nào mới có thể dập tắt được cuộc nổi loạn này?"
Hùng Nhân Hoàng quan tâm hỏi.
Mặc dù trong thâm tâm ông ta coi thường lũ đàn em mà Liên minh thất tộc lôi kéo, nhưng quân sự quân sự của đối phương hiện giờ đã không thể khinh thường.
Không giống như việc trấn áp các cuộc nổi dậy trước đây, chỉ cần giết chết những kẻ nổi loạn là được. Lần này có quá nhiều chủng tộc tham gia, nếu như giết hết thì Đế quốc Thú Nhân chắc chắn sẽ bị tổn thương nặng nề.
Bỏ qua thì lại càng không được, nếu tha cho những kẻ nổi loạn này, vậy thì uy nghiêm của Tứ đại Hoàng tộc đặt ở đâu?
Sự mâu thuẫn này chính là lý do khiến Tứ đại Hoàng tộc do dự không quyết, thường xuyên mâu thuẫn với nhau.