Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1469 - Chương 1469: Liên Minh Năm Nước (2)

Chương 1469: Liên Minh Năm Nước (2) Chương 1469: Liên Minh Năm Nước (2)

Trùng hợp là "phong ba xưng đế" lại bộc phát vào thời điểm này, thật khó để không khiến người ta nghi ngờ rằng đây là do Vương quốc Frank cố tình làm vậy.

"Ý của ngài Bá tước là: ba quốc gia Trung đại lục muốn hòa hoãn quan hệ với liên minh Bắc đại lục, để đối phó với tình thế hỗn loạn sau này đúng không?"

"Nhưng sẽ có tác dụng hơn nếu đi tìm Vương quốc Alpha để đàm luận về chuyện này"

"Hiện giờ Công quốc ta không ỷ lại họ về mặt quân sự, mà ngay cả phương diện kinh tế cũng không thể rời bỏ Người Alpha, căn bản cũng không thể tranh đoạt quyền nói chuyện trong liên minh."

Tể tướng Herceg lắc đầu nói.

Là một quốc gia nội lục, con đường ngoại thương của Công quốc Mosey hiện giờ chỉ còn lại Vương quốc Alpha, vận mệnh của hai nước đã sớm gắn chặt với nhau.

Đám vương công quý tộc có mặt ở đây đều đã từng trải qua đòn đau của xã hội, đã không còn vẻ kiêu ngạo "mạng ta do ta không do trời" nữa.

Nếu đã không có lựa chọn nào khác, vậy liền dứt khoát đi theo Vương quốc Alpha lăn lộn là được. Ít nhất là đến giờ vị lão đại này đối xử với bọn họ cũng không tệ lắm.

Chuyện này mọi người đều biết, không lý nào ba quốc gia Trung đại lục không biết. Trong bối cảnh này mà còn chạy tới tìm họ thương lượng về "vận mệnh nhân tộc ở Bắc đại lục", rõ ràng là hoàn toàn ngược lại.

"Ngài Tể tướng, sao ngài biết là ba nước này chưa tìm thương lượng với Người Alpha?"

"Có thể bọn họ đã tiếp xúc với nhau từ trước đó rồi, nhưng lại không cẩn thận phá hư cuộc đàm phán, hiện giờ đang cần một người trong cuộc để khởi động cuộc đàm phán."

Lời của Bá tước Renato làm cho mọi người sáng mắt. Nếu như chỉ làm người trung gian thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.

Nếu như thật sự có thể hòa giải mối quan hệ giữa ba quốc gia Trung đại lục và Vương quốc Alpha, vậy thì tình hình sẽ khác.

Mặc dù nhân tộc ở Trung đại lục và Bắc đại lục liên minh với nhau vẫn sẽ kém hơn Nam đại lục, nhưng cũng là một thế lực có thể thay đổi cục diện trên đại lục.

Ít nhất là sau khi liên minh năm nước với nhau sẽ có đủ lực lượng để đánh cờ với bất cứ một thế lực lớn nào.

"Nếu như năm nước chúng ta liên minh với nhau thì có khả năng chống lại được Liên minh Dị tộc không?"

George hỏi bằng giọng hơi run rẩy.

Không hy vọng xa vời là có thể đánh bại Liên minh Dị tộc, chỉ cần có thể đánh cho có qua có lại là liên minh năm nước đã có thể tự vệ rồi, thậm chí dị tộc còn không dám tuỳ tiện phát động chiến tranh.

Dù sao, nhân tộc ở Nam đại lục vẫn còn chưa chết. Mặc kệ là đứng bên cạnh xem náo nhiệt hay là có kế hoạch lớn gì cũng không ảnh hưởng đến việc họ sẽ nhảy ra đâm sau lưng Liên minh Dị tộc vào thời khắc quan trọng.

"Bệ hạ, nếu như ba quốc gia Trung đại lục có thể phát huy được thực lực quân sự phù hợp với quốc lực của họ, vậy thì mọi chuyện đều có khả năng."

"Cho dù liên minh năm nước không phải là đối thủ của Liên minh Dị tộc thì ít ra chúng ta cũng có năng lực kéo theo bọn chúng đồng quy vu tận!"

Bộ trưởng Quân vụ Bá tước Martins cao giọng hồi đáp.

Đồng quy vu tận không phải là chết chung, một chết một bị thương cũng được tính là đồng quy vu tận. Chỉ cần Liên minh Dị tộc bị trọng thương thì các thế lực nhân tộc ở Nam đại lục nhất định sẽ nhảy ra đâm lén.

Kế hoạch này thật sự là quá hấp dẫn. Vấn đề duy nhất là Vương quốc Alpha cần phải trả rất nhiều thứ; nhưng thu hoạch thì lại chẳng có bao nhiêu.

Công quốc Mosey không có quyền lên tiếng trong vấn đề này, bởi vì họ còn đang thiếu một đống nợ ân tình của Vương quốc Alpha, giờ cũng không biết nên trả như thế nào.

Liên quan đến lợi ích thì không có chuyện nào là đơn giản cả. Đền bù là nhất định phải có, nếu không sẽ vi phạm "nguyên tắc công bằng" của liên minh.

Cụ thể nên cho bao nhiêu, lấy cái gì để đền bù, đó mới là vấn đề khó khăn nhất. . . .

Trên đỉnh Thánh Sơn, Shelter VII đang đứng trên đỉnh tháp thành phố nhìn xuống chúng sinh, giới cao tầng của Giáo Đình thì lại ở phía sau ông ta, ai nấy đều đang run rẩy trong làn gió mát.

Có thể trở thành cao tầng của Giáo Đình, thực lực của họ sẽ không kém, chỉ là gió lạnh thì làm gì được chứ. Nguyên nhân thật sự làm cho mọi người phải run rẩy chính là nụ cười trên khóe môi của Shelter VII.

Ai nấy cũng đều lăn lê bò trườn từ trong một cái hố giết ra, đối với tình khí của Shelter VII, trong lòng mọi người đều có dự kiến trước.

Từ khi chiến tranh đại lục kết thúc đến giờ, tâm trạng của Shelter VII chưa từng tốt qua. Đặc biệt là sau khi Người Frank thành lập Giáo Đình mới, bầu không khí trên Thánh Sơn vẫn luôn trong tình trạng căng thẳng.

Trên khuôn mặt đã nhiều ngày không mỉm cười của Giáo Hoàng đột nhiên nở nụ cười, còn cười quỷ dị như vậy, quả thực là làm cho mọi người lo lắng.

"Các ngươi khẩn trương như vậy làm gì, ta đâu có ăn thịt các người."

Nghe được lời này của Shelter VII, mọi người đều không nói gì. Đúng là Giáo Hoàng không ăn thịt người, nhưng khi nổi giận, Giáo Hoàng còn hung ác hơn cả việc ăn thịt người.

Trong những ngày gần đây, phàm là người đối nghịch với Shelter VII đều trở thành "Dị đoan" hết.

Trong đấu tranh nội bộ mà cũng có thể tàn nhẫn như vậy, đây cũng là chuyện hiếm có trong lịch sử lâu đời của Giáo Đình.

Sau một loạt hành động, tất cả những âm thanh chỉ trích đều biến mất, quyền lực của Giáo Hoàng lại được đẩy lên đỉnh cao một lần nữa.

"Bệ hạ, chúng thần đã xác minh được tin tức Charles III muốn xưng đế. Nhóm phần tử dị đoan kia thực sự đang chuẩn bị cho kế hoạch này."

Ulise trả lời với vẻ mặt thấp thỏm.

Không biết bắt đầu từ khi nào, Vương quốc Frank đã trở thành một điều cấm kỵ không được nhắc tới bên trong Giáo Đình, giới cao tầng đều ăn ý dùng từ "Dị đoan" để chỉ Vương quốc Frank.

Bình Luận (0)
Comment