"Không ổn!"
"Nguyên soái, đám Tinh Linh kia cũng không phải kẻ ngốc, sao có thể bị chúng ta nắm mũi dắt đi được?"
"Ngài cũng nói rồi, Delise là một con sư tử cái. Lỡ như ả ta nổi giận, trực tiếp đánh cho ta một trận ở ngay trên bàn đàm phán thì thảm rồi!"
George vội vàng lắc đầu nói.
Khổ nhục kế cũng không phải dễ thực hiện. Đối phương chính là cường giả Thánh Vực đó, lỡ đâu giận quá mức, ra tay hơi nặng một tí xíu, không chừng sẽ tiễn y về thế giới bên kia luôn.
Cho dù không xảy ra vấn đề thì Lưu Ảnh Thạch cũng không đáng tin. Người ta đã hạ độc thủ rồi thì sẽ che giấu luôn thân phận.
Nếu là không có bắt lấy chứng cứ, hắn đánh liền uổng công chịu đựng rồi.
"Nếu bệ hạ cảm thấy không ổn, vậy thì đổi sang một phương án khác."
"Ngài tìm cơ hội đi thổ lộ với ả ta, nói nhiều lời ca ngợi một chút, sau đó hơi động tay động chân một chút."
"Cùng lắm là bị đánh cho một trận, ả ta tuyệt đối không dám ra tay độc ác. Thần có thể ở trong bóng tối bảo hộ ngài, chỉ cần ngài bị đòn thì thân sẽ ngay lập tức nhảy tới cứu viện!"
Hudson kích động nói.
Thẳng thắn mà nói, đây là một ý tưởng ngu ngốc, nhưng không biết tại sao hắn lại muốn nhìn thấy cảnh tượng hài hước này.
Chuyện này chỉ có thể do George đích thân làm. Những người khác đi trêu chọc Delise, cho dù bị vả cho một phát chết tươi thì cũng là chết vô ích.
George có thân phận quốc quân, cùng lắm là bị đòn, tuyệt đối sẽ không nguy hiểm tới tính mạng.
"Hudson, ta coi ngươi là bằng hữu, ngươi không thể hố ta như vậy nha!"
"Loại khổ nhục kế này, chính ngươi chơi đi! Nếu như chuyện này truyền ra ngoài thì sao ta lăn lộn trong vòng tròn quân chủ được nữa?"
"Hơn nữa, dùng cách này để giải quyết mâu thuẫn, Tộc Tinh Linh sẽ từ bỏ ý đồ sao?"
"Không chừng sau này Công quốc sẽ thường xuyên xảy ra bất trắc. Không phải nơi này bị lũ lụt vỡ đê thì cũng là nơi đó xảy ra động đất, hoặc là nơi nào đó đột nhiên xuất hiện thời tiết băng giá khắc nghiệt . . ."
"Những thủ đoạn này quá kín đáo, cho dù là thật sự xảy ra, nếu như không quan sát kỹ thì không nhất định có thể tìm thấy dấu vết."
"Không tìm thấy bằng chứng, kiện lên Liên minh Nhân tộc cũng vô dụng. Vốn liếng của Công quốc không dày, không thể chịu đựng được dày vò như vậy!"
George nói với vẻ bất thiện.
George xem như đã hiểu rồi, Hudson nào phải đang nghĩ kế cho y, rõ ràng là đang xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Trong thế giới siêu phàm, những cách trả thù còn đa dạng hơn nhiều so với thế giới bình thường. Đối với cường giả mà nói, tạo ra thiên tai nhân họa cũng không phải là chuyện gì khó khăn.
Một khi Tinh Linh nhúng tay vào, vậy thì Công quốc Mosey đừng nghĩ có thể dễ dàng vượt qua thiên tai trong tương lai. Tiểu tai biến đại tai, đây cũng chỉ là thao tác thông thường, còn có thể bỗng dưng xuất hiện vô số thiên tai.
Chẳng qua là vì Tộc Tinh Linh đã quen với sự lười biếng, nên mới có tin đồn yêu thích hòa bình, thời thượng cổ, Tinh Linh cũng từng giết cho đại lục máu chảy thành sông.
Dù thời gian đã qua lâu, nhưng người ta cũng là bá chủ lục địa uy tín lâu năm. Nhìn lại lịch sử đại lục là biết, từ xưa đến nay có rất nhiều bá chủ, nhưng chỉ có Tộc Tinh Linh và Long tộc là có thể sống thoải mái.
"George, không phải là ta cố ý hố ngươi. Nếu không trả giá đắt thì sao Tộc Tinh Linh có thể nuốt trôi cục tức này?"
"Ngươi cảm thấy ủy khuất, các Tinh Linh hiện giờ cảm thấy càng ủy khuất. Theo quy định của hiệp ước đình chiến trước đây, mọi trách nhiệm trong chuyện lần này đều thuộc về các ngươi."
"Đương nhiên, ta cũng không nói ngươi đang dùng tiền mua bình an. Trên thực tế, bình an là không mua được."
"Từ khi Công quốc Mosey bước lên con đường bành trướng, các ngươi đã không còn là một nước nhỏ nữa. Con đường của các nước lớn trước giờ luôn tràn đầy chông gai."
"Từ khi được thành lập thì Vương quốc Alpha đã phải quần nhau với thú nhân rồi. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, từ khi các ngươi quật khởi thì đã được định sẵn là phải dây dưa với Tộc Tinh Linh."
"Thời gian này, có thể là một trăm năm, cũng có khả năng là hai trăm năm, ba trăm năm. . ."
"Trừ khi có thể hủy diệt hoàn toàn Tộc Tinh Linh, nếu không thì tình hình này sẽ tiếp tục kéo dài. Giải quyết vấn đề một cách dứt điểm chẳng qua cũng chỉ là chủ nghĩa lý tưởng hão huyền."
"Điều đáng mừng duy nhất là tính cảnh giác hiện giờ của Tộc Tinh Linh đối với các ngươi không cao, nếu không thì người ta đã sớm mượn cơ hội này để ra tay suy yếu thực lực của các ngươi rồi, căn bản không có cuộc đàm phán lần này!"
Hudson lạnh lùng nói.
Ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê.
Nếu cứ giữ suy nghĩ giải quyết vấn đề một cách dứt điểm thì đừng mong giải quyết được vấn đề. Bây giờ Công quốc Mosey đã không có đường lui, yên tâm làm ruộng cầu phát triển hoàn toàn chỉ là mong muốn đơn phương.
Giấc mơ tan vỡ, nhớ lại cách sống chung của Vương quốc Alpha và Đế quốc Thú Nhân, George liền toát mồ hôi lạnh.
Tộc Tinh Linh ít người, nhưng không có nghĩa là ít đàn em. Liên minh Thượng Cổ Dị tộc ở bên cạnh sau khi có được không gian sinh tồn mới, đã có không ít chủng tộc bật chế độ sinh con đẻ cái.
Thực lực của đám đàn em này đều tăng trưởng không ít, hoàn toàn là chừa đường sống cho người ta mà!
Chỉ trong nháy mắt, George vô cùng khát khao thành lập liên minh năm nước. Dù sau khi đoàn kết thì vẫn còn ở thế yếu, nhưng ít nhất cũng có được vốn liếng khiến kẻ thù phải kiêng dè.
"Ý của ngươi là kêu ta tỏ vẻ yếu thế trước mặt Tộc Tinh Linh, cố gắng tranh thủ thời gian cho Công quốc phát triển?"
George hỏi với vẻ mặt không chắc chắn.
Đây là lần đầu tiên George phát hiện ra việc nói chuyện một nửa lại đáng ghét đến vậy. Nhưng với thân phận của Hudson, hiện giờ thực sự không tiện nói quá nhiều.