Tại đại lục Aslante, chỉ cần chiếm được đại nghĩa, đối kháng với Quốc vương trong phạm vi quy tắc là sẽ không bị liệt vào phạm trù loạn thần tặc tử.
Lúc này, việc tạo ra một vụ hỏa hoạn ngoài ý muốn, giả vờ thiêu hủy toàn bộ sổ sách của ngân hàng, chính là một lời giải thích của Hudson dành cho các bên.
"Công tước, làm như vậy sợ là đoàn điều tra chỉ sẽ không từ bỏ ý đồ, rất có thể sẽ tiến một bước nhắm vào chi nhánh Cận Đông."
"Sợ là việc kinh doanh của chúng ta ở vương đô cũng có thể sẽ bị tổn hại. Nếu như Quốc vương bệ hạ giận chó đánh mèo, e là sau này ngài sẽ gặp phải không ít rắc rối."
Rudolf nghiêm túc khuyên.
Đối kháng với vương quyền chính là đặc quyền của các đại quý tộc, chuyện này đương nhiên đã vượt quá phạm vi nhận thức của ông ta, sợ hãi là điều không thể tránh khỏi.
"Yên tâm đi, trong Ngân hàng Phát triển Cận Đông có rất nhiều cổ đông, họ sẽ không đứng yên nhìn đoàn điều tra làm bậy được."
"Ít nhất là từ tình hình hiện tại, tất cả các hoạt động kinh doanh của ngân hàng đều nằm trong khuôn khổ pháp luật của vương quốc."
"Chúng ta cũng không phải thương nhân bình thường, mặc cho người ta chém giết. Chỉ cần kinh doanh hợp pháp thì không ai có thể làm gì được Ngân hàng Phát triển Cận Đông."
"Nếu như thật sự làm lớn chuyện, người của đoàn điều tra cũng không thể gánh vác được. Chuyện lần này, nhiều khả năng chỉ là một cuộc thăm dò."
"Nếu thực sự muốn ra tay với Ngân hàng Phát triển Cận Đông thì đoàn điều tra đã trực tiếp mang người đến kiểm toán rồi, làm sao sẽ có tin đồn bị lan truyền ra ngoài được?"
Hudson ra vẻ bình tĩnh nói.
Càng là loại thời điểm này thì càng cần phải trấn an lòng người. Biết rõ chuyện này sẽ không kết thúc như vậy, nhưng giờ chỉ có thể cứng rắn đối mặt.
Kiếm được khoản tiền này thì phải gánh chịu áp lực tương ứng. Mở ngân hàng quan trọng nhất là uy tín, Ngân hàng Phát triển Cận Đông là ngân hàng thương mại lớn nhất vương quốc, nhưng không phải là ngân hàng duy nhất.
Các đại thương hội trong nước đều đang chuẩn bị mở ngân hàng của riêng mình, rất nhiều đại quý tộc địa phương cũng đang ngo ngoe muốn động, ngân hàng sẽ mọc lên như nấm chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Sở hữu lợi thế đi trước, Ngân hàng Phát triển Cận Đông muốn củng cố vị thế hiện tại thì phải xây dựng được uy tín của mình.
Nếu ban đầu không hứa bảo mật tài khoản, vậy thì để đoàn điều tra vào kiểm toán cũng không sao. Nhưng nếu đã hứa rồi thì nhất định phải thực hiện.
Cùng với quá trình điều tra vụ án vương tử bị sát hại, những vụ án liên quan bị vướng vào ngày càng nhiều.
Lần gần nhất mà chính phủ vương quốc hành động với quy mô lớn như vậy chính là vụ án Caesar III bị ám sát. Địa vị của vương tử đương nhiên là không bằng Quốc vương, nhưng vương tử chết rồi, hơn nữa còn là chết vì trúng độc!
Sau một lúc do dự, Hudson lại bổ sung: "Trực tiếp phóng hỏa sẽ quá đột ngột, trước tiên cứ lấy cớ là vận chuyển kim tệ để điều động hộ vệ ngân hàng đi chỗ khác trước."
"Tiếp đó đi tìm mấy con ma men xui xẻo có thực lực không tệ rồi dụ bọn chúng đánh nhau ở quán rượu gần ngân hàng, sau đó vô tình gây ra hỏa hoạn, lan sang. . ."
Âm mưu, không phải là sở thích của Hudson. Nhưng cũng hết cách rồi, có đôi khi thứ này thật sự rất hữu dụng.
Tự mình phóng hỏa thiêu hủy sổ sách thì chắc chắn là có vấn đề. Nhưng nếu như xảy hỏa họa ngoài ý muốn thì mọi chuyện sẽ khác.
Dù đoàn điều tra có điều tra sâu đến cỡ nào thì ngoài ý muốn chính là ngoài ý muốn. Là nạn nhân, sẽ không cần phải chịu trách nhiệm về chuyện này.
Sổ sách bị đốt rồi, vậy thì chỉ có thể chờ khách hộ mang theo thẻ ma tinh tới cửa làm thủ tục thì mới có thể tìm lại hồ sơ giao dịch trước đây.
Và những hồ sơ này chỉ giới hạn trong thời gian chuyển vào và chuyển ra, còn chi tiết cụ thể là đã giao dịch với ai thì vẫn còn là một mớ hỗn độn. . . .
Thành Dapest, một cuộc đàm phán tái cấu trúc nợ đã bắt đầu với tốc độ nhanh nhất có thể.
Dính đến chuyện tiền bạc, tốc độ phản ứng của mọi người đều rất nhanh. Ngoại trừ một số ít chủ nợ cử người đến ra, phần lớn chủ nợ đều ủy quyền cho công sứ đang ở Vương quốc Mosey xử lý chuyện này.
Dù sao thì các chủ nợ đến đây đều là đàm phán chung, phương án giải quyết cuối cùng chắc chắn sẽ là thống nhất, nếu không thì những người bị thiệt hại sẽ không đồng ý.
Lợi ích là thứ có khả năng làm cho con người đoàn kết nhất, các đại diện đến từ khắp nơi đã nhanh chóng đá Tộc Tinh Linh ra ngoài, lý do vô cùng đơn giản: hai bên chưa ký kết hiệp ước chính thức, không thể cấu thành khoản nợ hợp pháp
Hết cách rồi, năng lực trả nợ của Công quốc Mosey chỉ có hạn, có người lấy thêm thì sẽ có người lấy ít.
Tất cả mọi người đều là Nhân tộc, nên cứ hợp tác để loại bỏ Tộc Tinh Linh trước, đây là điều đúng đắn về mặt chính trị.
Chuyện này làm cho Delise tức đến mức suýt lộn cái bàn, để cho đám người này không có gì để chơi. Nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiếm thượng phong, bắt nạt Công quốc Mosey một chút thì không sao, nhưng đắc tội với đám thế lực lớn của Nhân tộc thì lại không đáng.
Tộc Tinh Linh có thể tự cung tự cấp, không thiếu chút vật tư này. Mục đích chủ yếu là vì chèn ép nước láng giềng, thực ra việc các quốc gia Nhân tộc đòi nợ Công quốc Mosey cũng đã hoàn thành mục đích làm suy yếu nước láng giềng của họ.
Sau khi tận mắt chứng kiến người Mosey cắt giảm quân đội, đoàn đại biểu Tinh Linh cũng không còn kiên quyết đòi bồi thường nữa, mà chuyển sang tìm kiếm lợi ích ở các khía cạnh khác.
Về mặt này, Công quốc Mosey đã thể hiện sự hào phóng của mình, muốn đặc quyền liền có đặc quyền, dù sao phần lớn Tinh Linh đều là những kẻ lười, bọn họ sẽ không muốn đến Công quốc Mosey sinh sống.