Đặc biệt là nghiệp vụ ở Tỉnh Đông Nam, hiện đã bước vào giai đoạn thu hoạch. Các quý tộc không có thói quen nợ lâu, sau khi đã bình tĩnh lại, rất nhiều quý tộc lãnh chúa đã lần lượt đến trả nợ trước hạn.
Hudson không sợ mọi người trả tiền trước hạn vì không bán khoản vay dưới dạng tài chính tư bản.
Sau khi có khởi đầu thuận lợi, Hudson ngạc nhiên phát hiện ra rằng, miễn là vương quốc không xảy ra biến cố, Ngân hàng Phát triển Cận Đông sẽ sớm đi vào chu kỳ tích cực.
Miễn là khoản vay ở nội địa vương quốc có thể được thu hồi bình thường, dù khoản nợ ở khu vực Cận Đông có thối nát đi nữa thì ngân hàng cũng có thể trụ vững.
Về mặt lý thuyết, trong trường hợp tín nhiệm không sụp đổ, Ngân hàng Phát triển Cận Đông có thể chấp nhận tỷ lệ nợ xấu là 10%.
Quy ra sang hai thị trường rủi ro cao là Cận Đông và Bắc Cương, miễn là có thể được thu hồi hai mươi phần trăm nợ ở địa phương liền bình thường, ba mươi phần trăm là có thể thu hồi được vốn gốc, ngân hàng có thể vận hành bình thường.
So sánh về thực lực hiện tại của vương quốc và thú nhân, Hudson cảm thấy cho dù nếm mùi thất bại thì cũng không đến mức khiến cho một nửa lãnh địa quý tộc không có người kế thừa.
Đã có "Tiền đồ", vậy thì việc thu hồi cổ phần liền rất có ý nghĩa. .
Nếu không phải thời này có quá ít có tiền, khó ngụy trang danh tính, thì hắn đã lập ra vài tài khoản phụ rồi tham gia vào đội ngũ huy động vốn để mua lại cổ phần ngân hàng.
"Nguyên soái, số tiền bơm lần này cũng quá nhiều đi!"
"20 triệu kim tệ, con số này đã tương đương với toàn bộ thu nhập ngân sách của quý quốc trong một năm, Ngân hàng Phát triển Cận Đông thực sự cần nhiều tiền như vậy sao?"
Một bên Powell không nhịn được nghi ngờ hỏi.
Chuyện ở Công quốc Mosey vừa kết thúc, ông ta liền ngựa không ngừng vó chạy tới tham gia đại hội cổ đông. Vốn định tới để hưng sư vấn tội, kết quả lại bị Hudson dụ dỗ đầu tư bỏ vốn thêm một lần nữa.
Lời vừa thốt ra, Powell liền phát hiện ra điều không ổn. Chẳng phải là mình đang định phản đối đầu tư bỏ vốn sao, tại sao bản lại thần xui quỷ khiến thảo luận về kim ngạch đầu tư bỏ vốn rồi?
Rõ ràng là mình đã bị dẫn dắt, nhưng lời đã thốt ra rồi thì không thể thu lại được.
"Chúng ta có thể thương lượng về kim ngạch đầu tư cụ thể! 20 triệu chỉ là một con số lý tưởng, còn phải xem xét khả năng chịu đựng của mọi người nữa."
"Đúng rồi, số liệu mà Bá tước Powell vừa đưa ra là không chính xác. Kèm theo việc vương quốc phục hồi kinh tế, thu nhập tài chính của chúng tôi đã vượt quá 20 triệu kim tệ."
"Có lẽ không bao lâu nữa, tổng thu nhập tài chính sẽ vượt qua mốc 30 triệu. Thu nhập ngân sách tương lai của vương quốc có lẽ sẽ ổn định ở mức 40-50 triệu kim tệ."
Hudson cười ha hả trả lời.
Không nghi ngờ gì nữa, Thu nhập ngân sách mà hắn nói đến là tổng thu nhập, mà không phải là thu nhập tiền mặt.
Trong tình huống bình thường, thu nhập ngân sách của một vương triều phong kiến sẽ không có quá nhiều thay đổi. Thu nhập ngân sách của Vương quốc Alpha tăng vọt chủ yếu là do diện tích lãnh thổ của vương quốc tăng lên.
Mở bản đồ ra là biết, diện tích lãnh thổ của vương quốc gần như tăng gấp đôi so với mười năm trước, hạn mức thu nhập ngân sách đương nhiên cũng sẽ được nâng cao.
Nguyên nhân chính phủ vương quốc nghèo là vì bảy tỉnh Cận Đông đang trong thời kỳ miễn thuế, bảy tỉnh Bắc Cương thì đang được hưởng ưu đãi giảm thuế.
Sáu tỉnh của hồi môn của Vương hậu hiện đang trong giai đoạn phát triển, nên cũng không thu thuế.
Thu nhập không tăng đáng kể, nhưng chi tiêu lại tăng đột biến. Trong đó, phần lớn là chi phí quân sự ở khu vực Cận Đông, tiếp theo là chi phí xây dựng đường cái.
Thu nhập ngân sách hơn 20 triệu, nhưng lại phải gánh vác nghĩa vụ của 40-50 triệu, chính phủ muốn không nghèo cũng khó.
Nếu không phải chính phủ quá nghèo, giới chức cao cấp của vương quốc cũng sẽ không giao nhiệm vụ huy động vật tư chiến lược cho ba quốc gia Trung đại lục đảm nhận.
"Đa tạ Nguyên soái Hudson nhắc nhở, nhưng đây không phải là chủ đề được quan tâm của ngày hôm nay. So với thu nhập ngân sách của quý quốc, ta nghĩ mọi người quan tâm đến tình hình hoạt động cụ thể của Ngân hàng Phát triển Cận Đông hơn!"
Bá tước Powell mặt không đổi sắc trả lời, như thể những lời ví von không thỏa đáng vừa rồi không hề xảy ra vậy.
"Xin lỗi ngài Bá tước rồi. Vì bảo vệ quyền riêng tư của khách hàng, ngân hàng không thể nào công khai chi tiết sổ sách."
"Những dữ liệu kinh tế này không chỉ là đơn thuần là về kinh doanh, mà còn liên quan đến chính trị. Nếu dữ liệu bị rò rỉ, chắc chắn sẽ gây tổn thất to lớn cho vương quốc!"
Hudson từ chối với giọng điệu nghĩa chính ngôn từ.
Đại lục Aslante còn chưa bước vào thời đại thông tin, nhưng thông qua những dữ liệu kinh tế này vẫn có thể nhìn ra rất nhiều điều.
Nguyên nhân mà Ngân hàng Phát triển Cận Đông có thể phát triển thuận lợi chủ yếu là do các bên không nhận thức được tầm quan trọng của ngân hàng, chỉ đơn giản coi đây là một ngành kinh doanh kiếm tiền.
Nếu chỉ đơn giản là một ngành kinh doanh, với thân phận địa vị của Hudson, lại lôi kéo thêm một nhóm lợi ích, đương nhiên là có thể che đậy được.
Nếu có biến cố phát sinh, khiến mọi người nhận ra được tầm quan trọng của ngân hàng là có thể nắm giữ mạch máu kinh tế thì mọi chuyện sẽ khác.
Cho dù Ngân hàng Phát triển Cận Đông có thể tồn tại thì cổ phần cũng phải được phân chia lại, và không thể để cho Hudson nắm toàn quyền điều hành ngân hàng.
Sau một hồi khẩu chiến, Hudson đã thể hiện ra khí thế "Khẩu chiến bầy nho", cứng rắn thuyết phục hết thảy các đại diện.
Đương nhiên, trong này thân phận chỉ phát huy được một nửa tác dụng, phần còn lại là xuất phát từ bản chất tham lam của con người.