Đối với một nền văn minh mà tới, việc thường xuyên xảy ra chiến tranh chính là một thảm họa. Chỉ cần hơi không chú ý là sẽ đánh mất truyền thừa trong nội chiến.
Đương nhiên, yếu tố cốt lõi quan trọng nhất vẫn là sự độc quyền tri thức. Sau khi có được truyền thừa, chỉ những kiến thức tu luyện thông thường mới được truyền ra bên ngoài, còn nội dung cốt lõi luôn được giới thượng tầng giữ lại.
Nếu như gặp phải những thí luyện giả ích kỷ, truyền thừa cốt lõi chỉ có người đạt được mới có, truyền thừa mà giới cao tầng của các chủng tộc nhận được đều không hoàn chỉnh.
Không đến giây phút cuối cùng của cuộc đời, ngay cả con cháu chính dòng cũng rất khó nhận được toàn bộ truyền thừa tu luyện.
Dưới hệ thống truyền thừa kiến thức này, muốn không xảy ra vấn đề cũng khó. Nhiều khi chỉ cần một lần ngoài ý muốn là sẽ đánh mất phần truyền thừa tu luyện có liên quan tới Thánh Vực.
Sau nhiều thế hệ nối tiếp nhau, ngay cả những pháp môn tu luyện thông thường cũng có thể bị thiếu sót.
Thường thì sau khi xảy ra tình huống này, các tộc sẽ tổ chức lực lượng để tìm cách bổ sung truyền thừa.
Tuy nhiên, thiên kiến bè phái vẫn chưa bị tiêu trừ, mọi người đều thích giữ lại một tay ở những chỗ then chốt.
Không còn cách nào khác, Đế quốc Thú Nhân tôn trọng mạnh được yếu thua, tần suất phạm thượng làm loạn thật sự là quá cao.
Kẻ thống trị muốn củng cố địa vị của mình, lựa chọn tốt nhất chính là giữ lại một tay ở những chỗ then chốt, kìm hãm sự phát triển của cấp dưới, để đảm bảo lợi thế của bản thân.
May mà Thú Thần có tầm nhìn xa trông rộng, biết rõ tín đồ của mình là loại mặt hàng gì, đã sớm có chuẩn bị trước.
Thánh địa truyền thừa xuất hiện không thường xuyên đã trở thành hy vọng của các bộ tộc. Về mặt lý thuyết, chỉ cần thu được truyền thừa mà Thú Thần để lại, các tộc đều có cơ hội xoay người nghịch tập.
Nhưng lý thuyết rốt cuộc cũng chỉ là lý thuyết, mặc dù Thú Thần để lại truyền thừa, nhưng cũng không phải là người tốt. Muốn có được truyền thừa thì nhất định phải đi tranh đi đoạt, chỉ có người ưu tú mới có tư cách nhận được truyền thừa.
Còn về kẻ thất bại, đại đa số đều vĩnh viễn nằm lại ở nơi thí luyện, chỉ có một số ít người may mắn mới có thể sống sót.
Không lấy được truyền thừa, còn sống trở về cũng chưa hẳn là một chuyện tốt. Sự nghi ngờ và dò xét trong bộ tộc có thể làm cho thú nhân sụp đổ.
Thiên tài đều lòng tự trọng của mình, phần lớn những người thất bại trong cuộc thí luyện đều sẽ chọn cách ẩn cư một mình, không trở về bộ tộc nữa.
Đối với các bộ tộc, sống chết của những thí luyện giả thất bại đã không còn quan trọng, sống hay chết cũng không có gì khác biệt.
Nhìn đám tài tuấn Behemoth ở trước mặt, Tộc trưởng Butzweig bùi ngùi mãi thôi. Gã ta cũng từng là thiên chi kiêu tử của tộc Behemoth.
Nhưng khi ấy tộc Behemoth đang trong thời kỳ đỉnh phong, dưới sự thống trị của bọn chúng, Đế quốc Thú Nhân đã từng dẫm đạp lên vương quốc Alpha.
Nhớ lại những năm tháng huy hoàng đó, Butzweig không nhịn được muốn khóc. Cơ nghiệp mà mấy đời tổ tông tích góp được đã bị một tên bại gia tử tiêu xài hết rồi.
"Thân vương, toàn bộ tuấn kiệt trong tộc đều đã tập hợp đầy đủ, ngài xem có thể bắt đầu được chưa?"
Satuk ngập ngừng hỏi.
Lý trí nói cho Satuk biết, lão đại của mình đang trong tâm trạng đau buồn, lên tiếng quấy rầy vào lúc này không phải là lựa chọn tốt. .
Nhưng tất cả Behemoth đều đang tụ tập ở đây đợi thân vương Butzweig phát biểu, muốn không nhắc nhở cũng không được!
"Ừm!"
Bị kéo về hiện thực, thân vương Butzweig trả lời một tiếng, sau đó lập tức bước lên đài cao rồi nhìn xuống một thanh niên Behemoth bên dưới.
"Chuyện thì các ngươi đã biết rồi, ta sẽ không giải thích thêm nữa. Thánh địa truyền thừa có ý nghĩa rất quan trọng, vận mệnh tương lai của tộc Behemoth hiện đều đang nằm trong tay các ngươi."
"Cho dù như thế nào, lần này chúng ta nhất định phải lấy được truyền thừa, sau đó là cố gắng sống sót trở về."
"Thời gian không đợi người, tăng thêm một phần thực lực thì khả năng sống sót sau khi vào trong thánh địa truyền thừa sẽ lớn thêm một phần, bây giờ hãy bắt đầu luyện tập đi!"
Butzweig nói với giọng đầy nặng nề.
Tộc Behemoth hiện giờ đã không thể thua nữa, nếu không thể lấy được truyền thừa, không chỉ địa vị Vương tộc không giữ được, mà ngay cả địa vị đại tộc cũng khó bảo toàn.
Truyền thừa giống như đang mua xổ số vậy. Có thể trúng hay không đều hoàn toàn phụ thuộc vào chuyện có thể lọt mắt xanh của Thú Thần hay không.
Thực lực mạnh có thể tăng khả năng sống sót, nhưng không thể tăng xác suất nhận được truyền thừa. Nếu như Thú Thần không phù hộ, cho dù thực lực có mạnh đến đâu cũng vô dụng. ...
Sau khi giải quyết xong chuyện của ngân hàng, Hudson liền bị thu hút bởi chuyện của thú nhân. Vị trí của Thánh địa truyền thừa thì không thể xác định, nhưng vị trí của các bộ tộc thú nhân lại rất dễ tìm.
Một nhóm cao thủ của vương quốc đã lén lút tới Tuyết Nguyệt lĩnh, đang chờ đợi một cơ hội tuyệt hảo để xuất kích.
Lạc hậu thì phải chịu đòn, Đế quốc Thú Nhân thiếu cao thủ Thánh Vực, ở thế yếu về mặt chiến lược là đương nhiên.
Dựa vào nội tình của thú nhân, bố trí bẫy từ trước để giết một hoặc hai cường giả Thánh Vực là không thành vấn đề, nhưng khi đối mặt với 4-5-6-7-8 vị cường giả Thánh Vực, dù có bố trí cạm bẫy cũng không có ý nghĩa.
Trùng hợp là hiện giờ vương quốc Alpha đã có tám cường giả Thánh Vực, nếu chỉ tính riêng của vương quốc thôi thì khẳng định không đủ, nhưng cộng thêm của đồng minh nữa.
Bốn đồng minh mỗi nhà đều phái một vị cường giả Thánh Vực tới hỗ trợ, cộng thêm hai cường giả Thánh Vực của vương quốc, cùng với rồng và gấu của Hudson, đã tạo thành combo 8 cường giả Thánh Vực.
Nếu Thánh địa truyền thừa của thú nhân bị lộ thì sẽ lập tức bị tám vị cường giả đỉnh cao này đấm cho một cái.