Lời của Ngân Nguyệt Lang Hoàng làm cho sắc mặt của các thú nhân trở nên khó coi hơn. Không thể kiểm soát vĩnh viễn là điều đáng ghét nhất, và nhân tộc còn luôn rất thích ẩn giấu.
Nếu như trong Đế quốc Thú Nhân có người đột phá Thánh Vực, sợ là không thể tuyên truyền cho khắp toàn đại lục đều biết.
Đây là do lợi ích quyết định, Nhân tộc có thể che giấu để hố người khác, nhưng Đế quốc Thú Nhân thì không, nơi này rất sùng bái cường giả.
Chỉ cần một cái danh Thánh Vực thôi là có thể thu hút một đám lớn tùy tùng rồi, lợi ích thiết thực sẽ còn lớn hơn.
"Lo lắng vớ vẩn cũng vô ích, nên tới cuối cùng sẽ tới. Dù sao mọi người đều đã chuẩn bị xong thế thân rồi, cứ đợi tình hình phát triển là được, nhân tiện cũng có thể thăm dò thực lực của vương quốc Alpha."
"Chủ yếu vẫn là do chúng ta bị cô lập ở một góc của đại lục, không có quyền nói chuyện trong liên minh. Nếu không, kẻ địch làm sao dám ngông cuồng như vậy!"
Ưng Nhân Hoàng nói với vẻ mặt tức giận.
Thú nhân là thế lực lớn trong Liên minh Dị tộc, xếp hạng tổng thể nằm trong top ba, vậy mà ngay cả quyền nói chuyện cũng không có, nghĩ thôi cũng khiến người ta tức giận rồi.
Tiếc là tức giận không giải quyết được vấn đề. Nguyên nhân thú nhân không có quyền nói chuyện trong liên minh là vì lão tổ tông không biết cách làm thú, vì trước mắt lợi ích mà hãm hại đồng minh.
Mặc dù điều này xảy ra vào cuối cuộc chiến, khi các chiến trường đều đã được định đoạt, cho dù thú nhân có thỏa hiệp với nhân tộc hay không cũng đều không thay đổi được kết cục của chiến tranh; nhưng phản bội chính là phản bội!
Sau khi chuyện này xảy ra, Đế quốc Thú Nhân, vốn đã có tiếng xấu trên đại lục, đã hoàn toàn mất hết danh tiếng trong liên minh dị tộc.
Danh tiếng xấu thì dù có làm gì cũng không tiện. Mọi người đều không chịu nể mặt, đương nhiên là không có quyền nói chuyện.
Bình thường không thắp hương giữ gìn quan hệ, đến lúc cần đồng minh trợ giúp mới nhảy ra, người ta dựa vào cái gì mà phải giúp đỡ chứ!
Chẳng hạn như chuyện lần này, sau khi thú nhân cầu viện với liên minh dị tộc liền nhận được câu trả lời: Chờ khi cường giả Thánh Vực của Nhân tộc ra tay rồi tính!
Sau đó là không có sau đó nữa, chuyện còn chưa xảy ra, đương nhiên là không có thể giúp được gì rồi. Lỡ như vương quốc Alpha không ý định động thủ thì chẳng phải là tự rước lấy nhục sao.
"Ưng Hoàng nói không sai, dù sao tình hình cũng nằm ngoài tầm kiểm soát rồi, vậy thì không cần phải bận tâm làm gì."
"Tình huống của liên minh rất đặc biệt, đặt quá nhiều hy vọng vào họ chưa chắc đã đáng tin. Muốn giải quyết vấn đề một cách viễn vĩnh thì bản thân cần phải mạnh mẽ."
"Vì vậy, bất kể có bao nhiêu quân địch đến đây, chúng ta ít nhất phải giữ lại một cường giả Thánh Vực, lúc đó mới có thể nhân cơ hội để trấn áp kẻ địch, thành công bảo vệ việc mở ra thánh địa truyền thừa."
Sư Nhân Hoàng nói tiếp.
Nhìn thấy màn biểu diễn đầy khí thế của bốn vị hoàng giả, bảy vị vương giả tham gia cuộc họp đều cảm thấy rất lúng túng. Việc này quá vượt ngoài khả năng của họ, họ chưa bao giờ tiếp xúc qua.
Người duy nhất có chút kinh nghiệm là Behemoth vương, nhưng vì thân phận quá lúng túng, nên trong tình huống như vậy, gã ta chỉ đành cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của bản thân.
Trơ mắt nhìn bốn vị Hoàng giả quyết định hết thảy, hoàn toàn không hỏi ý kiến của họ, bảy vị vương giả cũng ngửi thấy mùi gì đó.
Muốn mở miệng phản đối, nhưng do không quen với việc này, cũng chưa gặp qua cảnh tượng hoành tráng như vậy, nên không đưa ra được giải pháp tốt hơn, chỉ đành lựa chọn nghe theo. ...
Vào một ngày nắng đẹp, Hudson dẫn theo một đội gồm hơn hai trăm người, ngồi trên máy bay vận tải khổng lồ hiệu Cự Long, nghênh ngang tiến lên.
Rõ ràng là đang lợi dụng việc thú nhân thiếu cường giả đỉnh cao để bắt nạt bọn chúng. Với độ cao mà Maxim đang bay hiện tại, những người ở dưới mặt đất hoàn toàn không thể nhìn thấy được.
Hơn nữa còn có kết giới ma pháp che chắn, ngay cả cường giả Thánh Vực, nếu không chú ý thì cũng có thể bị lừa.
"Nguyên soái, có phải là đã đi sai hướng rồi không, nơi này không giống với vị trí được đánh dấu trên bản đồ nha?"
Robert nghi ngờ hỏi.
Là một vị Ma pháp sư kiêm Áo Thuật sư, khả năng định hướng của lão ta luôn rất mạnh. Robert dám khẳng định, hướng mà Cự Long đang bay lúc này tuyệt đối không phải là một trong những mục tiêu đã đề ra trước đó.
"Không sai, chính là hướng này. Maxim là khách quen của đại thảo nguyên, hiểu rõ vị trí phân bố của các đại chủng tộc thú nhân, làm sao có thể sai được!"
"Yên tâm đi, vài giờ nữa là sẽ đến nơi."
Hudson cười ha hả nói.
Đường thì chắc chắn là không sai. Nếu một con Cự Long bị lạc đường trong khi đang bay thì sẽ bị chế giễu suốt mấy ngàn năm.
Nguyên nhân không khớp với vị trí đánh dấu trên bản đồ là vì trước khi bắt đầu hành động, Hudson đã lâm thời quyết định thay đổi mục tiêu của hành động lần này.
Biết rõ thú nhân thả ra ba mục tiêu là có chuẩn bị từ trước, vậy mà còn mang theo đội ngũ nhảy vào trong hố, đây không phải là đang xúc phạm trí thông minh của Nguyên soái Hudson hắn sao?
Nếu đã không thể xác định được vị trí thánh địa truyền thừa của thú nhân, vậy liền dứt khoát không cần xác định nữa, chỉ cần tóm lấy bốn vị hoàng tộc đập cho một trận là được.
Cho dù thú nhân đạt được truyền thừa, muốn tăng cường thực lực của chủng tộc thì cũng cần có thời gian. Trong vài năm tới, trụ cột của Đế quốc Thú Nhân vẫn là tứ đại Hoàng tộc và thất đại vương tộc.
So với việc bận tâm về thứ truyền thừa thú nhân hư vô mờ mịt kia, chẳng thà chặt đứt trụ cột của Đế quốc Thú Nhân trước, tạo nền tảng cho một cuộc đại chiến mới.