Có đôi khi nhằm vào không có nghĩa là phải thực sự động thủ, âm thầm chèn ép mới là trạng thái bình thường.
Chẳng hạn như: muốn mua lương thực, thị trường lại thiếu lương thực; muốn mua vải, thị trường lại bán hết vải...
Chẳng hạn như: tại một điểm mấu chốt cần giao dịch, các thương nhân đột nhiên biến mất và không bao giờ xuất hiện nữa. . . .
Trong thời đại mà tài nguyên bị độc quyền, muốn nhắm vào một nhà quý tộc mới nổi thật sự là quá dễ dàng.
Muốn phá cục, lựa chọn tốt nhất là sớm nhận được sự ủng hộ của một đại quý tộc để cho mọi người biết rõ phong tỏa là không có ý nghĩa.
Theo một nghĩa nào đó, sự phát triển nhanh chóng của gia tộc Koslow cũng là do một tay vương thất nâng đỡ.
Vấn đề duy nhất chính là Hudson nhảy hơi nhanh, danh vọng lên như diều gặp gió, làm cho gia tộc Koslow đứng vững trong giới đại quý tộc, mơ hồ có chút thoát khỏi tầm kiểm soát. .
"Đủ rồi!"
"Quyền Trượng Vinh Diệu có thể rơi vào trong tay vương quốc là do Thần Hi chi chủ ban ân, há có thể mang đi giao dịch với người khác."
"Chuyện hôm nay mà chúng ta phải bàn chính là làm sao để nhận được sự ủng hộ của bốn nước, mà không phải nghe những suy nghĩ tồi tệ từ các ngươi. Là một tín đồ thành kính, ta không cho phép bất luận kẻ nào xúc phạm đến tín ngưỡng của ta!"
"Vô số tín đồ của Thần Hi chi chủ ở trong nước đều đang nhìn chúng ta! Ta không muốn lại nghe thấy những lời xúc phạm Thần linh này nữa!"
Caesar IV nghiêm nghị quát lớn.
Không thể nói lợi ích, vậy thì nói tín ngưỡng. Trong thế giới thần quyền này, ngoài đám Áo Thuật sư cuồng nhiệt kia ra, không có quý tộc nào dám công nhiên xúc phạm thần linh.
"Bệ hạ, nếu như muốn bốn quốc gia ủng hộ chúng ta thành lập Giáo Đình mới thì lựa chọn tốt nhất thực ra chính là biến họ thành người một nhà."
"Trực tiếp chia giáo khu thành năm phần, lập ra năm vị Đại mục thủ, các vấn đề về tôn giáo của các quốc gia sẽ do các quốc gia tự xử lý."
"Vừa hay các Thánh Vực mà bốn quốc gia phái đến vẫn chưa rời đi, chúng ta cứ trực tiếp ngả bài với bọn họ, mời bốn người họ đảm nhiệm Đại mục thủ giáo khu của bốn quốc gia."
"Nếu sau này có thêm quốc gia khác tham gia thì có thể tiếp tục bổ nhiệm thêm Đại mục sư, khỏi phải tranh giành quyền lực."
Hudson nhẫn tâm nói.
Có những lúc nhất định phải chọn phe, nhưng thân phận của hắn lại rất đặc biệt, không thể hoàn toàn ủng hộ vương thất, cũng không thể trực tiếp nghiêng về phe quý tộc.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể tung ra chiêu hiểm rồi. Dựa theo cách của Hudson, quyền lực tôn giáo thuộc về vương quốc, nhưng lại không hoàn toàn.
Ngũ đại mục thủ đều ra rồi, mọi công việc đều có người làm, vậy còn cần giáo hoàng làm gì nữa?
Sự khác biệt của Giáo Đình không có Giáo Hoàng và Giáo Đình có Giáo Hoàng không chỉ là một danh phận, mà địa vị chính trị cũng hoàn toàn khác nhau.
Trên đại lục Aslante, Giáo Hoàng chính là tồn tại độc nhất, nắm giữ quyền lực chí cao vô thượng. Giáo Hoàng nói ai xúc phạm thần linh thì người đó đã xúc phạm thần linh.
So ra thì Đại mục thủ còn kém xa, đơn giản chỉ là có quyền lực lớn hơn Tổng giám mục. Nếu dám nói nhảm nhiều thì sẽ bị mọi người cùng nhau đấm.
Chỉ có Giáo Hoàng mới có quyền lực một lời quyết sinh tử.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, Tổng giám mục Taryn đã chém Hudson thành muôn mảnh. Hôm qua mọi người vẫn còn là bạn tốt, hôm nay liền muốn cắt đứt con đường Giáo Hoàng của ông ta, quả thực là không xứng làm người.
"Nguyên soái, Thánh Vực mà bốn nước phái tới không phải nhân viên thần chức, làm sao có thể đảm nhiệm. . ."
Không đợi Tổng giám mục Taryn nói xong, Hudson đã cắt ngang: "Ngài Tổng giám mục, nếu chúng ta muốn thành lập Giáo Đình mới thì không thể theo cách truyền thống nữa."
"Mọi người đều là tín đồ của Thần Hi chi chủ, ai quy định rằng người đảm nhiệm chức vụ trong Giáo Đình nhất định phải là nhân viên thần chức chứ?"
"Đây đều là những hủ tục cản trở sự tiến bộ của thời đại, đều là những Giáo Đình mục nát để lại để lừa gạt thế nhân, theo ta cứ trực tiếp hủy bỏ là được."
"Thần Hi chi chủ vĩ đại rất bao dung, tất cả tín đồ đều có quyền thờ phụng Thần linh, bất cứ ai cũng không có quyền tước đoạt!"
Nói xong, Hudson nhìn về phía Tổng giám mục Taryn bằng ánh mắt xen lẫn một tia áy náy. Không còn cách nào khác, lần này chỉ có thể xin lỗi bằng hữu rồi.
Tin tức về Thần khí đã bị lộ ra ngoài. Bây giờ Quốc vương lại quyết tâm muốn giữ Quyền Trượng Vinh Diệu, thậm chí còn vì vậy mà đe dọa chụp mũ báng bổ thần linh.
Lập trường của tập đoàn quý tộc cũng đã rất rõ ràng, đó là kiên quyết không cho phép vương thất chưởng khống Giáo Đình.
Nếu tiếp tục làm ầm ĩ, không chừng tình hình sẽ bị mất khống chế. Vì hóa giải cuộc phân tranh này, Hudson chỉ đành đứng ra.
Cái giá phải trả cho việc hóa giải cuộc phân tranh này chính là giấc mơ trở thành Giáo Hoàng của Tổng giám mục Taryn đã bị tan vỡ.
Cách cục ngũ Đại mục thủ đã được xác lập, giáo khu năm nước có địa vị ngang nhau, dù là tay cầm Thần khí thì nhiều nhất cũng chỉ cao hơn nửa bậc. Muốn làm Giáo Hoàng, xem tứ Đại mục thủ còn lại là người chết sao. ...
Phương án mới này ngay lập tức nhận được sự ủng hộ của tập đoàn quý tộc.
Cùng một sự việc, nhưng ở trong mắt người khác nhau sẽ thấy những điều khác nhau.
Hệ thống "Ngũ đại mục thủ" đã phá vỡ giấc mơ Giáo Hoàng của Tổng giám mục Taryn. Nhưng đối với tập đoàn quý tộc mà nói, đây lại là cơ hội tốt nhất để tranh giành "quyền giải thích tôn giáo".
Nếu lãnh tụ tôn giáo cũng có thể do người thế tục đảm nhiệm, vậy thì giáo lý cũng có thể do người thế tục giải thích. Khi cánh cửa được mở ra, mọi người đều có thể vươn tay đến giáo lý một cách hợp pháp.