Chuyện tăng cường quân số chỉ vừa mới lộ ra một chút manh mối thôi là đã bị phủ quyết ngay trong bộ chỉ huy rồi, ngay cả cơ hội báo lên vương quốc cũng không có.
Từ đầu tới đuôi Hudson đều không hề phát biểu ý kiến. Hắn hiểu quá rõ tình hình ở khu vực Cận Đông.
Những quý tộc bất hạnh đã bị hủy diệt đều không phải người đơn độc, nếu như không có người ở phía sau ủng hộ thì họ cũng sẽ không hoạt động mạnh mẽ như vậy.
Tình huống hiện tại là: các quý tộc ở các quận biên giới đang liên kết với nhau để mở rộng lãnh thổ, điều này đã chạm đến ranh giới cuối cùng của thú nhân, nên mới bị các bộ tộc thú nhân gần đó phản công dữ dội.
Muốn khuếch trương thì không có vấn đề, nhưng thực lực bản thân không tốt mà miễn cưỡng học theo người khác chơi khuếch trương thì bước chân lại quá lớn, không cẩn thận ngủm củ tỏi cũng là đáng đời.
Hy vọng Vương quốc sẽ đứng ra bảo lãnh là điều không thể.
Nếu để cho tiền lệ này được mở ra thì sẽ thành: thắng thì lợi ích thuộc về mình, còn thua thì Vương quốc gánh trách nhiệm.
Hudson dám khẳng định, chỉ cần tín hiệu chính trị này bị phát tán thì chiến tranh sẽ không bao giờ dập tắt được.
Nguyên nhân mà hắn để cho bọn thuộc hạ nêu ra những vấn đề này trong cuộc họp là xem ở chỗ họ có ý thức công chúng. Nhưng Hudson chưa bao giờ hứa là có thể nhận được sự ủng hộ của Vương quốc.
"Bá tước Ebert, nếu mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy, thì bi kịch hiện tại chỉ có thể coi là chúng ta không biết lượng sức."
"Tuy nhiên, sau khi trải qua một cuộc điều tra chuyên sâu, chúng tôi phát hiện ra rằng đằng sau những sự kiện này đều có người đang cố ý dẫn dắt xung đột, âm mưu gây ra chiến tranh."
"Đoàn điều tra trong quận đã nhiều lần phát hiện ra xác thú nhân xuất hiện ở khu định cư của chúng ta, nhưng người đó lại không phải do chúng ta giết."
"Những thú nhân đã chết này cũng không phải là kẻ tầm thường, hầu hết đều là thân quyến của người cầm quyền bộ lạc thú nhân gần đó, hoặc chính là người cầm quyền."
"Để bắt được kẻ chủ mưu, các quận của chúng ta đã nhiều lần liên thủ với nhau, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể để lại vài cái xác của kẻ địch."
Tử tước Marcelino vừa nói dứt lời, bầu không khí trong sân liền thay đổi.
Khu vực biên giới mới vừa ổn định được vài năm, mọi người đều đang bận rộn với việc xây dựng, không ai muốn xảy ra chiến tranh vào lúc này.
Trạng thái lý tưởng nhất là hòa bình trong 20-30 năm nữa, đợi Vương quốc tiêu hóa hết những vùng đất rộng lớn ở Bắc Cương và Cận Đông, sau đó mới mang binh đánh tàn phế Đế quốc Thú Nhân chỉ trong một cuộc chiến.
Nguyên nhân chỉ dám nói "đánh tàn phế" là vì côn trùng trăm chân chết còn giãy giụa.
Đối với một thế lực lớn như Đế quốc Thú Nhân, một khi bị dồn vào bước đường cùng, sức mạnh mà chúng có thể bộc phát chắc chắn sẽ rất to lớn.
Nếu như Đế quốc Thú Nhân dễ đối phó như vậy thì chúng đã bị hủy diệt trong cuộc vây công của liên quân Nhân tộc trước đó rồi, căn bản sẽ không tồn tại được tới giờ.
"Không cần nghi ngờ, lời của Tử tước Marcelino đều là thật, đúng là có một thế lực đang ẩn giấu trong bóng tối đang không ngừng khơi dậy xung đột giữa chúng ta và thú nhân."
"Thế lực này ẩn giấu rất sâu, bên trong có cả thú nhân và những kẻ bại hoại của nhân tộc ta."
"Tuyết Nguyệt lĩnh đã từng phát hiện ra dấu vết của những kẻ này, đáng tiếc là những kẻ ngoi đầu lên đều là tử sĩ bị quân địch dùng tà pháp khống chế, căn bản không điều tra được gì."
"Mọi người nhớ để ý nhiều một chút, lực lượng của những người này là do bị cưỡng ép bơm vào, trên người có một tia khí tức mục nát."
"Gặp được cũng không cần phải sợ, trạng thái hiện giờ của gã Tà Thần đang ở phía sau điều khiển bọn chúng cũng không được tốt lắm."
"Có thể tiêu diệt liền tiêu diệt, nếu cảm thấy không nắm chắc thì phải báo cáo kịp thời."
"Còn về phía thú nhân, cũng không cần phải quá lo lắng. Kế châm ngòi ly gián vụng về như vậy, sớm muộn gì chúng cũng sẽ phát hiện ra."
Hudson bình tĩnh nói.
Toàn bộ những thế lực thần bí không làm rõ được đều sẽ bị đẩy hết lên người Tà Thần, về mặt chính trị thì chuyện này chắc chắn sẽ không sai.
Bản thân hắn cũng nhờ vào tiêu diệt tà giáo phản loạn để lập nghiệp, uy danh "Tà Thần" căn bản không thể dọa được Hudson.
Được mang danh "Thần" không có nghĩa là chúng có được sức mạnh của thần linh. Đại đa số cái gọi là Tà Thần thật ra đều là sinh vật ở vị diện khác.
Nếu xét về thực lực tổng thể thì vị trí vị diện của chúng chưa chắc đã mạnh hơn đại lục Aslante.
Nguyên nhân mà mọi người e ngại chủ yếu là xuất phát từ việc không biết.
"Nguyên soái, liệu đây có phải là âm mưu của một chủng tộc thú nhân nào đó không? Chúng vừa mới nhận được truyền thừa của Thú Thần, theo thông lệ thì đây là lúc để phát động chiến tranh!"
Tử tước Schäfer lo lắng nói.
Là một trong những nạn nhân của cuộc xung đột lần này, quận biên giới do ông ta kiểm soát đã chịu tổn thất không nhỏ. Nếu như lại xảy ra chiến tranh nữa thì thực sự là lỗ nặng.
Phân tích từ kinh nghiệm lịch sử, sau khi thánh địa truyền thừa của thú nhân mở ra, có tám mươi phần trăm khả năng chúng sẽ phát động chiến tranh đối ngoại, và hai phần trăm khả năng xảy ra nội chiến.
Dù thế nào đi nữa thì chiến tranh cũng là chuyện không thể tránh khỏi.
Những chủng tộc có khả năng sinh sản vượt trội nhưng lại không có thực lực đều là nạn nhân trong các cuộc đại chiến.
"Tử tước, thật ra danh tính của kẻ chủ mưu đứng phía sau là ai đã không còn quan trọng nữa."
"Với tình hình hiện tại của Đế quốc Thú Nhân, chúng lấy đâu ra thực lực để xâm lược vương quốc chứ?"
"Nếu như quân địch không quan tâm đến tình hình thực tế mà cố chấp phát động chiến tranh xâm lược thì cũng là một chuyện tốt đối với Vương quốc."