Có lẽ vì đã cãi nhau mệt mỏi, hoặc có lẽ là nhờ những lời khuyên can của hai vị Long kỵ sĩ tình chị em được chôn giấu trong ký ức của hai con rồng, cuộc phân tranh cuối cùng cũng kết thúc.
Sau một màn kịch vạch trần khuyết điểm của nhau, ngoài đám quần chúng đang xem náo nhiệt là cảm thấy chưa thỏa mãn ra, Maxim và Barbara có thể xem như là lưỡng bại câu thương.
Tuy nhiên, hai con rồng kiêu ngạo chắc chắn sẽ không thừa nhận điều đó.
Sau khi cãi nhau xong, Barbara lập tức mang theo kỵ sĩ của mình rời đi, chỉ để lại cảnh tượng hỗn loạn ở hiện trường, toàn bộ đều do Maxim thanh toán.
Liếc mắt nhìn qua hóa đơn dài ngoằng, Maxim thậm chí không thèm tính toán chi tiết, chỉ nhìn chằm chằm vào con số thiệt hại cuối cùng.
"Hudson, ngươi muốn hố ta sao! Còn chưa đánh được mấy trận, tại sao có thể gây ra tổn thất lớn như vậy?"
Sức mua của kim tệ là mạnh vô cùng, chỉ một chút tàn dư của cuộc chiến mà đã gây ra thiệt hại lên đến mấy chục vạn kim tệ, điều này làm cho Cự Long rất khó có thể tiếp nhận.
"Maxim tiên sinh, danh sách ở chỗ này, ngươi có thể thẩm tra đối chiếu từng khoản thiệt hại, cũng có thể đích thân tới hiện trường để kiểm tra."
"Ngoài các công trình kiến trúc, cánh đồng, cầu đường, công trình thủy lợi bị phá hủy ra, ngươi còn phải gánh chịu trách nhiệm thương vong về người do dư âm của cuộc chiến gây ra."
"68 vạn kim tệ là cái giá đã được chiết khấu rồi, nếu như tính toàn bộ chi tiết thì còn có thể tăng thêm mấy ngàn kim tệ nữa."
"Theo lý mà nói, ngươi chỉ cần gánh chịu một nửa thiệt hại. Vấn đề là một kẻ gây chuyện khác lại là chị ruột của ngươi, nếu như không phải vì nể mặt ngươi, ta cũng sẽ không thả nàng ta rời đi."
"Hiện giờ ngươi có hai sự lựa chọn, hoặc là tự mình gánh chịu toàn bộ thiệt hại, hoặc là ta sẽ phái người đuổi bắt Barbara về đây, hai chị em các ngươi tự thương lượng chuyện bồi thường."
Hudson vừa nói hết lời, mặt rồng của Maxim liền đỏ bừng. Tìm mẫu Bạo Long về đây thì khác gì với việc tự tìm phiền phức cho mình?
Từ nhỏ đã bị bắt nạt, vất vả lắm mới xoay được người, bây giờ Maxim tránh còn không kịp, há có thể chủ động lao vào được!
"Hừ!"
"Hudson, ta chỉ chịu đền một nửa. Số tổn thất còn lại, ngươi đi tìm vị Long kỵ sĩ kia đòi đi, nhưng nhớ là không thể tìm Barbara về đây!"
Nói xong, Maxim trực tiếp xoay người bay thẳng đến căn cứ sinh sản Ma thú. Lần này bị thiệt hại quá lớn, phải nhanh chóng kiếm lại số tiền đã bồi thường mới được.
Thanh danh không còn, Maxim không quan tâm. Dù sao nó chưa bao giờ sở hữu thứ này.
Nhưng nếu như tiền không còn thì đời rồng còn có niềm vui thú gì nữa.
Nhìn thấy cảnh này, Hudson âm thầm lắc đầu. May mà hắn xóa số lẻ trên sổ sách, nếu không, với tác phong không chịu trách nhiệm của cặn bã Long, hắn sẽ bị thiệt hại rất lớn.
Tìm Long kỵ sĩ của đối phương để đòi bồi thường quả thực là một trò cười. Người ta đã chạy về Nam đại lục như một làn khói, chẳng lẽ còn có thể chạy tới địa bàn của người ta để đòi nợ hay sao?
Huống chi, ai mà không biết ba trong số tứ đại Long kỵ sĩ trên đại lục đều là quỷ nghèo.
Thật sự cho rằng Long kỵ sĩ dễ làm như vậy à?
Gặp phải Cự Long tham lam, chỉ cần sơ ý một cái là bị mất sạch tiền ngay.
Maxim có thể an phận như vậy là do Hudson nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của để ký kết khế ước, trong đó bao gồm điều khoản tôn trọng tài sản riêng không thể xâm phạm.
Nếu không thì cứ cách 2-3 ngày là kho bạc của phủ lãnh chúa lại bị trộm ghé thăm. Ngay cả tài sản của chị gái mình mà cũng có thể bị trộm, còn có gì mà cặn bã long không làm được chứ?
Nhưng khi nghĩ về số phận của Maxim thì thực sự là đủ bi thảm. Vừa mới trộm xong tài bảo của chị gái mình thì bị chủ nhân của đống tài bảo này tìm tới cửa rồi đánh cho nó một trận.
Nếu không phải vì số lượng Cự Long thưa thớt, cấm đồng tộc tàn sát lẫn nhau, thì sợ là mộ phần của Maxim đã xanh cỏ rồi.
Mang theo cái danh trộm cắp, lại còn bị đánh một trận uổng phí, mà ngay cả một kim tệ cũng không thó được, lại còn bị chị gái mình truy sát, quả thực là bi kịch của đời rồng.
Mặc dù chuyện này đã kết thúc, nhưng Hudson không dám phớt lờ. Hắn không cho rằng chuyện lần này là một sự kiện ngẫu nhiên.
"Súng bắn chim đầu đàn"!
Hudson hiện giờ chính là con chim đầu đàn này. Nhìn chung toàn bộ đại lục, trong những năm gần đây không có ai có thể làm náo loạn hơn hắn.
Ngồi được đến vị trí này rồi thì sẽ không tránh khỏi bị người ta nhắm vào. Chuyện lần này chỉ là một khởi đầu, sau này sẽ còn có vô số minh thương ám tiễn đang chờ đợi hắn. . . .
"Công tước, tiền tuyến truyền tin nói là Đế quốc Thú Nhân đã bắt đầu thay quân rồi."
"Theo như tình báo mà chúng ta nắm giữ, chủng tộc tiếp nhận vị trí của Behemoth chính là ba tộc Dã Trư nhân, Linh Cẩu nhân và Ngưu Đầu Nhân."
Trong lúc nói chuyện, Tom liền đưa công văn cho Hudson.
Là thống soái tiền tuyến, quan tâm đến sự điều động quân sự của kẻ địch chính là yêu cầu cơ bản nhất.
Việc thay đổi chủng tộc đóng quân từ Vương tộc thú nhân thành chủng tộc bình thường không chỉ là thay đổi về mặt quân sự, mà còn là sự suy giảm về vị trí chiến lược trong chính trị.
Đế quốc Thú Nhân muốn dùng cách này để thể hiện thiện chí với vương quốc, chỉ có một lời giải thích hợp lý cho chuyện này: Đế quốc Thú Nhân cần hòa bình!
Mặc dù nghe thì có vẻ hơi khó tin, nhưng lại có thể giải thích được về mặt logic .
Hudson biết rất rõ về những tổn thất của Thú nhân trong những năm qua. Nếu không nhanh chóng nghỉ ngơi dưỡng sức để khôi phục nguyên khí thì việc sụp đổ chỉ là vấn đề thời gian.
So với các chủng tộc thông thường thì ba tộc Dã Trư nhân, Linh Cẩu nhân và Ngưu Đầu Nhân cũng được coi là có sức chiến đấu mạnh mẽ, quan trọng nhất là số lượng tộc nhân của chúng cũng đủ nhiều.