Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 162 - Chương 162 - Phân Tích (3)

Chương 162 - Phân Tích (3)
Chương 162 - Phân Tích (3)

Người dịch: Whistle

Lời nói của ông lão này khiến cho Nam tước Sith lập tức bị xì hơi. Kim tệ tuy tốt, nhưng cũng phải ăn được mới được.

Quanh năm đều xâm nhập vào đế quốc Thú Nhân, nếu như không giữ nổi bình tĩnh thì gã ta cũng sẽ không sống được đến bây giờ.

Mặc dù trong nội tâm gã vẫn cho rằng ông lão đang đề cao thực lực của đối phương, vì muốn gã từ bỏ cái suy nghĩ cướp giết đối phương.

Nhưng là chủ nhân của một phương thế lực, Nam tước Sith không thể không cân nhắc đến vấn đề chi phí. Cho dù là ăn cướp thành công, nếu như nhà mình thương vong quá thảm trọng thì cũng toang.

Không nói đến việc làm cách nào để bù đắp thiệt hại, chỉ riêng việc truy tra của vương quốc thôi là đã không thể nào thoát được rồi. Là nhân vật phong vận trong hai quận, thực lực của gã ta đều được đặt ở ngoài sáng, đột ngột thiếu đi hơn trăm lính tinh nhuệ thì thật sự là không thể che lấp được.

“Cháu biết rồi, chú Velen. Chuyện không có nắm chắc thì cháu sẽ không làm loạn. Có quý tộc phương bắc nào có hứng thú với bọn hắn không?” Sith quan tâm hỏi.

Mình không thể ra tay, nhưng có thể nghĩ cách cổ động người khác ra tay nha. Nếu là có thể thừa cơ hố đối thủ cạnh tranh một trận thì càng thêm hoàn mỹ.

“Có một vài người, lúc ta phái người đi điều tra thì phát hiện ra thám tử của các quý tộc khác. Bất quá sau khi điều tra được thực lực của đoàn người Sơn Địa nam tước, sợ là không còn mấy người có dũng khí động thủ.”

Ravesi chững chạc đàng hoàng hồi đáp.

Mặc kệ nam tước Sith nghĩ như thế nào, là một vị thuộc hạ trung thành, y cần phải thành thật trả lời câu hỏi của lão đại.

Chần chờ sau một lát, Sith cuối cùng vẫn từ bỏ ý nghĩ tổ đội cướp giết. Một mặt là vì nhiều người tham dự thì sẽ không đủ chiến lợi phẩm để chia; Một mắt khác là vì không tin tưởng đồng bọn.

Không có phản bội là vì thẻ đánh bạc trong tay không đủ. Chuyện có liên quan đến tính mệnh và tài sản của mình, Sith không dám đặt cược vào liêm sỉ của các đồng bọn.

Chuyện cướp giết quý tộc có ảnh hưởng quá lớn, một khi bị lộ ra ngoài, cho dù là con trai trưởng của Đại công tước thì cũng không chịu được, càng đừng nói đến một đứa con riêng như gã.

“Xem ra người này chính là đối thủ lớn nhất ngăn cản cháu nắm giữ quận Wright. Không thể nhân lúc cánh chim của hắn không gió mà diệt trừ, sau này nếu muốn động thủ thì sẽ không dễ dàng như vậy nữa!”

Sith không nhịn được cảm thán nói.

Gã ta không thiếu ánh mắt chiến lược. Mặc dù thực lực của Hudson không phải mạnh nhất trong quận Wright này, nhưng tài lực tuyệt đối là số một số hai trong hàng ngũ quý tộc.

Có tiền lại có binh, đây là đặc sắc lớn nhất ở phương bắc. Dù là phóng tầm mắt khắp toàn bộ đại lục thì cũng có thể áp dụng được.

Bất luận là vị quý tộc có dã tâm nào, chỉ cần trong túi có tiền, chuyện đầu tiên phải làm chính là mở rộng lực lượng quân sự trong tay.

Không cần quá nhiều hàm lượng kỹ thuật, chỉ cần đầu óc bình thường, dựa vào bỏ tiền liền có thể tạo ra một nhánh quân tinh nhuệ.

“Thiếu gia không cần phải quá lo lắng. Đúng là năng lực cá nhân của Sơn Địa nam tước rất xuất chúng, nhưng thực lực của gia tộc Koslow lại không thể chống đỡ được dã tâm đó.”

“Từ trên việc lựa chọn đất phong liền có thể thấy được. Đúng là khu mỏ Salam quả thật có thể sáng tạo ra lợi ích kếch xù trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng khoản lợi ích này cũng không thể lâu dài được.”

“Tỉnh Đông Nam thiếu than đá có chất lượng tốt, cho dù có sở hữu quặng mỏ thì cũng rất khó chế tạo ra vũ khí trang bị có chất lượng tốt.”

“Chúng ta cũng từng thấy vũ khí mà Sơn Địa nam tước chế tạo ra rồi, chất lượng của số vũ khí này có thể so được với đám đồng nát sắt vụn của đế quốc Thú Nhân. Chỉ có thể trang bị được cho nông nô, đặt trong tay bộ đội tinh nhuệ thì chỉ kéo thấp sức chiến đấu mà thôi.”

“Một khi hai quận khôi phục thái bình, lợi nhuận kếch xù từ việc bán vũ khí số lượng lớn cũng sẽ lập tức giảm mạnh.”

“Đến lúc đó chỉ có thể bán ra một chút nông cụ hoặc là vật dụng sinh hoạt hàng ngày, lợi nhuận cũng sẽ không quá cao.”

“Trong số đất phong của quý tộc hai quận thì có lẽ thu nhập của Sơn Địa lĩnh sẽ xếp vào hàng đầu, nhưng muốn một ngựa tuyệt trần giống như bây giờ thì căn bản cũng không khả năng.”

“Có lẽ người này cũng nhìn rõ được điểm đó nên mới trắng trợn thu nhận nhân khẩu từ bên ngoài, với ý đồ là khai phá khu vực rộng lớn trong sơn mạch Salam.”

“Đây là một công trình mang tính trường kỳ, không có mấy chục vạn kim tệ đầu nhập thì căn bản là không thể khai phá ra cái gì.”

“Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, trong vòng mấy chục năm sau đó, hắn đều sẽ tiêu tốn trong việc khai phá đất phong.”

“Đối với tiểu quý tộc mà nói, đây là lựa chọn chính xác nhất, một khi khai phá được toàn bộ thì đủ để làm cho gia tộc Koslow trở lại hàng ngũ của trung đẳng quý tộc.”

“Nhưng cực hạn cũng chỉ có thế mà thôi, chiến lược trọng tâm nằm trên việc khai phá lãnh địa, hắn đã không còn đủ tinh lực để tranh đoạt quyền chủ đạo quận Wright với thiếu gia ngài nữa.”

“Việc cấp bách hiện giờ là chúng ta phải mau chóng chỉnh hợp đất phong. Chỉ khi tập trung sức mạnh lại một chỗ thì mới có thể khôi phục được thành Dadir trong thời gian ngắn.”

“Thành Dadir chính là thành phố lớn nhất ở tỉnh Đông Nam, có ưu thế tự nhiên để trở thành trung tâm thương nghiệp, đây là ưu thế lớn nhất của chúng ta .”

Mặc dù ngoài miệng thì lão già này nói rất nhẹ nhàng, phảng phất như không hề để Hudson vào mắt, nhưng lão ta lại không thể che giấu được sự hâm mộ trong lòng.

Vững vàng phát triển liền có thể bước vào hàng ngũ trung đẳng quý tộc, vậy còn muốn giày vò nhiều như vậy làm gì?

Chậm không quan trọng, mấu chốt là ở chỗ ổn định. Mười năm không được thì hai mươi năm, hai mươi năm không được thì ba mươi năm, ba mươi năm không được thì năm mươi năm, chậm rãi phát triển lãnh địa là được.

Bình Luận (0)
Comment