Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1627 - Chương 1627: Thí Quân (2)

Chương 1627: Thí Quân (2) Chương 1627: Thí Quân (2)

"Tất cả mọi người đều là họ hàng xa, xa đến mức không thể xếp thứ tự kế vị."

"Điều này tương đương với việc ai cũng có quyền kế thừa vương vị, chỉ cần là gia tộc có thực lực, ai mà muốn bỏ qua cơ hội này chứ?"

"Phải biết là di sản mà hoàng triều để lại không chỉ là một cái vương miện, mà còn có vô số vương thất lĩnh rộng lớn cùng với quân đội trên lãnh địa."

"Bất kể ai kế thừa lực lượng này cũng sẽ trở thành thế lực hùng mạnh nhất của Vương quốc Falcon, tương đương với việc thực lực gia tộc trực tiếp tăng lên gấp mấy lần."

"Một sự cám dỗ lớn như vậy, nếu như có thể kiềm chế được thì mới là có vấn đề."

"Các phe phái trong nước tham gia tranh đoạt chỉ là một sự khởi đầu, cùng với sự can thiệp của Liên minh Nhân tộc, chẳng bao lâu nữa, các quốc gia trên đại lục cũng sẽ tham gia vào cuộc chiến tranh giành vương vị."

"Theo ta được biết, trên đại lục Aslante có bảy Quốc vương có quyền kế thừa di sản của Tử Kim hoàng triều."

"Nếu như lật lại gia phả của các vương triều, không chừng có thể sẽ tìm ra thêm một số người nữa."

"Có nhiều thế lực tham gia như vậy, ai còn quan tâm đến chúng ta chứ?"

"Đây chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta!"

"Chỉ cần nắm chắc cơ hội, truyền bá tư tưởng giải phóng nông nô trong khi các phe phái đang nội loạn là đủ rồi."

"Đợi đến khi thời cơ chín muồi, chúng ta hoàn toàn có thể mang theo những người ủng hộ mình quay lại để giành lấy thành quả thắng lợi!"

Đây đều là những lời nói dối, ngay cả bản thân Tử tước Kata Lino cũng không tin những lời nói dối của mình có thể thành thực hiện, nhưng gã ta vẫn nói ra.

Cho dù có như thế nào, cứ vượt qua được kiếp nạn trước mắt đã rồi tính. Nếu không thể lừa gạt được đám người, lỡ như có vài kẻ ngốc nghếch trực tiếp trói gã ta lại rồi giao cho kẻ thù làm lễ vật gia nhập trận doanh, lúc đó sẽ thực sự là một bi kịch.

Người bị rơi xuống nước, cho dù là bám được một cọng rơm thì cũng sẽ xem như phao cứu sinh.

Chỉ trong chốc lát, lập trường của mọi người đều bị dao động. Đề nghị của Tử tước Kata tuy khả năng thành công thấp, nhưng ít nhất cũng có khả năng thành công.

"Chư vị, quân đội tư nhân của các quý tộc địa phương đã hành động, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa."

"Hiện giờ không cần khách sáo nữa, những gì có thể mang đi được thì hãy nhanh chóng mang đi! Dù sao danh tiếng của chúng ta cũng đã hỏng rồi, dù bị gán thêm một vài tội danh cũng chẳng có gì!"

Tử tước Kata Lino nhân cơ hội bổ sung thêm.

"Tốt!"

Cùng với vài tiếng "tốt" vang lên, đám quý tộc tham dự hội nghị lập tức đồng ý.

Lời đề nghị của Tử tước Kata Lino được thông qua hoàn toàn, đám quý tộc mới nổi cũng thi nhau thể hiện bản lĩnh giữ nhà của mình, trắng trợn cướp bóc phá hủy trong thành.

Mấy trăm năm tích lũy của vương đô đều đã biến thành chiến lợi phẩm của bọn hắn. Vô số tài phú được chất lên thuyền, trực tiếp đóng gói rời đi.

Không chỉ có tài sản bị cướp sạch, mà các loại thiết bị của các xưởng đóng tàu, xưởng quân sự, học viện pháp thuật ... trong vương đô cũng bắt đầu bị di dời.

Những thứ không thể mang đi đều bị phá hủy; Những người từ chối đi theo đều được tiễn đi gặp Thần Hi chi chủ.

Lúc này, mọi người đã không còn quan tâm đến vấn đề có trở về hay không nữa. Chuyện mà mọi người đang nghĩ hiện giờ chính là: không để lại bất cứ vật tư nào cho kẻ thù.

Không ai còn quan tâm đến hậu quả khi làm vậy. Rõ ràng là phần lớn mọi người đều có giác ngộ một đi không trở lại.

Chỉ cần dụng tâm tìm kiếm, trong biển rộng mênh mông luôn có thể tìm được một chỗ đặt chân, thậm chí có rất nhiều quý tộc đã có sẵn hòn đảo trong tay.

Nhân khẩu và tài phú mang đi hiện giờ chính là nguồn lực để phát triển lãnh địa mới trong tương lai. ...

Lâu đài Cameron, phủ tổng đốc.

"Cái gì, phản quân đang rút khỏi vương đô?"

Hầu tước McCarten hỏi với vẻ khó tin.

Vất vả lắm mới chiếm được vương đô, vậy mà lại nói bỏ là bỏ, vốn dĩ Hầu tước McCarten còn rất khinh bỉ phản quân, nhưng giờ phút này lại biến thành sự ngưng trọng.

Nhưng kẻ có thể giữ được lý trí trước vinh hoa phú quý tuyệt đối không phải là hạng người ngu xuẩn. Nhưng người có đầu óc cũng sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như chém chết Quốc vương, cho dù có huyết hải thâm cừu thì cũng sẽ tìm cách ngụy trang thành một cái chết bình thường.

Trực giác nói cho McCarten biết, đằng sau vụ thí quân này có lẽ còn có ẩn tình khác. Nhưng chuyện đã đến nước này rồi, bất kể chân tướng là gì, tập đoàn quý tộc mới nổi đều phải gánh chịu tội danh "Thí quân".

"Vâng, thưa Hầu tước!"

"Sau khi chiếm được Vương đô, phản quân đã ngay lập tức tiến hành cướp bóc. Sau khi cướp sạch vương đô liền lập tức lên thuyền rời đi."

"Bọn chúng vốn là những kẻ kiếm ăn trên biển, trong tay có một lượng lớn tàu thuyền chở hàng, hoàn toàn có thể rút lui bằng đường biển."

Nghe được lời này của viên sĩ quan trung niên, Hầu tước McCarten đã nhanh chóng quyết định: "Truyền lệnh xuống, lập tức để đội vệ thành của Tổng đốc đi kê biên tài sản trong tỉnh của các quý tộc mới nổi!"

"Đồng thời truyền lệnh cho các quận trưởng cưỡng chế triệu tập quân đội, trong ba mươi ngày phải đến Tỉnh phủ tập kết, sau đó tiến hành bình định vương đô!"

Binh quý thần tốc, tất cả mọi người đều hiểu đạo lý này, Hầu tước McCarten cũng không phải ngoại lệ.

Tiếc rằng việc tập kết quân đội cần có thời gian, số lượng quân thường trực lại có hạn, nên đành tạm thời quan sát tình hình trước.

Dù biết rằng phản quân đang rút lui, nhưng vì bảo toàn thực lực để chiếm ưu thế trong cuộc tranh giành vương vị sắp tới, Hầu tước McCarten nhất định phải thận trọng.

Còn có rất nhiều đại quý tộc khác cũng đưa ra lựa chọn tương tự, nguyên nhân đều na ná nhau. Thiếu đi ngọn cờ của vương thất, Vương quốc Falcon thực tế đã đến bên bờ vực sụp đổ.

Bình Luận (0)
Comment