Đắc tội với người nhiều lần, mọi người cũng không so đo nhiều như vậy.
Dù sao ai cũng biết tình hình tài chính của vương quốc tồi tệ đến mức nào.
"Bệ hạ, chuyện này có chút phức tạp."
"Lần thiên tai này có ảnh hưởng trên phạm vi rất rộng, mấy trăm năm đều khó gặp một lần."
"Theo lý thì chính phủ vương quốc nên giảm thuế và hỗ trợ cho các quý tộc địa phương. ."
"Tiếc là hiện giờ ngân khố không có tiền, chúng ta có lòng nhưng lại không đủ lực!"
Hầu tước Delgado uyển chuyển cự tuyệt.
Nghệ thuật ngôn ngữ không thể thay đổi kết quả cuối cùng, không có tiền vĩnh viễn là sát khí lớn nhất.
Trong số các đại thần của vương quốc, người không sợ bị cuốn gói về nhà nhất chính là Hầu tước Delgado.
Ai cũng biết đây là một mớ hỗn độn, bất kể ai thượng vị làm việc cũng đều là phá tường đông, bổ tây tường.
Điều tồi tệ nhất là sẽ bị so sánh với người tiền nhiệm, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị mang tiếng xấu.
Lỡ như trong nhiệm kỳ mà tài chính vương quốc thực sự bị phá sản, Bộ trưởng Tài chính sẽ là người chịu trách nhiệm lớn nhất.
Không chừng đến lúc đó còn phải mượn đầu người để dùng một chút, nhằm xoa dịu cơn thịnh nộ của mọi người.
Trong số các đại quý tộc, không ai có hứng thú với vị trí nóng phỏng tay này. Các quý tộc vừa và nhỏ thì đang rất kích động, nhưng không ai dám để bọn họ thượng vị.
Dù sao, trong mắt của những người hưởng lợi, để một kẻ ngốc lên làm Bộ trưởng Tài chính là hành vi vô trách nhiệm nhất đối với vương quốc.
"Tể tướng, ông thấy thế nào?"
Caesar IV tiếp tục hỏi.
Nhìn vị Quốc vương do tự tay mình nâng đỡ đang ngày càng thuần thục thuật đế vương, Đại công tước Newfoundland cũng là nửa vui nửa buồn.
Đối với vương thất mà nói, Quốc vương càng ưu tú thì càng tốt; nhưng đối với Tể tướng mà nói thì hoàn toàn ngược lại.
Suy cho cùng thì vương quyền và tướng quyền về bản chất là đối lập thống nhất. Mỗi khi Quốc vương cường thế, tướng quyền liền sẽ bị suy yếu.
Hơn nữa, Đại công tước Newfoundland lại là người có công lao to lớn, có sức ảnh hưởng rất lớn trong triều đình, không phải Caesar IV muốn áp chế là có thể áp chế được.
Quốc vương vận dụng thuật đế vương ngày càng thành thạo, điều này cũng báo hiệu thời gian tại vị của ông ta không còn lâu nữa.
"Bệ hạ, mọi chuyện đều phải lượng sức mà làm!"
"Theo thần thì việc giảm thuế nằm trong phạm vi khả năng tài chính, nên tiến hành xét giảm."
"Còn tiền cứu trợ cũng có thể căn cứ vào tình hình thực tế để hỗ trợ một chút."
Câu trả lời của Tể tướng Đại công tước Newfoundland có phần ba phải, nhưng đối với Vương quốc Alpha hiện giờ thì đây đã là lựa chọn tốt nhất.
Lợi ích lớn nhất của chế độ thầu thuế chính là: dù xảy ra bất kỳ biến cố nào cũng đều phải có người nộp thuế.
Chính phủ vương quốc có thể lựa chọn giảm thuế, nhưng không có nghĩa vụ phải giảm thuế.
Cho một ít tượng trưng, thực tế cũng là nể mặt của các phe.
Caesar IV hơi cau mày, hiển nhiên đây không phải là câu trời lời mà y mong muốn.
Nếu như có thể mà nói, y càng muốn xem đây là thời cơ để thúc đẩy vương quốc cải cách chế độ thu thuế.
Tiếc là Tể tướng không hiểu được ý của y. Hoặc là đã hiểu, nhưng không muốn phối hợp với hành động của y.
Không nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ trong nội bộ chính phủ, chỉ dựa vào mong muốn của Bộ Tài chính và sự ủng hộ của người làm Quốc vương như y, tỷ lệ thành công thật sự là quá thấp.
Tham khảo các cuộc cải cách trước đây của vương quốc, đều nhờ chính phủ thúc đẩy mạnh mẽ và sự ủng hộ của một số phe nắm quyền địa phương mới có thể thành công.
Tình hình hiện tại rõ ràng là khác nhau, cải cách hệ thống thu thuế rõ ràng là đang cắt thịt của quý tộc.
Chính phủ vương quốc lấy phần nhiều, các quý tộc lãnh chúa đương nhiên là sẽ lấy phần ít. Trong tay không có tiền, bọn họ lấy cái gì để nuôi quân?
Phải biết rằng để tăng cường quân sự chuẩn bị chiến quấn, trong những năm gần đây số lượng yến tiệc do vương quốc tổ chức đã giảm mạnh, những thú vui xa hoa từng thịnh hành trong giới quý tộc giờ đây cũng biến mất vô tung vô ảnh.
Không phải là mọi người thay đổi, mà là cuộc cạnh tranh nội bộ của tập đoàn quý tộc quá gay gắt.
Những kẻ vô dụng không có năng lực về cơ bản đều đã chết gần hết rồi. Nhóm lãnh chúa hiện giờ, mười người thì có tám chín người từng lên chiến trường.
Tận mắt nhìn thấy sự đẫm máu trên chiến trường, nếu như còn không biết tăng cường quân bị chuẩn bị chiến đấu thì thật sự là đầu óc có vấn đề.
So với việc tăng cường sức mạnh quân sự của vương quốc, mọi người càng muốn nhìn thấy lực lượng vũ trang của bản thân mình mạnh lên.
Xét về tỷ lệ sử dụng tài chính, tiền trong tay chính phủ vương quốc thật ra chưa chắc đã cao hơn so với lãnh chúa quý tộc.
"Vậy cứ làm như vậy đi!"
Caesar IV có chút thất vọng nói.
Trong thâm tâm, y lại càng quyết tâm củng cố vương quyền của mình. ...
Khúc nhạc dạo ngắn trong Vương đô đã nhanh chóng tan biến. Cuộc giao phong giữa Quốc vương và Tể tướng là bí mật chỉ thuộc về giới cao tầng.
Các quý tộc lãnh chúa gặp họa hiện đang bận rộn tổ chức sản xuất tự cứu.
Rất nhiều nơi đã xuất hiện cảnh tượng quý tộc lão gia đích thân đến giám sát chỉ huy, lúc này, lợi ích của việc huấn luyện bài bản thường ngày đã được thể hiện rõ ràng.
Nhưng nông nô được huấn luyện về cơ bản có thể lĩnh hội được mệnh lệnh của quý tộc lão gia, nghe theo chỉ huy và chấp hành.
Còn những nông nô chưa được huấn luyện thì lại có biểu hiện khá trì độn. Nhưng bọn họ biết học theo đồng bạn, miễn cưỡng cũng có thể theo kịp.
Dù biết rõ việc giảm sản lượng đã là sự thật, nhưng mọi người vẫn bận rộn tiến hành tự cứu với hy vọng giảm thiểu thiệt hại.
Thực ra, nhiều khi đặt mình vào trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng để tự cứu là chuyện không có lời.