Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1633 - Chương 1633: Phân Chia Nguồn Nước

Chương 1633: Phân Chia Nguồn Nước Chương 1633: Phân Chia Nguồn Nước

Thoạt nhìn Caesar IV dường như vẫn rất tin tưởng vào các phe phái nắm thực quyền trong vương quốc, nhưng một loạt điều chỉnh nhân sự đã tiết lộ suy nghĩ thực sự của y.

Khi người đứng đầu nảy sinh nghi ngờ, kẻ làm đàn em muốn an ổn thì nhất định phải biết tiến thối.

Giấu dốt đã không còn kịp nữa, với chiến công hiển hách trước đây, càng giấu mình thì sẽ càng dễ biến khéo thành vụng.

Tuy nhiên, khi đưa ra phán đoán chiến lược, Hudson lại trở nên táo bạo hơn. Đúng là việc phán đoán sai lầm thực sự sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng cá nhân của hắn, nhưng đây là điều mà Quốc vương muốn thấy.

Kiểm soát một vị "Thần" quá khó, thuộc hạ mà Quốc vương cần là "Người", chứ không phải là một vị "Thần" tính toán không bỏ sót.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi đánh bại Đế quốc Thú Nhân, Hudson sẽ bắt đầu sống một cuộc sống ăn chơi sa đọa.

Người không phong lưu uổng thiếu niên!

Bản thân hắn vốn đã công cao chấn chủ, nếu như không tạo ra một đám tình nhân, làm phai nhạt hào quang thần thánh trên người, thì làm sao lão đại có thể yên tâm được.

Tham khảo tài liệu lịch sử liền biết, kết cục cuối cùng của những công thần không có bất kỳ vết nhơ nào đều chẳng tốt đẹp gì.

Ngược lại, những người biết tự bôi đen bản thân như "Vương Tiễn" và "Quách Tử Nghi" lại có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Mặc dù Hudson không tin rằng Caesar IV có can đảm tàn sát công thần, nhưng những rắc rối có thể tránh được thì vẫn nên cố gắng tránh.

Kẻ làm thần tử, đối đầu trực diện với quân chủ một cách ngốc nghếch thì chắc chắn sẽ bị thiệt lớn.

Hudson rất tỉnh táo, dù không nói rõ, nhưng hắn biết trong trận doanh của mình có không ít người của vương thất.

Không chỉ có người của vương thất, mà các thế lực lớn trong vương quốc cũng đã cài cắm người vào trong phe cánh của hắn.

Gia tộc Koslow có thể trỗi dậy nhanh như vậy, ngoài sự nỗ lực của Hudson ra, những "Người" này cũng góp rất nhiều sức lực.

Hiện giờ lợi ích của mọi người vẫn còn nhất quán, nên mọi người đều ngầm hiểu lẫn nhau. Nhưng lỡ như có ngày hai bên đối đầu, những vấn đề nội bộ cũng đủ khiến Hudson đau đầu.

Không còn cách nào khác, cách chơi ở đại lục Aslante chính là như vậy: Trong ngươi có ta, trong ta có ngươi.

Thời gian trỗi dậy của gia tộc Koslow quá ngắn, nếu như phát triển thêm tám mươi một trăm năm nữa thì họ cũng có thể cài cắm người vào trong các thế lực lớn của vương quốc.

Muốn ngăn cản cũng không được, bởi vì một gia tộc hùng mạnh, ngoài thực lực của bản thân phải mạnh ra, còn phải xem lực lượng phụ thuộc nữa.

Hiện giờ Hudson đang cường thế, lực lượng gia tộc nhiều nhất chỉ chiếm một phần ba, hai phần ba còn lại là của những quý tộc phụ thuộc hắn.

Lòng trung thành của những người này rất ảo, trong những trường hợp khác nhau sẽ có thể hiện khác nhau, không thể lấy cao thấp để phán định.

Ví dụ như: Khi đối đầu với Đế quốc Thú Nhân, những người phụ thuộc này đều sẽ ủng hộ của Hudson.

Nhưng nếu Hudson muốn tự lập môn hộ thì tình hình sẽ rất lúng túng. Đừng nói là lực lượng phụ thuộc không đáng tin cậy, ngay cả lực lượng trực hệ của gia tộc cũng chưa chắc đáng tin.

Truyền thống giáo dục hàng nghìn năm không phải là thứ có thể thay đổi chỉ trong vài năm ngắn ngủi.

Những kẻ nói về lòng trung thành mà bỏ qua bối cảnh thời đại đều là lưu manh.

Trên làm dưới theo có thể áp dụng được ở bất kỳ thời đại nào.

Hudson không thích chơi tiêu chuẩn kép. Hắn không hoàn toàn trung thành trăm phần trăm với Quốc vương, vậy thì dựa vào đâu mà đòi hỏi người phía dưới sẽ một mực trung thành với hắn?

Ân tình đề bạt, nhưng đó cũng dựa trên nền tảng của việc người ta đã lập được công lao, mà không phải vô duyên vô cớ tặng cho. ...

Đế quốc Thú Nhân.

Hạn hán kéo dài không chỉ khiến cho những thú nhân bình thường chịu khổ, mà ngay cả đám thú nhân Hoàng tộc và Vương tộc cũng cảm nhận được áp lực.

Trong bối cảnh đó, một cuộc hội nghị Hoàng đình mới vừa được tổ chức, tộc trưởng của các tộc bắt đầu thay nhau than vãn.

"Đủ rồi!"

"Bọn ta đều đã nắm được tình hình trên đại thảo nguyên rồi, không cần phải tiếp tục nhắc lại nữa."

"Mùa hè nóng bức kéo dài đến giờ, nhiều đồng cỏ đã bị khô héo, vì vấn đề nguồn nước mà các bộ lạc bên dưới liên tục xảy ra xung đột."

"Hôm nay triệu tập mọi người đến đây là để bàn bạc cách phân phối nguồn nước hợp lý, tránh cho xung đột leo thang!"

Sư Nhân Hoàng nghiêm nghị khiển trách.

Trong doanh trướng lập tức trở nên yên tĩnh, nhưng bầu không khí vẫn còn rất căng thẳng.

"Phân phối nguồn nước hợp lý", lời này chỉ có thể lừa trẻ con một lần. Đế quốc Thú Nhân tôn sùng luật mạnh được yếu thua, những chủng tộc yếu làm sao có thể tranh giành được với những chủng tộc mạnh mẽ chứ?

Bất kể phân phối có hợp lý đến đâu thì đến khi thực hiện cụ thể vẫn không thể tránh khỏi việc có kẻ lấy nhiều hơn.

"Sư Hoàng, vấn đề then chốt hiện giờ không phải là phân phối nguồn nước như thế nào, mà là hạn hán vẫn còn đang tiếp diễn."

"Nếu vấn đề hạn hán không được giải quyết, chúng ta rất khó dự trữ đủ cỏ khô trước khi mùa đông đến!!"

Lời nói của Hùng Nhân Hoàng đã đâm xuyên tấm màn che cuối cùng.

Vốn dĩ sau khi nhân khẩu giảm bớt, các tộc liền có đủ không gian sinh tồn, hoàn toàn có thể kéo dài tình trạng "Láng giềng hoà thuận".

Nhưng một trận đại hạn đã thay đổi tất cả.

Do ảnh hưởng của hạn hán, không chỉ cỏ và nước không đủ để đáp ứng nhu cầu, mà còn kèm theo nạn sâu bệnh đang tràn lan trên đại thảo nguyên.

Cách đây vài ngày còn xảy ra một trận dịch châu chấu. Nếu không phải mọi người phản ứng đủ nhanh thì suýt chút nữa đã ủ thành đại họa rồi.

"Hùng Hoàng, ta đương nhiên hiểu rõ những vấn đề này, thậm chí ta còn biết có rất nhiều bộ lạc đang lén lút giao dịch với Nhân tộc để sinh tồn."

Bình Luận (0)
Comment