Ngay cả khi Vương quốc không tiện xuất binh thì cũng nên cử một đội quân viễn chinh tượng trưng, thể hiện mạnh mẽ lập trường chính trị của Vương quốc Alpha.
"Tể tướng, ngài đã già rồi!"
"Giữa các quốc gia, lấy đâu ra nhân tình. Mọi việc chỉ cần để tâm đến lợi ích của Vương quốc là được, cân nhắc cảm nhận của người Frank để làm gì?"
Ngay khi Caesar IV dứt lời, bầu không khí trong đại điện bỗng trở nên căng thẳng. Một quân chủ nói một đại thần già rồi, đây chẳng phải là đang muốn đuổi người ta về nhà sao?
Nếu để cho người khác từ chức, mọi người cũng có thể hiểu được. Nhưng vị Đại công tước Newfoundland trước mắt này không phải là Tể tướng Vương quốc bình thường, mà còn là thành viên cốt cán của Vương thất.
Muốn đuổi Đại công tước Newfoundland rất dễ, nhưng muốn từ Vương thất chọn một người bổ sung chỗ trống lại không phải là chuyện đơn giản.
Chẳng lẽ muốn để Đại công tước Alfiero thượng vị hay sao?
Ý nghĩ này thoáng qua trong tâm trí mọi người. Vị trí Tể tướng rất quan trọng, nhưng vị trí Bộ trưởng Quân vụ cũng quan trọng không kém.
Kiêm nhiệm là chuyện không thể nào!
Nếu như có người kiêm nhiệm hai chức vụ này, Quốc vương sẽ không thể ngủ ngon giấc. Loại chuyện phá vỡ sự cân bằng chính trị này chẳng khác nào đang cố ý bồi dưỡng quyền thần.
Nếu như Đại công tước Alfiero lên thay, vậy thì vị trí Bộ trưởng Quân vụ sẽ bỏ trống, đây không phải là cái ghế mà người bình thường có thể ngồi vào.
Ít nhất hiện giờ trong Vương thất không có thành viên nào đủ uy vọng để đảm nhận chức vụ quan trọng này.
Trong trường hợp không tìm được người kế nhiệm phù hợp, việc tự ý điều chỉnh nhân sự tương đương với việc vương thất chắp tay nhường nguồn lực chính trị của mình cho người khác.
Ngay cả khi người được đề bạt là thân tín của Quốc vương, nhưng chỉ cần ngồi vào vị trí đó thì một tập đoàn chính trị mới sẽ ra đời.
Mặc dù người này lòng hướng về Vương thất, nhưng vẫn không thể tránh khỏi việc phải sắp xếp người của mình. Nhìn qua thì đây là một sự thay đổi đơn giản, nhưng thực chất lại là một trận động đất ảnh hưởng đến sự cân bằng chính trị của Vương quốc.
Không giống như đám người đang kinh hoàng, Hudson đã sớm chuẩn bị tâm lý, nên vẫn có thể tiếp tục đóng vai quần chúng.
Đứng trước quyền lực không có tình thân, cho dù là thành viên của vương thất cũng không thể cản đường của Quốc vương.
Tiếc là Đại công tước Newfoundland, người vì vương quốc mà cúc cung tận tụy, căn bản không ngờ rằng mình sẽ trở thành chướng ngại vật trên con đường quyền lực của Quốc vương nhanh như vậy.
"Bệ hạ nói không sai, người rồi thì vô dụng, nhìn nhận vấn đề cũng không toàn diện. Đã như vậy, xin bệ hạ hãy chọn người hiền năng khác."
Nói xong, Đại công tước Newfoundland trực tiếp phất tay áo bỏ đi.
"Tể tướng!"
"Tể tướng!"...
Quần thần lên tiếng giữ lại theo bản năng, cảnh tượng này càng củng cố quyết tâm của Caesar IV, vốn dĩ y còn có chút do dự, nhưng hiện giờ đã không còn nữa.
Hiện giờ là Đại công tước Newfoundland tự mình ra đi, vậy mà cũng có thể xuất hiện cục diện như vậy, nếu như để Đại công tước Newfoundland tiếp tục giả bộ hồ đồ, cố chấp chiếm giữ vị trí không buông tay thì y sẽ càng bị động hơn.
"Đại công tước Newfoundland đã lập được công lao hãn mã cho vương quốc, hiện tại tuổi cao từ chức, nhưng vị trí Tể tướng lại không thể để trống."
"Đại công tước Alfiero..."
Lời còn chưa nói hết, người bị điểm danh là Đại công tước Alfiero đã trực tiếp mở miệng ngắt lời: "Bệ hạ, thần còn lớn hơn Đại công tước Newfoundland những hai tuổi!"
Câu trả lời kinh thiên động địa này đã trực tiếp làm cho cả triều đình bùng nổ.
Tể tướng tiền nhiệm bị Quốc vương đuổi về nhà, việc bổ nhiệm nhân sự cho vị trí Tể tướng mới còn chưa được công bố, thì người được chọn đã đích thân nhảy ra từ chối.
Đây quả thực là một vở kịch nội đấu của vương thất.
Nếu biết trước mọi chuyện sẽ trở thành như vậy, có lẽ Caesar IV sẽ không lấy Tể tướng ra để khai đao.
Nhưng đáng tiếc là trong chính trị không có thuốc hối hận, Đại công tước Alfiero vừa nói dứt lời liền quyết định không thể tiếp tục ở lại trong triều đình nữa, nếu không chính là đang vả mặt của Caesar IV.
Hai nhân vật chủ chốt trong phe cánh Vương thất từ chức cùng một lúc đã khiến cho thế cân bằng chính trị trong triều đình bị phá vỡ. Mặc dù Caesar IV đã có sự chuẩn bị từ trước, nhưng y cũng không ngờ là tình hình sẽ trở nên tồi tệ đến mức này.
Không có quá nhiều lưu luyến, Đại công tước Alfiero thất vọng tột cùng trực tiếp phất tay áo rồi nhanh chân bước ra khỏi triều đình.
Trong đại điện vốn đã ít người, giờ đây lại còn để trống hai vị trí quan trọng nhất, bầu không khí bỗng trở nên vi diệu.
Tất cả mọi người đều đang đợi Caesar IV công bố quyết định bổ nhiệm nhân sự mới, nhưng sau bài học trước đó, giờ đây y bỗng trở nên do dự không quyết.
Việc chuyển giao quyền lực cũng cần có hạn độ. Bỗng dưng mất đi hai nhân vật chủ chốt, phe cánh của Vương thất đã trực tiếp mất đi người lãnh đạo trong triều đình.
Đây chính là những người đáng tin nhất của phe cánh vương thất!
Cây đao đầu tiên sau khi lên nắm quyền liền chém người một nhà, Hudson cũng không biết nên nói gì.
Tuy nhiên, suy nghĩ kỹ lại thì việc Caesar IV làm vậy cũng không có gì sai. Trước đây, Caesar IV cũng không phải là chưa từng thương lượng với Tể tướng về việc điều chỉnh nhân sự, nhưng đều bị Tể tướng bác bỏ.
Lý do đưa ra rất khó nghe: không phải nói người kế nhiệm không đủ năng lực, không bằng người đang ở trong triều đình hiện giờ; Thì chính là chỉ trích Caesar IV đưa những kẻ nịnh hót lên làm người kế nhiệm.
Sau nhiều lần thương lượng không thành, Đại công tước Newfoundland trở thành chướng ngại vật lớn nhất trên con đường cầm quyền của Caesar IV. Nếu không hạ bệ Thủ tướng, muốn cài cắm người của mình vào trong triều đình là điều rất khó.