"Bệ hạ, Giáo Đình và Vương quốc Iberia đã tuyên bố liên thủ thành lập liên quân can thiệp, hiện đã có tám quốc gia tuyên bố tham gia."
"Ngoài ra còn có nhiều quốc gia đang cân nhắc, Bộ Ngoại giao đang nỗ lực quan hệ ngoại giao, nhưng kết quả cuối cùng có thể sẽ không mấy khả quan."
"Tin tốt duy nhất là chiến lược phương Bắc trước đây của chúng ta đã thành công. Liên minh năm nước vẫn rất có thiện chí với Đế quốc, ngoài việc công khai tuyên bố một phần thông báo khuyên nhủ ra thì không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy họ sẽ tham gia Liên minh chống Frank cả."
"Bộ Ngoại giao đã liên lạc với nhiều nhân vật chính trị của Vương quốc Alpha, nhưng đáng tiếc là triều đình của họ vừa trải qua một cuộc biến động lớn, không ít quan chức thân cận với chúng ta trước đây đều đã từ chức."
"Cũng may là Nguyên soái Hudson đã công khai lên tiếng phản đối việc xuất binh can thiệp, người này có vị trí siêu nhiên trong Vương quốc Alpha. Trước khi các phe phái tranh đấu kết thúc, sẽ không có người nào dám đắc tội với hắn."
"Chỉ cần Vương quốc Alpha không tham gia Liên minh chống Frank thì ba quốc gia Trung đại lục đang chìm trong khủng hoảng phiến loạn tà giáo dù muốn tham gia cũng chỉ có tâm mà không đủ lực!"
Báo cáo của Hầu tước Jesus khiến Charles III thở phào nhẹ nhõm. Thiếu đi sự tham gia của Liên minh năm nước, Liên minh chống Frank chỉ là một tổ chức khu vực.
Điều này rất quan trọng về mặt chính trị. Tổ chức khu vực và tổ chức đại lục đại diện cho hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, đặc biệt là sức ảnh hưởng đến lòng người lại càng khác xa nhau.
"Làm không tệ!"
"Có thể ổn định Liên minh năm nước, Bộ Ngoại giao đã lập được đại công. Liên minh can thiệp còn lại, nhìn như thanh thế to lớn, nhưng nội bộ lại là ngư long hỗn tạp."
"Kẻ địch thực sự hiện giờ của chúng ta là Giáo Đình và Vương quốc Iberia. Chỉ cần tiêu diệt được hai kẻ này, mọi vấn đề sẽ được giải quyết!"
Charles III ra vẻ trấn định nói.
Về mặt logic thì không có vấn đề gì. Chỉ cần Liên minh năm nước không tham gia, mối đe dọa từ dị tộc là không đáng kể, Đế quốc Frank chỉ cần phải đối mặt với thách thức trong nội bộ nhân tộc nữa thôi.
Trùng hợp là nhiều cường quốc ở Nam đại lục hiện đều không ở trong trạng thái tốt nhất. Nước thì cải cách, nước thì buông thả, còn có nước đang nội chiến, nói chung là không thích hợp để đánh trận.
Trước khi giải quyết xong vấn đề nội bộ, mọi người sẽ không có tinh lực để tham gia vào các vấn đề quốc tế. Tham gia liên minh chống Frank cũng chính là đến góp cho đủ số mà thôi.
Nếu không phải vì sự xuất hiện của Đế quốc Frank khiến cho mọi người cảm thấy bị đe dọa thì có lẽ đại đa số quốc gia đều sẽ chọn đứng ngoài xem náo nhiệt giống như Liên minh năm nước.
"Bệ hạ, Liên minh chống Frank đang trong quá trình thành lập, chúng ta không thể ngồi yên chờ chết được. Thay vì chờ kẻ địch tấn công, chi bằng ra tay trước, giết gà dọa khỉ để chấn nhiếp đám đầu tường kia."
"Thần đề nghị nhân lúc liên minh chống Frank chưa được thành lập xong, chúng ta sẽ lấy Vương quốc Oprus để khai đao, ép bọn chúng phải rút khỏi liên minh chống Frank, quay lại sát cánh cùng chúng ta."
"Nếu mọi việc suôn sẻ, chúng ta có thể thừa thắng xông lên, trực tiếp đẩy khu vực chiến tranh đến Vương quốc Iberia."
"Với tác phong của Giáo Đình, bọn chúng có thể hỗ trợ đồng minh ngay lập tức. Chỉ cần tốc độ đủ nhanh, chúng ta hoàn toàn có cơ hội đánh trọng thương Người Iberia trước."
"Sau đó, dù cho Giáo Đình kịp phản ứng, tích cực tham dự chiến tranh thì cũng đã rơi vào thế hoàn toàn bất lợi về mặt chiến lược rồi."
"Sau trận chiến này, Đế quốc chúng ta sẽ thật sự đứng trên đỉnh đại lục!"
Bộ trưởng Bộ Quân vụ Bá tước Fehrs hăng hái nói.
Đây chính là sự kiêu hãnh của cường quốc số một nhân tộc, và cũng là lý do khiến cho Charles III dám xưng đế. Dù cho phải đối đầu trực tiếp với bất kỳ một thế lực lớn nào trong nội bộ nhân tộc thì Vương quốc Frank cũng không sợ.
Giáo Đình ngày càng suy yếu, Người Frank vốn đã không coi trọng bọn chúng từ lâu rồi. Nếu không phải vì kiêng dè nội tình truyền thừa tích lũy trong vô số năm thì Charles III đã mang binh đi đánh Giáo Đình từ lâu rồi.
Trực tiếp điều quân đánh vào sào huyệt của Giáo Đình thì không nắm chắc lắm, nhưng chờ đại quân của Giáo Đình đích thân tới quyết chiến thì mọi người lại không hề e dè.
"Bệ hạ, đề nghị của Bá tước Fehrs rất hay, hiện giờ Đế quốc ta thực sự cần tiên hạ thủ vi cường."
"Nếu như muốn đối phó với Giáo Đình, ngoài việc xuất chiến bằng đường bộ, chúng ta còn có thể xuất kích bằng đường biển."
"Vài năm trước, bọn họ không biết sống chết muốn dùng hạm đội để uy hiếp Vương quốc Alpha, kết quả là quân chủ lực của lực lượng hải quân đã bị tiêu diệt hoàn toàn, đến nay vẫn chưa thể khôi phục."
"Nếu hải quân của chúng ta chuẩn bị trước thì hoàn toàn có thể giải trừ vũ trang trên biển của bọn chúng trong vòng ba tháng, sau đó đổ bộ ở bất kỳ nơi nào!"
Công tước Bergson nói với vẻ mặt đầy sát khí.
Tác phong làm việc của một vị Tể tướng có xuất thân từ quân đội quả thực là khác biệt. Cho dù không còn trong quân đội, nhưng khả năng phán đoán nhạy bén về chiến trường vẫn luôn hiện hữu.
Mặc dù tấn công bằng đường biển không phù hợp với chiến tranh truyền thống, nhưng chiến tranh vốn dĩ là luôn đổi mới. Nếu cứ giữ khư khư truyền thống thì Vương quốc Frank cũng không thể trở thành Đế quốc Frank.
"Tốt!"
"Lần này chúng ta sẽ đánh cược với quân địch!"
Sau một thoáng do dự, Charles III liền dứt khoát nói.
Sau khi kế vị nhiều năm, đây là lần đầu tiên y đặt cược vận mệnh của quốc gia. Trước đây, Frank cũng không phải là chưa từng gặp khó khăn, nhưng đều được giải quyết một cách suôn sẻ.