Phản ứng bình thường này không thể thay đổi khốn cảnh về mặt quân sự mà Vương quốc Frank đang phải đối mặt, nhưng lại có thể cứu vãn Vương quốc Frank về mặt chính trị.
"Đối đầu với các quốc gia Nam đại lục" và "Đối đầu với các quốc gia Nhân tộc" là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Liên minh chống Frank không thể đại diện cho toàn bộ Nhân tộc, đây chỉ là một cuộc xung đột giữa các thế lực Nhân tộc, còn chưa lên đến tầm cao là cả chủng tộc.
"Những kẻ này đều không chịu yên phận, xem ra chúng ta đã im hơi lặng tiếng quá lâu, khiến cho mọi người đều tưởng rằng đao của chúng ta đã bị cùn!"
Nói xong, Charles III liền ném công văn xuống đất.
Tuyên ngôn đằng đằng sát khí, thể hiện bá khí của cường quốc số một đại lục.
Dù phải đối đầu với các quốc gia Nam Lục địa thì Charles III cũng không hề nao núng, quần thần trên triều lại càng không có gì phải sợ.
"Bệ hạ, liên minh chống Frank nhìn như thanh thế to lớn, nhưng nội bộ lại đều là tự làm theo ý mình."
"Sự hợp tác giữa Giáo Đình và Vương quốc Iberia chỉ là kêu to khẩu hiệu mà thôi, hai bên vẫn còn bất đồng nghiêm trọng trong quá trình chấp hành cụ thể, các quốc gia khác cũng đều có toan tính của riêng mình."
"Cả đám đều muốn người khác bỏ công sức, còn mình thì ở phía sau ngồi mát ăn bát vàng."
"Đây chính là cơ hội của chúng ta!"
"Lúc này quân địch chia thành ba đường tấn công, nhìn như hô ứng lẫn nhau, nhưng kỳ thực khắp nơi đều là chiến cơ, thần đề nghị xuất kích tấn công lãnh thổ của Giáo Đình bằng đường biển, . . ."
Lời đề nghị bẻ lái bất ngờ của Bộ trưởng Quân vụ Bá tước Fehrs làm cho mọi người giật nảy mình. Trước đó làm nền nhiều như vậy, vốn cho rằng sẽ tấn công đường thứ nhất, không ngờ rằng mục tiêu thực sự của ông ta lại là trụ sở của Giáo Đình.
Chiến tranh mà, chính là phải bất ngờ. Chuyện mà tất cả mọi người đều có thể nghĩ ra thì kẻ địch cũng có thể nghĩ ra.
Đế quốc Frank tuy mạnh, nhưng không mạnh đến mức có thể đối đầu với cả Nam đại lục. Đồng thời chặn đánh ba đường quân địch rõ ràng là không có khả năng chiến thắng, lựa chọn tốt nhất là tấn công một đường.
Trong trường hợp có thể dự đoán, kẻ địch chắc chắn sẽ có sự chuẩn bị. Cho dù họ tập trung lực lượng tấn công một đường thì cũng rất khó có thể giành chiến thắng trong thời gian ngắn.
Ngược lại, đề xuất của Bộ trưởng Quân vụ lại có tính khả thi hơn. Chuyện mà ngay cả bản thân mình cũng không ngờ tới, kẻ địch đương nhiên là cũng khó có thể dự đoán được.
Lúc này, phần lớn quân chủ lực của Giáo Đình đều đang ở ở trong Liên quân can thiệp, nội bộ đang trống. Hơn nữa, quân chủ lực hải quân bảo vệ bờ biển đã bị tiêu diệt hoàn toàn ở hải vực sương mù cách đây vài năm, hiện vẫn còn đang trong quá trình phục hồi.
Hải quân không đủ sức, đương nhiên là không thể ngăn cản đại quân Frank đổ bộ. Chỉ cần đại quân xuất hiện trên bán đảo, bất kể có thể tiêu diệt được Giáo Đình hay không thì cũng đã đạt được mục đích chính trị.
Để bảo vệ an toàn cho sào huyệt, dù muốn hay không, Giáo Đình cũng buộc phải rút quân từ tiền tuyến về chi viện cho tổng bộ.
Thiếu đi đại địch Giáo Đình, trận chiến sau đó sẽ dễ đánh hơn nhiều. Chỉ đối đầu với Vương quốc Iberia và một đám cỏ đầu tường thôi thì cán cân chiến tranh đã nghiêng về phía Frank.
"Tốt!"
"Binh quý thần tốc, Bộ Quân vụ lập tức cử một đội quân yểm trợ, tập kích Giáo Đình bằng đường biển."
"Chiếm được Thánh Sơn là tốt nhất, dù không chiếm được, lão tử cũng phải dọa cho lão bất tử Shelter VII kia sợ chết khiếp."
Charles III lập tức quyết định.
Y nhìn Giáo Đình không thuận mắt cũng không phải là chuyện mới ngày một ngày hai. Nhưng vì hai bên đều là thế lực hàng đầu, ở giữa còn có các quốc gia khác, tự tiện phát động chiến tranh lao sư viễn chinh, thắng bại khó liệu.
Nhưng Charles III tuyệt đối không ngờ là Giáo Đình lại có phản ứng kích động như vậy sau khi mình xưng đế, trực tiếp phái tướng chủ lực ra trận.
Không cần nói thêm gì nữa, chiến cơ đã bị địch nhân đưa tới cửa, trận chiến này nhất định phải đánh.
Giết gà dọa khỉ thì làm sao có hiệu quả bằng giết khỉ dọa gà chứ?
Có thể đạp lên Giáo Đình thượng vị, tất cả tính hợp pháp đều có. Nếu thực sự không tìm được căn cứ pháp lý thì tự mình biên soạn thôi.
Cái chính là: Mạnh được yếu thua!. . .
"Ầm ầm - "
"Ầm ầm - "
Những tiếng nổ vang dội cảng St. Tesla.
Cảng biển vốn này đã yên bình vô số năm, đây là lần đầu tiên bị quân địch tấn công trong hơn ngàn năm qua, nên quân phòng thủ phản ứng vô cùng chậm chạp.
Tàu chiến neo đậu trong cảng trở thành nạn nhân đầu tiên. Vô số binh lính còn đang trong giấc mộng thì nhà mình chiến hạm của nhà mình đã quân địch đánh chìm.
"Địch tập!"
Khi tiếng báo động vang lên, đợt tấn công bằng pháo của kẻ địch đã kéo dài hơn nửa giờ. Cơ sở hạ tầng của cảng đã trải qua cuộc khảo nghiệm nghiêm trọng nhất kể từ khi được xây dựng đến nay.
Quân đồn trú của cảng St. Tesla dụi dụi mắt, từ trong giấc ngủ tỉnh lại, ngay sau đó, bên tai liền truyền đến những tiếng la giết.
"Quân địch đã đổ bộ rồi!"
Nhận được tin tức này, quân đồn trú vốn đã hoảng loạn càng trở nên hoang mang tột độ.
"Vệ binh, mau truyền lệnh xuống, để cho quân phòng thủ tổ chức phản công!"
Tướng lĩnh hoảng hốt ra lệnh.
Đáng tiếc là cảng St. Tesla đã yên bình vô số năm, sớm đã trở thành cái nôi mạ vàng cho những cá nhân có chức quyền, những người thực sự có năng lực chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Bây giờ đột nhiên gặp phải khủng hoảng đột xuất như vậy, những con ông cháu cha đời thứ N này đã sớm hoảng loạn tột độ, hận cha mẹ mình không sinh thêm vài cái chân để dễ chạy trốn, làm gì còn nhớ tới chuyện tổ chức phản công nữa!