Không có hệ thống đào tạo nhân tài hải quân bài bản, toàn bộ dựa vào sĩ quan và binh lính tự mình tìm tòi tổng kết kinh nghiệm, truyền thừa chỉ giới hạn trong cha con truyền miệng.
"Thông báo cho Hộ Giáo kỵ sĩ đoàn, Sở phán quyết dị đoan, phán quyết điện đường, doanh khổ tu sĩ, điện cung phụng. . . Chuẩn bị chiến đấu, nói với bọn họ: Giáo Đình đã đến thời khắc nguy hiểm nhất, cần bọn họ đứng ra bảo vệ tín ngưỡng!"
Shelter VII nói với giọng điệu buồn bã.
Bị kẻ địch ép đến mức này, trong lịch sử của Giáo Đình cũng không thấy nhiều. Đồng thời những kẻ đã làm như vậy trước đây đều là dị tộc, đây là lần đầu tiên chiến hỏa đốt tới Thánh Sơn trong một cuộc nội chiến nhân tộc.
Vũ trang thông thường không đủ dùng, vậy thì chỉ có thể lấy ra nội tình để liều mạng với quân địch. . . .
Tuyết Nguyệt lĩnh, trong lúc ăn dưa hấu hóng chuyện, Hudson cũng không quên gây rắc rối cho Thú nhân.
Kẻ xui xẻo đầu tiên chính là các bộ lạc Thú nhân ở khu vực biên giới, bị kỵ binh của vương quốc quét ngang, khiến cho các tộc phải liên tục lùi lại phía sau.
Chiến tranh còn chưa nổ ra, nhưng biên giới đã bị thu hẹp về sau hơn hai trăm dặm, nếu như là trước đây, Hoàng đình thú nhân đã sớm nổi giận rồi.
Nhưng tình hình lần này thì khác. Cho dù chiến tuyến bị đẩy lùi thì Đế quốc Thú nhân vẫn điều binh khiển tướng một cách bài bản, không có Hoàng đình nào nhảy ra đòi cứu vãn danh dự cho Đế quốc.
Nhìn vào là biết: Đây là đang bảo tồn thực lực.
Bởi vì giao chiến với Vương quốc Alpha vào lúc này, cho dù đánh thắng thì bản thân cũng sẽ bị tổn thất nặng nề.
Đối với Tứ đại hoàng tộc chưa hồi phục đến thời đỉnh cao mà nói, loại chuyện thua lỗ này tuyệt đối không thể làm.
Hoàng đình không muốn tiêu tốn thực lực của bản thân, chủng tộc có thực lực yếu hơn là Vương tộc lại càng không muốn làm kẻ ngốc.
Muốn đánh thì mọi người cùng nhau đánh, có tổn thất cũng do các nhà cùng chia sẻ, dù sao cũng không thể vì thể diện của Đế quốc mà chịu tội một mình.
Kẻ địch quá cẩn trọng, không tìm được thời cơ, Hudson cũng bất lực.
Chuyện xâm nhập đại thảo nguyên bôn tập vạn dặm làm một lần là đủ rồi, làm lần thứ hai chính là đang tìm chết.
Sau nhiều lần giao tranh với Thú nhân, Hadson đã hiểu rõ Thú nhân. Tuy phần lớn Thú nhân đều chưa tiến hóa hoàn toàn về trí thông minh, nhưng vẫn có một số thiên tài không hề thua kém nhân tộc.
Nếu chẳng may bị đối phương nhắm đến thì sẽ thành "Vạn dặm tặng đầu người, lễ trọng tình cũng trọng."
Hai bên đều đang chuẩn bị từng bước, theo tin tức thu thập được, đại chiến dự kiến sẽ bùng nổ sau 20 ngày nữa.
Khác với trước đây là cuộc chiến tranh cục bộ rồi mới đến chiến tranh toàn diện, chiến tranh cục bộ đã đánh xong ở trong vương quốc rồi, tiếp theo sẽ trực tiếp bộc phát chiến tranh toàn diện.
Trong thời gian ngắn, tiền tuyến sẽ không có biến động gì, khi mọi người đều đang căng thẳng tột độ, Hudson lại có thời gian để ăn dưa xem kịch.
So với cuộc chiến giữa Vương quốc Alpha và Đế quốc Thú nhân, rõ ràng là cuộc chiến chống Frank ở Nam đại lục càng thu hút sự chú ý hơn.
"Tấn công Thánh Sơn", chỉ nghe tin tức này thôi đã khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Người Frank đã làm nên một vĩ nghiệp mà vô số quân vương muốn làm nhưng lại không có năng lực làm.
Để tạo cơ hội cho họ, tốc độ tấn công của liên minh chống Frank đã chậm lại không ít.
Rõ ràng trong mắt các quốc gia, Giáo Đình và Đế quốc Frank đều không phải là kẻ tốt đẹp gì, tốt nhất là để cho hai kẻ này đánh đến bại câu thương.
Ngoài các nhà chính trị của các quốc gia thì còn có một quần thể đặc biệt đang rất quan tâm đến trận đại chiến này.
Trong đại doanh của Hudson lúc này đã nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
"Robert, muốn dùng chuyện công kích Thánh Sơn để thăm dò Thần linh, sợ là vẫn chưa đủ."
"Thần linh chưa chắc sẽ quan tâm đến sự sống chế của một đám tín đồ. Trong những năm qua, trong các cuộc tranh đoạt vị trí Giáo Hoàng chưa bao giờ thiếu những cuộc tàn sát!"
Giáo Hoàng chi tranh dễ dàng mất khống chế, đây là tất nhiên kết quả.
Khác với việc huyết mạch tương truyền của vương quyền thế tục, việc kế vị của Giáo hoàng phức tạp hơn nhiều, còn được quy định bằng luật pháp về thứ tự kế vị.
Về mặt lý thuyết, tất cả các Hồng y giáo chủ trên Thánh Sơn đều có cơ hội kế vị Giáo hoàng, các vị Đoàn trưởng, Chánh án có quyền cao chức trọng cũng là những đối thủ nặng ký cạnh tranh ngôi vị Giáo hoàng.
Thậm chí trong lịch sử còn ghi nhận trường hợp một Đại Giáo chủ địa phương trở thành Giáo Hoàng.
Cách thức lên nắm quyền rất đơn giản —— Thần linh chỉ định và bầu cử.
Thần linh chỉ định rất đơn giản, lão đại nói để ai lên thì người nhất định phải lên.
Nhưng đây chỉ là chuyện trong truyền thuyết, Thần linh đã không xuất hiện trong mấy ngàn năm nay rồi, đương nhiên sẽ không chỉ định Giáo Hoàng.
Trong bối cảnh đó, bầu cử trở thành cách thức duy nhất để Giáo hoàng ra đời.
Kết quả bầu cử đều có hiệu lực, các cuộc tranh chấp thường xảy ra trước khi bầu cử.
"Nguyên soái, nếu chỉ là nội bộ tín đồ lục đục, Thần linh đương nhiên sẽ không can thiệp."
"Nhưng nếu có sinh vật Thâm Uyên giáng lâm Thánh Sơn, làm hại mảnh đất thần thánh này thì sao?"
Nghe được câu trả lời của Robert, Hudson một lần nữa khẳng định rằng các Áo Thuật sư đều là người điên.
Để theo đuổi chân lý, thực sự không có chuyện gì mà họ không dám làm.
Để sinh vật Thâm Uyên làm ô uế Thánh Sơn, nếu tin tức này bị truyền ra ngoài, toàn bộ tín đồ của Thần Hi chi chủ trên toàn đại lục sẽ xé xác họ ra.
Ngoài việc cảm thán, Hudson cũng phải thừa nhận rằng chiêu này đủ tàn nhẫn.
Có rất nhiều phong thuỷ bảo địa trên toàn đại lục, nhưng Giáo Đình lại chọn đặt đại bản doanh ở Thánh Sơn, là bởi vì Thần Hi chi chủ đã ở đây truyền đạo, là thể diện của Thần linh.