Ngoài Thú nhân ra, các chủng tộc trong Liên minh chống nhân loại về cơ bản đều đã bị Tộc Tinh Linh thu phục hết rồi, hiện giờ chỉ còn lại một mình Thú nhân là bị cô lập ở bên ngoài.
"Nguyên soái, chuyện đã rõ rành rành như vậy, còn muốn chứng cứ làm gì!"
"Ngoài cao thủ Thánh Vực của phe địch ra, ai có thể..."
Không đợi Hầu tước Usukh nói hết lời, Daniel đã ngắt lời: "Sát thủ cấp 8 chuyên nghiệp cũng có thể một kích mất mạng!"
"Trên thi thể đều là một kích mất mạng, toàn bộ Thánh Vực của Vương quốc Alpha mà chúng ta biết được hiện giờ đều là Pháp sư."
"Ngươi cũng không thể nói là do Ma thú Thánh Vực cầm chủy thủ đánh lén bọn hắn được?"
Daniel tức giận nói.
Ma pháp sư của nhân tộc không có khả năng đánh lén cận thân, đây là thường thức mà tất cả mọi người đều biết.
Còn chuyện Ma thú Thánh Vực dùng chủy thủ đánh lén cũng rất phản thường thức.
Móng vuốt của người ta chính là vũ khí tốt nhất, cho dù trực tiếp dùng cơ thể đụng vào thì cũng có lực sát thương hơn chủy thủ.
Nhìn từ tình hình bên ngoài, việc này là do sát thủ đỉnh cấp làm ra.
Còn việc sát thủ cấp 8 có năng lực tự do ra vào trong quân doanh hay không, đồng thời sau khi giết chết nhiều người như vậy còn có thể toàn thân trở ra, đó lại là một chuyện khác.
Sau khi ngăn cản đán thủ hạ gây chuyện, Daniel lại chìm trong suy tư. Chuyện cũng đã xảy ra rồi, dù sao cũng phải nghĩ cách giải quyết vấn đề.
Trong quân doanh không phải là không có biện pháp đối phó với cường giả Thánh Vực. Trong Thú nhân cũng có cường giả cấp 8 cảm tử, về mặt lý thuyết, chỉ cần phát hiện ra cường giả Thánh Vực của phe, họ sẽ ngay lập tức liều mạng quấn lấy, tạo điều kiện cho việc vây giết.
Vấn đề là kẻ địch quá lưu manh, chơi trò: "Đến cũng vội vàng, đi vậy vội vàng" .
Theo tin tức thu thập được, quả thực không có ai từng nhìn thấy kẻ địch ra tay. Theo lời mô tả của người chứng kiến: Chỉ có bóng người thoắt ẩn thoắt hiện, sau đó liền biến thành thi thể.
"Nguyên soái, thực ra ngài không cần phải quá lo lắng. Xét theo những người bị hại hiện nay, quân địch đều lựa những mục tiêu có năng lực cận chiến yếu."
"Những chiến sĩ có thực lực mạnh mẽ thì vẫn có thể đảm bảo an toàn. Ít nhất là trong tình huống địch nhân không muốn bại lộ thân phận, rất khó có thể giết chết chiến sĩ cấp 8 ngay tức khắc."
"Chuyện mà chúng ta cần làm nhất hiện giờ chính là ổn định lòng người, không được rối loạn trận cước, tạo cơ hội cho quân địch!"
Bá tước Pulver ở bên cạnh khuyên nhủ.
Nguyên nhân quan trọng nhất là ông ta có thể ra mặt an ủi là vì trong danh sách người bị hại không có Hùng Nhân tộc da dày thịt béo. Đương nhiên, một vài chủng tộc da dày khác cũng không gặp phải loại chuyện ngoài ý muốn này.
Chỉ cần tộc nhân của mình không có chuyện gì, họ hắn hoàn toàn có thể giả vờ như không nhìn thấy tổn thất của đồng minh.
"Được rồi, ta sẽ khiếu nại chuyện này lên Hoàng đình. Đế quốc đang thương nghị với tộc Tinh Linh, chắc là không lâu nữa sẽ có Thánh Vực của Tộc Tinh Linh tới tọa trấn."
"Sau khi các ngươi trở về liền thu liễm một chút những thói hư tật xấu trong quân. Lỡ có kẻ không biết điều, đụng phải cường giả Thánh Vực của Tộc Tinh Linh, lúc đó dù chết cũng chỉ là chết vô ích!"
Nghe xong lời cảnh cáo của hoàng trữ Daniel, sắc mặt của một đám Thú Nhân đều biến đổi.
Ở trong mắt của tộc Tinh Linh không dung được hạt cát, những thói hư tật xấu trong đại quân Thú nhân quả thực là nhiều vô kể. Có lẽ khi bọn họ tới đây, dù có nhìn cái gì cũng sẽ cảm thấy không vừa mắt.
Nếu gặp phải người tốt tính, bị mắng một trận chỉ là chuyện nhỏ.
Sợ nhất là gặp phải những Tinh Linh thích xen vào chuyện người khác, trực tiếp lấy ý chí của bản thân ra khoa tay múa chân với bọn hắn.
"Lo" thì "lo", nhưng bọn hắn vẫn cần những viện binh này. Bị người ta khoa tay múa chân dù sao cũng tốt hơn là không an toàn.
Toàn bộ Thú Nhân đều không tin vào sự liêm sỉ của Hudson.
Dù sao, quy tắc cũng là là cường giả đặt ra. Hiện giờ Nhân tộc mới là bá chủ đại lục, thỉnh thoảng vi phạm quy tắc một lần cũng không phải là không được. ...
Trên hồ Tuyết Nguyệt, Hudson đang cùng một đám tướng lĩnh chèo thuyền du ngoạn, dường như không hề bị ảnh hưởng bởi cuộc đại chiến ở tiền tuyến.
Chiến tranh chỉ vừa mới bắt đầu, còn lâu mới đến lúc đại quyết chiến! Giáng cho kẻ địch một đòn phủ đầu, khích lệ tinh thần cho các binh sĩ tiền tuyến là đủ rồi.
Xây dựng nhiều phòng tuyến công sự như vậy, cũng không thể để đó không dùng nha. Vừa hay có thể tận dụng những phòng tuyến này để tiêu hao binh lực và sĩ khí của phe địch.
Công văn tốc chiến tốc thắng mà trong nước gửi tới đã bị Hudson xem như giấy vệ sinh ném vào thùng rác, hắn còn tiện tay đáp lại bằng một công văn yêu cầu tiền lương.
Ý tứ rất rõ ràng, trước khi lượng vật tư chiến lược dự trữ đáp ứng được yêu cầu, tiền tuyến sẽ không phát động chiến tranh toàn diện.
Hudson cũng không sợ chính phủ trung ương gây chuyện ầm ĩ, hắn đã trao đổi với Tổng đốc các tỉnh về vấn đề này rồi, tất cả mọi người đều nhất trí với đề nghị mà Hudson đưa ra: giành được thắng lợi bằng cái giá nhỏ nhất.
Là phe phòng thủ, hiện giờ quân đội Vương quốc vẫn tương đối nhẹ nhõm. Theo cường độ tấn công hiện tại của kẻ địch, không có nửa năm một năm thì rất khó có thể xé rách phòng tuyến.
Đương nhiên, đây chỉ là về mặt lý thuyết. Bất kỳ quân đội nào cũng không chịu nổi tổn thất cao trong thời gian dài.
Là phe tấn công, tổn thất của Thú nhân cao gấp mấy lần so với quân phòng thủ. Cho dù số lượng pháo hôi có nhiều đến đâu thì chung quy vẫn có cực hạn.
Bị tổn thất hàng nghìn người ở trong một chiến trường, vậy thì tổn thất trên toàn bộ chiến tuyến có thể lên đến hàng vạn. Tích lũy theo thời gian, cho dù Đế quốc Thú Nhân gia đại nghiệp đại cũng không gánh nổi.