Mọi chuyện đều là do thực lực gây ra, nếu như nước đang suy yếu hiện giờ là Vương quốc Iberia, khả năng cao là Giáo Đình cũng sẽ chọn bỏ đá xuống giếng.
Trước mặt lợi ích quốc gia, có rất nhiều thứ đều có thể đem ra trao đổi và thỏa hiệp.
Chia cắt lợi ích của ai cũng đều là chia cắt, không cần phải so đo quá nhiều.
Hiểu được nguyên nhân của sự việc không đồng nghĩa với việc mọi người có thể bình tĩnh chấp nhận thực tế.
"Sao người Iberia dám làm như vậy, chẳng lẽ bọn chúng không sợ người Frank và người Alpha liên thủ với nhau và đá bọn chúng ra khỏi cuộc chơi sao?"
Quân đoàn trưởng Gulei kinh hãi hỏi.
Từ trước tới giờ đều là Giáo Đình bán đứng lợi ích của người khác, từ bao giờ lại có người dám bán đứng lợi ích của Giáo Đình vậy?
Đáng tiếc, dù có ngạc nhiên đến đâu thì chuyện cũng đã xảy ra rồi. Nếu không có được cái gật đầu của Vương quốc Iberia, chỉ riêng người Frank và người Alpha là không đủ để khiến các nước trong Liên minh chống Frank đồng loạt thay đổi lập trường.
"Gulei, đầu óc của ngươi có vấn đề rồi à!"
"Mối quan hệ liên minh giữa người Frank và người Alpha có thể duy trì được lâu dài là vì có sự tồn tại của chúng ta."
"Hiện giờ Thánh Đình đã suy sụp, không còn áp lực từ chúng ta nữa, lũ dị đoan này sao có thể ngoan ngoãn như trước được."
"Có lẽ không lâu nữa, hai nước sẽ vì lợi ích riêng của mình mà mỗi người đi một ngả. Liên minh này chắc chắn sẽ tan rã, trong tay Vương quốc Iberia đang nắm giữ Liên minh chống Frank nên đương nhiên là không sợ!"
Blake theo thói quen cãi lại.
Từ trong giọng nói đầy mùi thuốc súng cũng biết là cuộc đấu tranh chính trị trên Thánh Sơn đang trở nên ngày càng gay gắt hơn.
Không phải mọi người không biết nhìn xa trông rộng, mà là trận chiến Thánh Sơn đã khiến Giáo Đình bị tổn thất quá nghiêm trọng, vị trí bị bỏ trống nhiều hơn một tí xíu.
Bố cục chính trị ban đầu bị phá vỡ, tương ứng với việc phân chia lợi ích cũng cần phải thay đổi theo.
Liên quan đến tranh chấp lợi ích, mâu thuẫn tự nhiên nảy sinh. Đặc biệt là những phe phái chính trị vốn đã mâu thuẫn gay gắt, hiện giờ đang là những phe phái tranh đấu gay gắt nhất.
Đối với những thay đổi này, Shelter VII chọn cách giả vờ như không nhìn thấy. Người phía dưới nội đấu dù sao cũng tốt hơn liên thủ chống lại người làm Giáo Hoàng như ông ta. ...
Trong lúc đang tranh cãi với nhau, rất nhiều vấn đề mà Giáo Đình đang phải đối mặt cũng được đưa ra bàn luận.
Tuy nhiên, phát hiện ra vấn đề không đồng nghĩa với việc có thể giải quyết vấn đề.
Trên chiến trường, quân đội Giáo Đình bị người Frank dắt mũi, nếu cứ tiếp tục như vậy, người dân trong Giáo hoàng quốc sẽ phải ra ngoài đi dạo hết.
Về mặt chính trị thì bị đồng bọn đâm cho một nhát. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Hội nghị Liên minh Nhân tộc mới này sẽ là một bữa tiệc chia cắt.
Tiếc rằng lần này Giáo Đình là bên bị chia cắt!
Là kẻ thất bại, bọn họ không thể không nhường ra một lượng lớn lợi ích để xoa dịu mối quan hệ với các nước trên đại lục.
"Việc đã đến nước này rồi, để chúng ta người cố gắng xoay sở, giảm bớt càng nhiều thiệt hại càng tốt!"
"Bây giờ với tình hình này, có thể giữ được bao nhiêu quyền lợi thì giữ bấy nhiêu, không thể hy vọng là không cần phải trả giá gì cả!"
Shelter VII nói với giọng điệu thất vọng.
Việc phong danh hiệu Nguyên soái cho Hudson nghe tuy có chút khó chịu, nhưng chung quy chỉ là một hư danh, không liên quan nhiều đến Giáo Đình.
Điều khiến người ta lo lắng chính là: bữa tiệc chia cắt. Quả thực là đang cắt thịt từ trên người họ để thỏa mãn lòng tham của các cường quốc.
Điều bi thảm hơn là: với tư cách là người bị chia cắt, tiếng nói của họ cũng là thấp nhất. ...
Thương Lan thành, từ khi tin tức về việc Hội nghị Liên minh Nhân tộc sẽ được tổ chức tại đây được truyền ra, Bộ Ngoại giao liền trở nên bận rộn.
Đại diện các nước tụ tập, chỉ riêng việc tiếp đón thôi cũng đã là một vấn đề khó khăn rồi.
Không chỉ phải chu đáo về lễ nghi, mà trước đó còn phải sắp xếp lại mối quan hệ giữa các nước, nếu để cho kẻ thù ngồi chung một chỗ, không chừng hội nghị còn chưa được tổ chức thì đại diện của các bên đã ra tay đấm nhau trước rồi.
Trong lịch sử còn từng xảy ra việc đánh chết người, khiến ban tổ chức hội nghị vô cùng xấu hổ, trở thành trò cười của quốc tế trong một thời gian dài.
Trước đây, Hội nghị Liên minh Nhân tộc thường được tổ chức ở Nam đại lục. Thường thì quốc gia nào mạnh nhất thì sẽ được tổ chức tại quốc gia đó.
Nguyên nhân mà lần này phải đi xa xôi vạn dặm đến Bắc đại lục dự họp chủ yếu là do các quốc gia Nam đại lục đều tham gia vào cuộc chiến chống Frank.
Chiến tranh vẫn chưa kết thúc, yêu cầu các quốc gia tham chiến cử đại diện của mình đến lãnh thổ của kẻ thù để dự họp thì quả thực là đang làm khó người ta.
Liên quan đến thể diện quốc gia, các bên đều không muốn cúi đầu trước. Bởi vì, trong thời điểm này, nhượng bộ cũng đồng nghĩa với việc đã thua về khí thế.
Hai bên tranh cãi không ngừng, cuối cùng người Frank và người Iberia đã đạt được thỏa thuận là sẽ tổ chức Hội nghị Liên minh tại một quốc gia trung lập.
Trên toàn đại lục, chỉ có Liên minh năm nước là quốc gia Nhân tộc không tham gia vào cuộc nội chiến này, vừa hay Vương quốc Alpha lại là cốt lõi của Liên minh năm nước.
Cơ hội để mở rộng ảnh hưởng quốc tế này giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống Thương Lan thành.
"Công tác tiếp đón đã chuẩn bị thế nào rồi, có gặp khó khăn gì không?"
Caesar IV quan tâm hỏi.
Lần đầu tiên tổ chức một sự kiện lớn như vậy, không có kinh nghiệm gì để học hỏi, nếu xảy ra sự cố sẽ khiến mọi người mất mặt trên trường quốc tế. Do đó, cả vương quốc đều rất quan tâm đến việc này.