Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1703 - Chương 1703: Buôn Bán

Chương 1703: Buôn Bán Chương 1703: Buôn Bán

"Bá tước lão gia, chúng ta đã bày yến mời các quý tộc tỉnh Đông Nam đến, nhưng dường như họ không mấy quan tâm đến những vật tư này, chỉ có một số ít người đặt hàng."

Lão quản gia nói với vẻ mặt buồn thiu.

Hết cách rồi, số lượng hàng hóa mà lão gia ông ta chuẩn bị thực sự là quá nhiều. Những người khác chỉ mang theo vài xe vật tư, đến Vương đô có thể dễ dàng bán ra.

Bá tước Miles là đại diện của Vương quốc Hessen trong Liên minh, do khoảng cách gần và khởi hành sớm, nên ông ta đã tham lam một phen.

Xét đến việc hầu hết các quý tộc Vương quốc Alpha đều nghèo kiết xác, khả năng mua sắm không đủ mạnh, nên ông ta đã chọn đi dọc theo bờ biển.

Là sứ giả, Miles được hưởng ưu đãi miễn thuế, các quý tộc dọc đường cũng tạo điều kiện thuận lợi cho ông ta.

Để không gây tranh chấp, Bá tước Miles đã rất cẩn thận lựa chọn hình thức giao dịch bằng tiệc tùng.

Trực tiếp mời những khách hàng tiềm năng ở gần đến, nếu như quan tâm, hai bên sẽ thực hiện giao dịch theo hình thức tặng quà cho nhau, nhằm tránh rủi ro pháp lý.

Hiệu quả rất tốt, chỉ là lượng đơn đặt hàng không đủ. Ngoài vũ khí chất lượng tốt bán chạy hơn một chút, các mặt hàng xa xỉ còn lại đều bị mọi người chê.

Cũng không trách quản gia lo lắng, ở tỉnh Đông Nam giàu có mà còn như vậy, trông cậy vào những tỉnh nghèo hơn ở phía sau móc hầu bao rõ ràng là chuyện không thực tế.

"Đừng hoảng!"

"Mặc dù ảnh hưởng của chiến tranh rất lớn, nhưng mỗi quốc gia đều có một số người có tiền không bị ảnh hưởng."

"Tình hình ở Vương quốc Alpha rất đặc biệt, bầu không khí chiến tranh quá nồng đậm, chịu ảnh hưởng của bầu không khí trong xã hội, các quý tộc không có nhu cầu cao về hưởng thụ."

"Ngay từ đầu thì ta đã không định làm ăn với họ rồi. Mời những người này tới đây chủ yếu là vì truyền bá tin tức."

"Chúng ta sẽ ở đây hai ngày, chẳng mấy chốc sẽ có người tìm tới cửa."

"Những thương nhân phụ thuộc vào quý tộc, một số con em quý tộc không có năng lực nhưng lại ham mê hưởng lạc, đó mới là khách hàng thực sự của ta!"

Lời giải thích của Bá tước Miles khiến đám người hầu đi theo vô cùng kinh ngạc.

Đây đâu phải bán hàng, rõ ràng là đang buôn bán nhân tính nha.

Nhu cầu hưởng thụ xa hoa không cao, nhưng không có nghĩa là không có nhu cầu.

Chịu ảnh hưởng bởi môi trường trong xã hội, quý tộc cần phải giữ gìn thể diện, khi đối mặt với mọi người, họ luôn phải thận trọng một chút.

Không mua không đồng nghĩa với việc không thể hưởng dụng. Có rất nhiều mặt hàng từ khi ra đời vốn đã không trông cậy vào vào người sử dụng trả tiền.

Chỉ cần tin tức được truyền ra ngoài, bất kể những quý tộc này có quan tâm hay không, đều sẽ có người mua sẵn và mang đến tận nơi. ...

Phỉ Thúy cung, những hành động nhỏ của các sứ giả các nước đều được tập hợp đến trước mặt Caesar IV, không có ngoại lệ.

Ngoại giao không có chuyện nhỏ, bởi tính chất đặc biệt của thân phận, cho dù chỉ là hành động cá nhân, nhưng cũng khó tránh khỏi bị hiểu về mặt chính trị.

"Những người này muốn làm gì, chẳng lẽ thực sự chỉ vì kiếm một khoản tiền thôi sao?"

Mặc dù y biết bầu không khí kinh doanh ở Nam lục địa sôi nổi hơn một chút, nhưng việc cử đại diện đến Liên minh Nhân tộc để nhân cơ hội kiếm tiền, tướng ăn không khỏi quá khó coi một chút.

"Bệ hạ, chuyện này thực ra là có tiền lệ, chỉ là lần này động tĩnh lớn hơn một chút."

"Có lẽ là do chúng ta thực hiện kiểm soát vật tư, khiến họ tưởng rằng trong này có cơ hội kinh doanh rất lớn, muốn nhân cơ hội để kiếm một vố."

"Đương nhiên, cũng không loại trừ đây là một sự ám chỉ chính trị."

"Bộ Ngoại giao đã cử người tiếp xúc với họ, tin rằng đã sắp có kết quả..."...

Sự hiểu lầm thú vị này không ảnh hưởng đến việc Hội nghị Liên minh được tổ chức đúng thời hạn.

Kinh doanh là kinh doanh, chính sự thì vẫn phải xử lý.

Khác với các nhà ngoại giao thông thường, mặc dù các nghị sĩ của Nghị viện Liên minh không nhận lương, nhưng thân phận địa vị của họ lại không hề tầm thường.

Về mặt lý thuyết, phần lớn các đại quý tộc đều có ghế trong nghị viện. Nhưng phát triển đến giờ, cơ bản là họ đều tuân theo nguyên tắc nhất trí của quốc gia.

Việc tham dự hội nghị thể hiện tiếng nói của quốc gia đó trong Liên minh, cần phải bày tỏ lập trường của thế lực mà họ đại diện trong hội nghị.

Nếu vắng mặt vì lý do cá nhân, dẫn đến sự cố trong quá trình biểu quyết, lúc quay về sẽ bị truy cứu trách nhiệm.

Trên tòa cảnh, nhìn các đại biểu nghị viện liên tục tiến vào, Caesar IV nở nụ cười vui mừng.

Chuẩn bị lâu như vậy, cuối cùng cũng đã đến thời khắc vinh quang này. Đây là lần đầu tiên Vương quốc Alpha đứng ra hòa giải cuộc nội chiến Nhân tộc ở Nam đại lục.

Trong những năm qua, các quốc gia Bắc đại lục luôn bị xem là "họ hàng nhà quê nghèo khó" trong mắt mọi người.

Cho dù Vương quốc Alpha là một đại cường quốc, nhưng do cần sự trợ giúp của Liên minh trong một thời gian dài, nên quốc gia này cũng không có nhiều tiếng nói trong nội bộ Liên minh.

Trải qua quá trình phát triển cho đến nay, khi phải đối mặt với sự xâm lược của Thú nhân một lần nữa, vương quốc đã không cần đến sự trợ giúp của Liên minh, và vị thế của vương quốc cuối cùng đã được củng cố.

"Bệ hạ, thời gian hội nghị sắp đến rồi."

Cung tướng Bá tước Mitchell mở miệng nhắc nhở.

"Ừm!"

Đáp lại một tiếng, Caesar IV quay người, bước những bước sải dài đến đại sảnh hội nghị.

Là chủ nhà, đến trễ là chuyện rất thất lễ. Tổ chức cuộc hội nghị lần này, ngoài việc điều đình cuộc nội chiến ở Nam đại lục ra, quan trọng nhất là thể hiện hình ảnh tốt đẹp của vương quốc với cộng đồng quốc tế.

Trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng long ngâm thu hút sự chú ý của vô số đại biểu, ngược lại, dân chúng trong Thương Lan thành đã không cảm thấy kinh ngạc nữa.

Bình Luận (0)
Comment