Huống chi, Hudson còn làm lớn bánh ga tô rồi mới lấy một phần từ phần bánh đã tăng lên, phần còn lại để cho mọi người cùng nhau chia, các bên hoàn toàn không có lý do gì để từ chối.
Khi lợi ích cá nhân gắn liền với lợi ích chung thì mọi người đều là "người một nhà". ...
"Hoan nghênh các vị đại biểu từ khắp nơi trên đại lục đến Thương Lan thành để tham gia Hội nghị Liên minh lần này."
"Thời gian gấp rút, chúng ta bắt đầu chương trình nghị sự ngay bây giờ đi. Theo quy định của luật liên quan đến Hội nghị Liên minh, đại hội sẽ tiến hành chương trình nghị sự đầu tiên, cải cách nghị viên liên minh."
"..."
Trên đài hội nghị, Caesar IV hăng hái tuyên bố.
Công việc người dẫn chương trình này vốn chỉ cần cử một vị đại thần đức cao vọng trọng chủ trì là được, nhưng giờ lại bị một Quốc vương với khao khát được công nhận cướp làm.
Dù là ở xa, nhưng Hudson cũng có thể nhận ra Caesar IV hiện giờ đã trở nên cởi mở hơn rất nhiều so với trước đây.
Rõ ràng đây là khởi đầu cho việc y đang dần thoát khỏi cái bóng của Caesar III.
Tất cả con trai của những vị hùng chủ đều không thể tránh khỏi việc bị so sánh với vị phụ thân tài ba của mình. Nếu không thoát khỏi khu vực bóng tối này thì về cơ bản là đã bị phế.
Không sợ quân vương ăn rồi ngồi chờ chết, chỉ sợ tân quân muốn chứng minh bản thân. Theo kinh nghiệm lịch sử, những vị quân chủ càng muốn chứng tỏ bản thân thì hậu quả sau này sẽ càng lớn.
Ở phương diện này, Caesar IV là may mắn. Caesar III mặc dù lợi hại, nhưng là chết quá sớm, còn chưa kịp đem vương quốc làm xong việc.
Nếu Caesar III sống thêm vài năm nữa, trực tiếp bật hack tiêu diệt Đế quốc Thú Nhân, để lại cho Caesar IV một đế chế hùng mạnh, lúc đó mới thực sự là "Tối tăm không thấy mặt trời" .
Caesar IV tốt số cũng không làm gì nhiều trong những năm gần đây, do sức mạnh tổng hợp của vương quốc không ngừng tăng lên, y cũng trở thành một trong những "bậc danh quân" nổi tiếng trên đại lục.
Cùng với Charles III, Bordeaux VIII, và anh vợ George, được mệnh danh là "Tứ đại quân chủ nhân tộc".
Khác với những bài phát biểu dài dòng trước đây, bài phát biểu đi thẳng vào chủ đề ngay từ đầu là hình ảnh mà Caesar IV muốn thể hiện với bên ngoài.
Nhìn vào bầu không khí tại hiện trường, có thể thấy là mọi người đều tiếp thu phong cách đậm đà bản sắc Alpha.
Đương nhiên, trong lòng Hudson luôn cho rằng đây là vì mọi người không muốn họp quá lâu.
Thay vì nghe một đống thuật ngữ chính trị vô bổ, chẳng thà sớm kết thúc hội nghị, quay về xử lý đống hàng hóa mang theo.
Chủ nghĩa kinh nghiệm hại chết người, sự nhiệt tình mua sắm của giới quý tộc Vương quốc Alpha thấp hơn nhiều so với dự đoán của mọi người.
Những đại diện đến sớm còn tốt, kiếm được một khoản kha khá. Những người đến sau thì khổ rồi, có một lượng lớn "hành lý" đang tồn đọng trên tay họ.
Không còn cách nào khác, ai bảo họ định vị sai thị trường! Nếu vận chuyển một lượng lớn lương thực, thịt và các vật tư chiến lược khác, chắc chắn có thể bán hết trong ngày.
Ai mà bỏ ra số tiền lớn để mua một đống "vật phẩm xa xỉ" trong thời điểm này chứ?
Hiện nay, phần lớn những người đứng đầu giới quý tộc ở các địa phương đều đang tập trung ở tiền tuyến, những quý tộc ở lại đều nghèo đến mức chỉ còn lại vài đồng bạc lẻ trong túi.
Cho dù là thương nhân tặng lễ, người ta cũng có nhãn lực tinh tường. Nếu có thể kiếm được một lượng lớn vật tư chiến lược, đến phủ của ai cũng sẽ là thượng khách.
Về mặt lý thuyết, chỉ cần số lượng vật tư chiến lược đưa ra đủ lớn còn có thể khiến cho Quốc vương đích thân ra nghênh đón. Thậm chí ngay cả việc phong tước vị cũng không phải là chuyện không được.
Đưa một đống vật phẩm xa xỉ tới, mặc dù sẽ không bị đuổi ra, nhưng cũng đừng nghĩ đến việc được các quý tộc lão gia coi trọng cỡ nào.
Chưa kể, những người đứng đầu ở tiền tuyến có thể còn không biết tin họ tặng quà, chứ đừng nói đến việc cảm kích.
Hội nghị Liên minh khởi đầu không mấy suôn sẻ, ngay sau khi Caesar IV vừa dứt lời, đại biểu của các quốc gia nhỏ đã bị diệt vong liền mở miệng ầm ĩ.
Quốc gia đã không còn, nếu lại mất đi vị trí nghị viên, họ sẽ chẳng phải là gì cả.
Đáng tiếc là thế giới này rất tàn khốc, chuyện có liên quan đến lợi ích của các cường quốc không thể bị thay đổi chỉ bằng vài câu nói.
Sau khi các nghị viên trong đoàn chủ tịch khuyên nhủ không thành, lính canh đã trực tiếp tiến vào "mời" đám người này ra ngoài.
Hiện giờ cũng rơi vào tình trạng hỗn loạn, cũng may là vẫn có thể kiểm soát được tình hình chung.
Hội nghị Liên minh cũng đưa ra cam kết như một lời an ủi, chỉ cần sau này đánh bại dị tộc liền sẽ phục quốc cho họ, đồng thời còn khôi phục ghế nghị viên cho họ.
Quả nhiên,"vẽ bánh" là tài năng bẩm sinh của các chính trị gia, ai cũng có thể vô sự tự thông.
Ngay cả khi Liên minh Nhân tộc thực sự tiêu diệt dị tộc và giúp họ phục quốc, thì những người nắm quyền cũng sẽ không còn là những "kẻ thất bại" này nữa.
Chi tiết cụ thể có thể tham khảo ví dụ về khu vực Cận Đông mà Vương quốc Alpha đang chiếm đóng.
Vài năm trước, đại thảo nguyên Thú nhân từng là địa bàn của Bảy nước thảo nguyên, nhưng sau khi qua tay Thú nhân rồi trở lại tay Nhân tộc, nơi đó liền biến thành đất vô chủ.
Nếu như không phải lúc đó Nghị viện Liên minh đang trong thời gian bế mạc, có lẽ sẽ xảy ra một cuộc chiến tranh giành về chủ quyền lãnh thổ.
Giữa lúc hỗn loạn, việc cải cách nghị viên đã hoàn thành, là nhân vật tiêu biểu nhất trong số các nghị viên mới, Hudson dẫn đầu đoàn bão đi ở đằng trước.
"Đợi một chút!"
Giọng nói đột ngột vang lên đã cắt ngang lời tuyên thệ nhậm chức của các nghị viên. Nhìn theo hướng tiếng nói truyền đến, chính là vị trí của đoàn đại biểu Giáo Đình.