Người dịch: Whistle
“Rõ ràng là đám người này không hề có lòng tin tất thắng trong cuộc chiến lần này. Mặc dù trong vương quốc có rất nhiều người đòi bắc phạt thu hồi lãnh thổ đã mất, nhưng sợ rằng đây chỉ là khẩu hiệu của đám chính khách mà thôi.” Hudson có ý riêng nói.
Lời này chủ yếu là nói cho Evola nghe, trong số ba huynh đệ thì chỉ còn lại lão nhị là còn chưa có điểm dừng, trong lòng không hoảng hốt là chuyện không thể nào.
Thu được lãnh địa vốn là sự kiện có xác suất rất nhỏ, nếu như không thu hoạch được gì thì cũng không thể thật sự sống dựa vào huynh đệ mình được?
Ở những gia tộc khác thì chuyện này rất bình thường, nhưng trong gia tộc Koslow thì không được, hơn một trăm năm gần đây đều không hề xảy ra tiền lệ này.
Nếu như thật sự lập nghiệp thất bại thì cũng sẽ lựa chọn đi nhờ vả một đại quý tộc nào đó, tiếp tục tích lũy vốn liếng cho đời sau.
Đường huynh Kỵ sĩ Adrian chính là ví dụ, nếu như không phải đời trước đã bán mạng cho gia tộc Dalton, lập được đủ công lao thì cũng không tới phiên y kế thừa lãnh địa của một vị thân thích xui xẻo nào đó.
Phương pháp này chỉ thích hợp với những tháng năm thái bình, chậm rãi chờ đợi sự quan tâm của Thần Hi chi chủ, nhưng mà trong thời chiến thì không được, nhất là loại chiến tranh giống như thú nhân xâm lược với quy mô lớn.
Chuyện liên quan đến sự hưng suy của vương quốc, không có nhà quý tộc nào có thể chỉ lo cho thân mình. Cho dù là đại quý tộc thì cũng phải lấy ra vốn liếng để liều mạng.
Vinh quang của quý tộc được đúc bằng máu và lửa, nhất là quý tộc trong vương quốc Alpha, nhiều năm ác chiến với thú nhân càng là gia tăng tính thần thánh cho vinh quang này.
Trung tiểu quý tộc thì sẽ còn chưa nhìn ra chỗ tốt của loại vinh quang thần thánh này, nhưng nếu như đặt ở trên Caesar III, ông ta có thể mặc xác Giáo hoàng.
Tính hợp pháp của vương vị bắt nguồn từ việc tổ tông thủ vệ biên cương của nhân tộc an bình, mặc kệ là Giáo Đình có tán thành hay không, các quốc gia trên đại lục đều công nhận thuyết pháp này.
Nói đúng ra là bây giờ ngay cả Giáo Đình cũng không dám phủ nhận tính hợp pháp vương vị của Caesar III.
Bởi vì nghe nói trong《 Thánh kinh 》 do Thần Hi chi chủ đích thân sáng tác được lưu truyền từ thời xa xưa đều có định nghĩa rõ ràng về chiến công này.
Không có việc chỉnh sửa gì ở đây cả, trong một thế giới có thần linh, bất cứ chuyện gì có quan hệ với thần linh thì đó đều là thần thánh không thể xâm phạm.
“Hudson, có chuyện cứ việc nói thẳng đi! Đúng là tên này lớn hơn em, nhưng mà nó không có não.” Nelson ra mặt bất đắc dĩ nói.
Đều là do cùng cha cùng mẹ sinh ra, nhưng tại sao trí thông minh lại chênh lệch lớn đến vậy. Cũng là ra ngoài xông xáo, lão tam đều đã khởi nghiệp thành công, mà lão nhị lại còn phải để y mang theo bên người.
Vốn cho rằng qua chuyện lần này thì Evola sẽ bị kích động, sự thật chứng minh là Nelson đã suy nghĩ nhiều. Đối với một người không có tim không có phổi mà nói là sẽ không nghĩ đến cấp độ này.
Cho dù Hudson đã ám thị hết sức rõ ràng, đáng tiếc chỉ giống như đàn gãi tai trâu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hudson cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Mặc dù trong trí nhớ của hắn thì nhị ca rất chất phác đàng hoàng, nhưng không ngờ là sẽ chất phác đến mức độ này.
Trong thế giới quý tộc ta gạt ngươi lừa này thật sự rất ít những người thật thà như vậy. Có lẽ tài trí thông minh đều đã được chuyển dời hết lên người lão đại, trước khi mình xuyên qua, chủ cũ cũng chẳng có biểu hiện gì nổi bật.
Chỉ cần hơi khôn khéo một chút thì cũng không xuất hiện chuyện bị đánh tráo sinh mệnh nguyên dịch.
Tên Lesul bên dưới thì càng ngu xuẩn hơn, nửa chút năng lực cũng không có, suốt ngày vọng tưởng đánh vỡ quy tắc trò chơi, hoàn toàn chính là một đứa trẻ to xác.
Hai thằng nhóc sau đó như thế nào thì tạm thời hắn còn nhìn không ra, nhưng chắc là trí thông minh cũng không đến đâu. Ít nhất là trước khi Hudson rời nhà thì bọn nó cũng chẳng có biểu hiện gì.
Nếu như thật sự là người thông minh, dù là chỉ vì làm cho Nam tước Redman cao hứng thì cũng phải thể hiện ra bộ dáng huynh đệ tình thâm mới phải.
Cho dù là giả vờ giả vịt không thành công thì cũng là chuyện được cộng thêm điểm, bởi vì đạo đức giả có thể làm cho một người sống tốt hơn trong giới quý tộc.
Chỉ có một người thông minh, bất quá chuyện này cũng rất bình thường. Đại bộ phận quý tộc lúc còn trẻ đều chẳng ra sao cả, sau khi trải qua nhiều chuyện thì mới dần trưởng thành.
Rõ ràng là Evola thiếu bị xã hội đánh đập. Nếu như bị thiệt thêm mấy lần, bị hố thêm mấy lần thì chắc là sẽ biết được gặp chuyện phải để thêm một cái tâm nhãn.
“Vẫn là để cho anh Evola từ từ suy nghĩ đi, loại chuyện này chỉ có thể tự mình chậm rãi lĩnh ngộ. Bây giờ chúng ta mà ra tay giúp đỡ thì chỉ đang hại anh ấy mà thôi.” Hudson bất đắc dĩ nói.
Có một vài người đồng bọn là thật sự không gánh được.
Rõ ràng là đã nói cho y biết cách để thu được đất phong thì nên ra tay từ phương diện nào rồi.
Đáng tiếc là y lại chạy đi lo lắng thú nhân xâm lược.
Mặc dù có trách nhiệm là một chuyện tốt, nhưng thân phận gì làm chuyện đó mới là lựa chọn chính xác nhất.
Thú nhân xâm lấn rõ ràng là chuyện mà các đại nhân vật nên quan tâm. Là tiểu nhân vật đuổi theo thời đại, nghĩ biện pháp nâng cao thực lực của mình mới là vương đạo.
“Hai người các ngươi đủ rồi đi! Âm dương quái khí, làm như ta giống thằng ngu lắm vậy. Không phải là thú nhân sắp xâm lấn, phải chuẩn bị trước chứ gì.”
“Chuyện lớn lắm sao?”
“Đến lúc đó, những lãnh chúa, người thừa kế lãnh chúa như hai người chắc chắn phải lên chiến trường. Là một vị Kỵ sĩ nhàn tản, có muốn tham chiến hay không còn phải xem tâm tình của ta.”
“Chê ta vướng bận, không muốn mang theo thì cứ việc nói thẳng, ta sẽ không gây phiền toái cho hai người.”
“Cùng lắm thì xuất ngoại đi dạo một vòng, chờ đại chiến kết thúc rồi trở lại, hai người có cần phải buồn rầu đến mức này sao?”