Chẳng qua là Bá tước Francois có kế hoạch của mình. Nếu trực tiếp biến thành tiền mặt, thì việc giảm nợ sẽ trở thành trò cười.
Lựa chọn tốt nhất là vận chuyển một lượng lớn hàng hóa thiết yếu về nước, ngay cả chính phủ vương quốc cũng khó tìm nơi để lưu trữ. Đến lúc đó, ông ta sẽ thuận thế đề xuất giao cho các chủ nợ để gán nợ, không ai có thể tìm ra sơ hở nào.
Dù sao rất nhiều khoản nợ của chính phủ vương quốc đều do ông ta vay mượn, nếu không tìm cách giải quyết, tương lai sau khi ông ta từ nhiệm, cuộc sống cũng sẽ không dễ dàng!
"Trong nước có nhiều ngân hàng thương nghiệp như vậy, cứ thế chấp cho bọn họ trước, lấy một khoản tiền mặt để ứng phó khẩn cấp!"
Bộ trưởng Chính vụ Hầu tước Alfred tức giận nói.
Một câu không có tiền đã phá vỡ tất cả kế hoạch của Bộ Chính vụ. Theo tình hình hiện tại, tiền lương tháng này của quan viên rất có thể là sẽ không có
Tuy nói Vương quốc khất nợ tiền lương là trạng thái bình thường, nhưng cứ hành hạ như thế mãi, một Bộ trưởng Chính vụ như ông ta cũng cảm thấy rất mất mặt.
"Hầu tước Alfred, do những vấn đề khó khăn như vận chuyển và lưu trữ, việc vận chuyển các mặt hàng thiết yếu như lương thực về nước vẫn còn tiềm ẩn nhiều rủi ro không xác định."
"Ngân hàng là trục lợi, không ai sẽ chịu làm ăn thâm hụt tiền, căn bản không có người chịu tiếp nhận những mặt hàng có rủi ro cao này."
"Ngay cả khi bán tháo cho họ thì cũng chỉ có một vài ngân hàng có khả năng tiếp nhận, giá chỉ bằng hai ba phần giá thị trường trong nước."
"Trong đó, chỉ có Ngân hàng Phát triển Cận Đông là có thể được coi là có thực lực hùng hậu."
"Trên thực tế, Ngân hàng Phát triển Cận Đông đã tích trữ một lượng lớn lương thực và vải vóc. Ngoài các quý tộc trong nước, các quý tộc của Liên minh năm nước cũng đã bán tháo những vật tư này cho họ."
Bá tước Francois bình tĩnh giải thích.
Việc mua bán chiến lợi phẩm cần rất nhiều vốn, nhưng không có nhiều người mua có khả năng thanh toán.
Đối mặt với hàng núi chiến lợi phẩm, cả ngân hàng địa phương và các thương hội đều gặp khó khăn về dòng tiền.
Ngân hàng Phát triển Cận Đông dám thu mua ồ ạt, ngoài quy mô lớn, đã xây dựng uy tín trên thị trường từ trước, thu hút nhiều khoản tiền gửi mới ở Giáo Hoàng quốc ra, yếu tố quan trọng nhất là - Kim phiếu.
Đối với các lãnh chúa quý tộc, việc mang theo số lượng lớn tiền mặt ra ngoài vốn dĩ đã tiềm ẩn rủi ro, không cẩn thận còn có thể bị đen ăn đen.
Lựa chọn tốt nhất là chấp nhận giao dịch bằng Kim phiếu. Cẩn thận hơn nữa, họ còn có thể yêu cầu thực danh, chỉ có bản thân và người thụ hưởng được chỉ định mới có thể rút tiền.
Trên thị trường tài chính mạnh được yếu thua, Ngân hàng Phát triển Cận Đông nắm giữ lợi thế tiên phong đã trở thành người chiến thắng lớn nhất.
Không chỉ các quý tộc ở Bắc đại lục, mà rất nhiều quý tộc ở Trung đại lục và Nam đại lục cũng trở thành khách hàng của ngân hàng này.
Sự suy tàn của Giáo hội đã khiến cho thương hội Thần Thánh bị phá sản. Hiện tại, trong số các thế lực tư bản đang hoạt động ở Giáo Hoàng quốc, chỉ có ba đại thương mại và Ngân hàng Phát triển Cận Đông là có thực lực hùng mạnh nhất.
Do đặc thù ngành nghề, Ngân hàng Phát triển Cận Đông tuy có thực lực tổng thể yếu nhất, nhưng lại có thể huy động được lượng tiền mặt lớn nhất.
Hầu hết các mặt hàng thiết yếu có lợi nhuận thấp đều thuộc về Ngân hàng Phát triển Cận Đông. Ngay cả khi bị ép giá và chỉ có thể nhận Kim phiếu thì cũng không còn cách nào khác, vì chỉ có một người có thực lực mua lại.
Các lãnh chúa quý tộc không quan tâm, dù sao cũng là cướp được, bán bao nhiêu cũng là kiếm lời, tranh thủ thời gian đổi thành tiền mặt rồi tiếp tục đi đoạt mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng chính phủ vương quốc thì khác, họ nghèo nha! Vất vả lắm mới giành được chiến lợi phẩm, há có thể tùy tiện bán phá giá ra ngoài được?
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Caesar IV, trong vương quốc, ngoài Ngân hàng Phát triển Cận Đông, thế lực có tài chính hùng mạnh nhất chính là Ngân hàng Vương thất và Thương hội Vương thất.
Vào thời điểm quan trọng này, cần có sự dẫn dắt của Vương thất thì mọi người mới có thể đi vận động Hudson và các đại quý tộc trong nước.
"Bộ trưởng Tài chính nói không sai, hiện tại việc biến hiện các mặt hàng thiết yếu thực sự là một vấn đề lớn, việc chúng ta có thể làm hiện nay là nhanh chóng vận chuyển hàng hóa về nước."
"Tại Giáo Hoàng quốc không đáng tiền, nhưng không có nghĩa là đến vương quốc cũng không đáng tiền. Ngay cả khi sử dụng cho dự trữ chiến lược thì nó cũng có thể tiết kiệm một khoản ngân sách tài chính lớn trong tương lai."
"Với số lương thực này, những nan đề trong việc xây dựng tuyến phòng thủ mới đã được giải quyết một nửa."
"Sau đó lại để đại quân xuất kích một lần nữa, bắt một số nô lệ từ Đế quốc Thú Nhân trở về, vấn đề liền sẽ được giải quyết."
"..."
Nói một hồi lâu, nhưng không hề đề cập đến việc vương thất xuất lực. Không phải do Caesar IV thiếu cái nhìn đại cục, mà thật sự là vì làm chủ mới biết củi gạo dầu muối đắt cỡ nào.
Sau nhiều năm chinh chiến, cả nước đều lâm vào cảnh bần cùng, Vương gia có thể giàu có được sao!
Mặc dù bên ngoài vẫn hào nhoáng, nhưng bên trong cũng thiếu tiền một cách nghiêm trọng. Nếu không còn cách nào khác, họ cũng sẽ không thành lập ngân hàng của riêng mình.
Nhờ danh tiếng của vương thất, họ thực sự chiếm được nhiều lợi thế trong cuộc cạnh tranh, nhưng những khách hàng tiềm năng nhất đã được Ngân hàng Phát triển Cận Đông thu hút từ trước rồi.
Trong vòng tròn không chỉ quan tâm đến lợi ích mà còn phải quan tâm đến tình cảm. Trong trường hợp bình thường, mọi người sẽ không dễ dàng thay đổi đối tượng hợp tác.