"Chia ra phá vây!"
Không nghĩ được nhiều như vậy, Allex lập tức hạ lệnh.
Đội quân Đọa Lạc Thiên Sứ của gã vốn có nhân số hạn chế, nếu như bị tiêu diệt ở nơi này thì làm sao có thể lãnh đạo chủng tộc phục hưng chứ?
Đáng tiếc, Allex chạy nhanh, nhưng Belersden còn nhanh hơn gã, trực tiếp cùng Maxim bao vây gã ta lại.
Bình thường cãi nhau thì cãi nhau, nhưng không cần thiết phải chê kim tệ.
Sau khi bước vào Thánh Vực, tu luyện rất tốn tiền. Bọn nó mới chỉ là Thánh Vực bậc 1, tương lai còn nhiều chỗ cần tiêu tiền.
Theo như tích lũy của bản thân, một cảnh giới không được rèn luyện vài trăm năm thì sẽ không thể nào đạt đến đỉnh phong, đâu có sướng như bật hack!
Trong lúc vừa vây quanh Allex, Belersden vẫn không quên tranh thủ thời gian đấm choáng hai tên Đọa Lạc Thiên Sứ đi ngang qua nơi này.
"Các ngươi thực sự. . ."
Lời chửi thề còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, Allex liền bị vây công.
Lĩnh vực của hai cường giả Thánh Vực chồng lên nhau, trực tiếp nuốt chửng lĩnh vực của gã ta, ngay cả tự bạo cũng không kịp.
Biết rằng không thể trốn thoát, Allex bất chấp mọi thứ lao thẳng về phía Hudson, chuẩn bị kéo theo một tấm đệm trước khi chết.
Khi khoảng cách giữa hai người thu hẹp đến mười mét, một luồng kiếm quang sắc bén bay ra, ánh sáng thần thánh chói lóa bao trùm toàn trường.
Những nhân viên thần chức có kiến thức trong thành không nhịn được hoảng sợ nói: "Quang Minh Thánh Kiếm!"
Nếu như là Thiên Sứ thì một chút công kích này của Hudson cùng lắm là làm cho Allex bị xước da thịt mà thôi.
Nhưng bây giờ gã ta là Đọa Lạc Thiên Sứ, gặp phải Thần khí có sức mạnh khắc chế, quả thực là bi kịch!
Allex theo bản năng chống cự lại sự xâm lăng của thánh quang thì cơ thể lại đồng thời bị vuốt gấu và vuốt rồng đánh trúng, trực tiếp ngất đi.
Thiên sứ trưởng dẫn đầu hy sinh khiến cho tinh thần của đại quân Thiên sứ còn lại bị sụt giảm nghiêm trọng. Trong lúc hoảng loạn tháo chạy, họ liên tục bị trúng hắc thủ của rồng và gấu.
Hudson nhìn mười hai tên Đọa Lạc Thiên Sứ đang nằm trên mặt đất rồi nở nụ cười hài lòng.
Sinh vật trong truyền thuyết, hôm nay cuối cùng cũng gặp được, còn trở thành tù nhân của hắn, đúng là thời khắc huy hoàng trong đời.
Điều tiếc nuối duy nhất là: Đám tù binh này đều là Đọa Lạc Thiên Sứ, không gặp được Thiên sứ thuần khiết.
Tất nhiên, gặp được Thiên sứ thật sự cũng là một chuyện phiền toái. Trong tín ngưỡng tôn giáo cổ xưa, Thiên sứ vẫn chiếm vị trí đặc biệt.
Còn về Đọa Lạc Thiên Sứ, vậy liền không sao. Nếu đã là sinh vật dị đoan, thì dù hắn muốn làm gì cũng sẽ không ai nói gì.
Dưới ánh mắt rực lửa của mọi người, Hudson vung tay ra hiệu: "Lập tức dọn dẹp chiến trường, cứu chữa thương binh."
"Tử tước Donny, phái người nghiêm tra lai lịch của những tên Đọa Lạc Thiên Sứ này, nhất định phải thanh lọc sạch sẽ những kẻ cấu kết với dị giáo trong thành."
Không biết ai là người triệu hồi những tên Đọa Lạc Thiên Sứ này, vậy thì trực tiếp đổ lỗi cho tà giáo thì nhất định không sai.
Hành động ra tay đầy khí phách vừa rồi khiến Hudson trở thành tâm điểm chú ý, đồng thời cũng phơi bày "Quang Minh Thánh Kiếm" ra ngoại giới.
Nếu như là trong thời kì đỉnh phong của Giáo Đình, Hudson thà trốn trên lưng rồng giả bộ yếu đuối chứ hông muốn trở thành tâm điểm chú ý như vậy.
Nhưng tình hình hiện tại đã khác, Giáo Đình đang không rảnh tay, làm gì có thời gian mà gây phiền phức cho hắn!
Hơn nữa, thời thế đã thay đổi, sau khi tu vi đột phá lên cấp tám, Hudson đã có khả năng thúc đẩy thần khí.
Khác với những cường giả bát giai bình thường, chỉ có thể kích phát vài đòn tấn công khi cầm thần khí, dựa vào năng lượng dự trữ của la bàn, Hudson hoàn toàn có thể giả mạo cường giả Thánh Vực.
Giả heo ăn hổ chỉ thích hợp với người bình thường, một vị Nguyên soái Nhân tộc được mọi người chú ý như hắn mà diễn sẽ trở nên lố bịch.
Muốn giảm bớt phiền phức, tốt nhất là nên đóng vai lão hổ.
Chỉ cần bản thân không nói ra, nếu chỉ đơn thuần nhìn vào tình huống xuất thủ, bên ngoài sẽ chỉ coi hắn như một cường giả Thánh Vực.
Một cường giả thánh vực cầm trong tay thần khí, lại được hai đại Thánh Vực Ma thú bảo vệ, quả thực là cùng giai vô địch. ...
Năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng nặng.
Sau khi dẹp loạn thành Huyết Nguyệt, Hudson cũng không hề dừng lại nghỉ ngơi, mà bàn giao đám Đọa Lạc Thiên Sứ đang ngất xỉu cho quân phòng thủ canh giữ, sau đó hắn liền tiếp tục lao tới địa điểm tiếp theo.
Trước khi đi, hắn không quên gia cố phong ấn cho những tù nhân này.
Không còn cách nào khác, có quá nhiều nơi cầu viện.
Gần như cùng lúc, trong cảnh nội Vương quốc xảy ra mười ba vụ sinh vật dị giới giáng lâm, và hầu hết đều xảy ra ở những khu vực đông dân cư.
Hudson không biết quy luật giáng lâm cụ thể, dù sao chỉ cần trấn áp là được. ...
Phỉ Thúy cung.
"Bệ hạ, Nguyên soái Hudson đã ra tay dẹp loạn thành Huyết Nguyệt, và bắt giữ mười hai tên tù nhân Đọa Lạc Thiên Sứ!"
Nghe lời báo cáo của Cung tướng, Caesar IV thở dài một hơi.
Vừa rồi trong lúc ngủ, y bỗng nhận được nhiều tin cầu viện khẩn cấp từ khắp nơi, như thể ma tai giáng lâm chỉ trong vòng một đêm vậy.
Ngay cả vương đô cũng xảy ra thiên tai vong linh, may mà số lượng cao thủ trong vương đô đông đảo, quân đội cũng đủ tinh nhuệ, mới không ủ thành đại họa.
Nhưng địa phương thì không được như vậy.
Không phải thành trì nào cũng là pháo đài quân sự như thành Huyết Nguyệt, một số thành trì có quân đồn ít ỏi, lúc này đã bị mất liên lạc.
Sau một loạt tin tức xấu liên tiếp, cuối cùng cũng nhận được một tin tốt, nếu không thì thật sự không thể nào sống nổi.
"Cung tướng làm sao vậy, dường như khanh vẫn còn có lời muốn nói?"
Caesar IV nghi ngờ hỏi.
"Bệ hạ, theo tin tức từ thành Huyết Nguyệt, trong quá trình chiến đấu với Đọa Lạc Thiên Sứ, Nguyên soái Hudson đã sử dụng Quang Minh Thánh Kiếm."
"Nhìn vào thực lực thể hiện bên ngoài, ít nhất cũng là cấp Thánh Vực, thậm chí còn là cường giả trong giới Thánh Vực"
Cung tướng Bá tước Mitchell trả lời với vẻ mặt nghiêm trọng.