Bọn Ác ma này thật sự là quá đáng ghét, một đường truy sát bọn họ không thả.
Nếu như không nhờ có thiên phú tị hung tựu cát bẩm sinh, kịp thời thay đổi đường tẩu thoát thì cả đoàn đã sớm trở thành thức ăn cho lũ Ác ma rồi.
Chủ yếu là do quân chủ lực của các quý tộc ở các địa phương không ở trong nước, lực lượng lưu thủ lại bị thiếu hụt nghiêm trọng, nếu không thì bọn Ác ma này cũng không thể nào bám dai đến vậy.
May mắn là tất cả mọi người đều đang bận tiêu diệt Ác ma, không có thời gian để ý đến đội tẩu thoát nhỏ bé này, nếu không thì cái mũ Tử thần đã sớm chụp xuống đầu họ.
Nếu quan sát kỹ lưỡng sẽ phát hiện ra rằng, con đường tẩu thoát mà cô bé này lựa chọn, dọc đường đều là những quý tộc có thực lực khá mạnh.
Chính nhờ có lực lượng của những quý tộc này nên họ mới bỏ lại lũ Ác ma kia ở phía sau.
Guna không biết sự thật nên đang rất tức giận, nhưng gương mặt của Khô Lâu thánh chủ lại tràn đầy lúng túng. Họa là do lão ta gây ra, giờ đây chỉ là đang gánh chịu hậu quả cho hành động của bản thân.
Trong thâm tâm, lão ta rất hận giới cao tầng Giáo Đình.
Vất vả bán mạng cho Giáo đình hơn mười năm, dù không lập được công lao thì ít nhiều gì cũng có khổ lao.
Vậy mà đãi ngộ lão ta đáng được nhận lại là trở thành "Pháo hôi" cao cấp.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi hành động lần này kết thúc, những lực lượng ẩn nấp trong bóng tối của Giáo đình nhất định sẽ bị trọng thương, thậm chí là trực tiếp tiêu vong.
Tổn thất thảm trọng như vậy, chỉ vì mục đích diệt khẩu.
Không còn lực lượng không thể lộ ra ngoài ánh sáng này nữa thì cũng tương đương với việc không tham gia vào những việc không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
"Guna, Ác ma cách vị trí của chúng ta không xa. Cháu có chắc là chúng ta có thể rời đi nếu cứ mang theo một gánh nặng như ông không?"
Lão giả nghiêm túc hỏi.
Có thể sống, ai mà muốn chết chứ!
Lão ta đã lập chí muốn tái lập Giáo Đình, nếu chết dễ dàng như vậy thì làm sao có thể hoàn thành được mục tiêu của đời mình?
Đột nhiên, quan đạo run chuyển. Một đội kỵ binh hùng mạnh xuất hiện ở đường chân trời, tiếng vó ngựa vang dội cả đất trời.
Xa xa nhìn lại, có thể lờ mờ nhìn ra Long Hùng chiến kỳ đang tung bay trong gió.
"Mau nhường đường!"
Lão giả cố nén thương thế nói.
Quân đoàn kỵ binh của gia tộc Koslow xuất hiện, điều này có nghĩa là Ác ma tai ương đã sắp có một kết thúc.
Nhưng tâm trạng của lão ta lại không hề vui vẻ, may mắn nhặt lại một cái mạng không đồng nghĩa với việc mọi chuyện đã kết thúc.
Chỉ cần người hữu tâm muốn điều tra, sẽ rất dễ có thể phát hiện ra điểm bất thường của đội ngũ này.
Trên đại lục Aslante có rất nhiều thủ đoạn truy tung, điều tra ra được lão ta cũng không phải là không có khả năng.
Chuyện lần này liên lụy đến tội danh quá lớn, một khi tin tức truyền ra ngoài, toàn bộ thế lực trên đại lục đều sẽ không tha cho lão.
Nếu không phải lo lắng hậu quả ảnh hưởng quá lớn, có lẽ Giáo Đình cũng sẽ không làm tuyệt tình đến vậy.
Ngay cả đồng minh cũng hãm hại, vừa để diệt khẩu, vừa để cắt đứt quan hệ với những tổ chức tà giáo không thể lộ ra ngoài ánh sáng này.
Thời thế đã thay đổi.
Giáo đình đang suy tàn, cho dù vượt qua được kiếp nạn lần này thì cũng cần phải khiêm tốn biết điều,
Nếu tiếp tục thông đồng với tổ chức tà giáo thì sẽ rất nguy hiểm.
Hơi không cẩn thận là sẽ bị gán cho cái mũ "Sa đọa","Dị đoan".
Khi mạnh mẽ, những tội danh này chẳng là gì cả; Nhưng khi suy tàn thì nó lại có thể đưa người lên vỉ nướng.
Sau lời nhắc nhở của lão già, đoàn xe lập tức nhường đường, chỉ sợ chặn đường đại quân sẽ gây thêm phiền phức cho thương đội.
Người may mắn dù sao cũng là số ít, ngoại trừ số ít người có thể nhặt lại một cái mạng trong cuộc triệu hoán, phần lớn người tham gia đều đã bỏ mạng.
Những người sống sót hiện giờ cũng như chim sợ cành cong, nhao nhao ẩn náu.
Chỉ sợ bị bại lộ thân phận, đưa đến họa diệt môn. ...
Trên tầng mây, Maxim đã biến thành tàu vận tải không trung.
Ngoài Long kỵ sĩ Hudson ra, còn có một đám cao thủ của vương quốc tùy hành.
Thời đại đơn thương độc mã đánh thiên hạ đã qua, muốn nhanh chóng lắng lại trận hỗn loạn này, đương nhiên là phải dựa vào sức mạnh của tập thể.
Là thống soái, Hudson sẽ không để cao thủ của Vương quốc rảnh rỗi không dùng, mà một thân một mình chống đỡ toàn bộ áp lực.
Liên tục di chuyển giữa các chiến trường, sau khi hiểu rõ tình hình cụ thể, nội tâm của Hudson cũng trở nên nặng nề hơn.
Nhà dột còn gặp mưa.
Lực lượng chủ lực của Vương quốc không có trong nước, nhưng hết lần này tới lần khác lại bộc phát ma tai vào giờ phút này, chẳng phải là muốn khiến mọi người bị tổn thất nặng nề sao!
Điều tệ hại hơn là Vương quốc đang trong quá trình cải cách, xảy ra loại chuyện này, rất có khả năng trở thành bước ngoặt tranh phong của phe bảo thủ và phe cải cách.
"Nguyên soái, ma tai đã bình định được một phần ba rồi, nhưng sau ngài vẫn còn rầu rĩ không vui?"
Đại mục thủ Taryn đồng hành nghi ngờ hỏi.
Là lãnh tụ tôn giáo của Vương quốc, loại chuyện như trấn áp dị đoan này, lão ta đương nhiên phải ra mặt thể hiện một chút.
Có lẽ vì mỗi người đều đang sở hữu một món Thần khí truyền thauwf của Giáo Đình, nên mối quan hệ giữa hai người đã trở nên thân thiết hơn nhiều so với lần gặp trước.
"Đại mục thủ, e là mọi chuyện còn lâu mới kết thúc. Ma tai trong Vương quốc đã được kiểm soát, nhưng ma tai ở các nơi khác trên đại lục lại ngày càng nghiêm trọng, đặc biệt là ở các quốc gia Nhân tộc."
"Ta đã cẩn thận phân tích tình hình bùng phát ma tai ở các nơi, về cơ bản đều tập trung ở những khu vực mà các tổ chức tà giáo hoạt động. Nơi nào tà giáo càng thịnh vượng thì tình hình tai nạn lại càng nghiêm trọng."