Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1797 - Chương 1797: Đàm Phán

Chương 1797: Đàm Phán Chương 1797: Đàm Phán

Có thể đòi bồi thường được hay không không quan trọng, quan trọng là khi đàm phán được khởi động thì sẽ kéo dài được thời gian.

Tín hiệu hòa đàm xuất hiện còn có thể dập tắt ý định liều mạng của Giáo Đình, tạo cơ hội cho việc cướp bóc sau này.

Hết thảy đều là vì vương quốc!

Cải cách mới chỉ vừa bắt đầu, để giảm bớt những rắc rối không cần thiết, tốt nhất là nhóm quý tộc có thực quyền nên ở nước ngoài trước.

Vừa hay Bộ Ngoại vụ lại đang nằm trong tay phe cải cách, trực tiếp nắm quyền chủ động trong đàm phán, muốn kéo dài thời gian bao lâu cũng được.

Mọi người đều không thiệt, phe cải cách có được thời gian mình muốn, các quý tộc có thực quyền cũng có thể thừa cơ phát đại tài.

Cho dù bị mất đi một phần lợi ích trong quá trình cải cách, họ cũng có thể kiếm lại gấp đôi ở Giáo hoàng quốc.

Chỉ có Giáo Đình là khổ sở nhất.

Vương quốc vừa cướp bóc, vừa không quên tiếp tục đòi bồi thường.

Tất nhiên, chuyện này không oan. Trong những năm qua, Giáo Đình đã vơ vét không ít chất béo từ Vương quốc Alpha.

Bây giờ chỉ là nhả ra một phần, còn lâu mới thu hồi được hết!

"Tốt!"

Hiểu được ý tứ trong lời nói của Hudson, Caesar IV lập tức trả lời.

Cải cách lần này là hành động chính trị lớn nhất mà y thực hiện kể từ khi lên kế vị.

Một khi cải cách thất bại, cho dù có thể đổ lỗi cho quan đại thần thì cũng sẽ làm ảnh hưởng nặng nề đến uy tín quân chủ của y. ...

Thánh Sơn.

Nửa năm qua, các quan chức cấp cao của Giáo Đình đã phải chịu đựng đủ dày vò. Đặc biệt là sau trận chiến Thánh Sơn, càng là cảm xúc lo nghĩ này càng được đẩy lên đến cực hạn.

Cuộc sống của giới thượng tầng không tốt lắm, giới trung hạ tầng lại càng không tốt được đến đâu. Một số nhân viên thần chức vì chịu không được bầu không khí khẩn trương trên Thánh Sơn đã trực tiếp đi gặp Thần Hi chi chủ trước thời gian.

Dù cho Shelter VII đã quyết đoán triển khai biện pháp, cấm thảo luận riêng về mọi chủ đề liên quan đến thế cục, nhưng vẫn không thể thay đổi hiện trạng "Lòng người bàng hoàng".

Cuối cùng, vì bất đắc dĩ nên mới phải tạo ra thảm họa ma tai ảnh hưởng đến toàn bộ đại lục. Cái giá phải trả là những cái đinh mà Giáo Đình chôn giấu khắp đại lục đã bị tổn thất hầu như không còn.

Mãi mới chờ đến lúc đến rồi các quốc gia rút quân, mọi người thần sắc vẫn không có nhẹ nhõm."Ma tai" chỉ là tạm thời hiểu rõ Giáo Đình khẩn cấp, không phải là sự tình liền đi qua.

Giấy không gói được lửa, làm chuyện động trời như vậy, dù bảo mật nghiêm ngặt đến đâu cũng khó tránh khỏi để lại dấu vết.

Hơn nữa, trong vấn đề chính trị, chỉ cần phân tích ra kết luận thì đương nhiên sẽ có bằng chứng.

"Chúng ta đã đánh giá cao ảnh hưởng của ma tai, phán đoán sai thực lực của các bên. Ảnh hưởng mà ma tai gây ra không hề lớn như trong dự đoán."

"Mặc dù các nước đã bắt đầu rút quân, nhưng hai kẻ cầm đầu dị đoan là Frank và Alpha lại vô cùng ngoan cố nói: Không!"

"Khủng hoảng của Giáo Đình vẫn chưa thực sự được giải trừ. Một khi hai nước này liên thủ thì vẫn có khả năng gây ra mối đe dọa trí mạng đối với chúng ta."

"Thử thách dành cho chúng ta chỉ mới thực sự bắt đầu. Chỉ khi nhổ bỏ hai cây gai này, Giáo Đình mới có thể chuyển nguy thành an!"

Shelter VII đằng đằng sát khí nói.

Đáng tiếc là mọi người không chịu phối hợp, bởi vì chênh lệch thực lực quá lớn. Cho dù là một chọi một thì thực lực quân sự của Giáo Đình vẫn thua kém hai nước này.

Thậm chí người ta còn không dùng toàn lực, chỉ riêng số quân tiến vào Giáo hoàng quốc cũng có thể gây ra mối đe dọa không nhỏ cho họ rồi.

Dùng quân đội Giáo Đình đã mất hết tinh thần chiến đấu để thách thức quân tinh nhuệ của kẻ thù thì khác gì là nạp mạng đâu?

Lợi thế duy nhất là họ được tác chiến trên sân nhà, có thể điều động được nhiều cao thủ hơn.

"Bệ hạ, trong khi các quốc gia rút quân thì cũng đã ném đống phiền phức đó lại cho chúng ta. Rõ ràng là các nước có thể trấn áp ma tai, nhưng bọn chúng lại trục xuất những sinh vật dị đoan đến khu vực do chúng ta kiểm soát."

"Nếu không thanh trừ được những dị đoan này, chúng ta rất khó có thể dồn toàn lực vào trong cuộc đại chiến sắp tới!"

Blake kiên trì tiến lên nói.

Chiến tranh diễn ra đến nay, những "danh tướng" được Giáo Đình công nhận đều đã hy sinh gần hết, giờ chỉ còn lại một dòng độc đinh là gã ta.

Blake biết rất rõ bản thân mình là hạng người gì. Thống lĩnh đại quân đi bắt nạt những sinh vật dị đoan thiếu tổ chức mà còn có chút vất vả, thì lấy gì để đánh với Đế quốc Frank và Vương quốc Alpha chứ!

Đúng là Giáo Đình có nhiều cao thủ, nhưng trong nửa năm qua họ cũng đã bị tổn thất không ít. Ngoại trừ số lượng cường giả Thánh Vực là chiếm ưu thế, ưu thế về cường giả cấp 7 8 đã không còn rõ ràng nữa.

Vấn đề không phải là số lượng cân bằng, mà là vấn đề lựa chọn chiến trường.

Solo một chọi một thì bọn hắn không sợ. Nhưng một khi gặp nhau trên chiến trường, những cường giả cùng cảnh giới căn bản không phải là đối thủ của địch nhân.

Đặc biệt là đám người ở Vương quốc Alpha, giỏi nhất là phối hợp tác chiến trên chiến trường. Ngay cả khi hai bên đều bỏ một số lượng quân tương tự vào chiến trường, nhưng sau khi đánh nhau một hồi sẽ cảm thấy số lượng kẻ địch đột nhiên nhiều lên.

Đánh nhau đơn lẻ bên ngoài, ba cường giả cấp 7 cùng lắm chỉ kiềm chế được một cường giả cấp 8, nhưng ở trên chiến trường, kẻ địch lại có thể chơi chết một cường giả cấp 8.

Quan sát kỹ sẽ thấy, trong quá trình hỗn chiến, quân địch luôn có thể ở bên cạnh hỗ trợ chiến hữu đúng thời điểm.

Về mặt này, biểu hiện của họ thì hoàn toàn ngược lại. Đừng nói là hỗ trợ cho chiến hữu, không gây thêm phiền phức đã được xem như huấn luyện nghiêm chỉnh rồi.

Bình Luận (0)
Comment