Muốn đồng thời áp chế nhiều Đọa Lạc Thiên Sứ như vậy thì ít nhất cũng phải thực lực Thánh Vực bậc 2, thậm chí là càng mạnh hơn nữa mới được.
Allex không tin là Hudson có thực lực đó! Nghĩ tới đây, lập trường của Allex cũng dần thay đổi.
"Có thể, nhưng thưa Nguyên soái Hudson tôn kính, chúng tôi chỉ ký kết khế ước với một mình ngài!"
Allex ra vẻ bất đắc dĩ trả lời. ...
Khế ước hoàn thành, sắc mặt Allex lập tức thay đổi.
Nếu như nói tinh thần lực của y chỉ là một giọt nước nhỏ, vậy thì thứ mà y đang phải đối mặt hiện giờ chính là cả một biển cả mênh mông.
Giọt nước nhỏ hòa vào biển cả, chỉ có số phận bị đồng hóa, thoát khỏi ràng buộc chỉ là một giấc mơ.
"Lọt hố rồi!"
Tinh thần lực khổng lồ như vậy tuyệt đối không phải là thứ mà người bình thường có thể sở hữu. Ngay cả những chí cường giả trong Thiên sứ giới cũng không có tinh thần lực to lớn đến vậy.
Trực giác nói cho Allex biết, đây không phải tinh thần hải của Hudson.
Nếu Hudson thật sự có tinh thần lực mạnh mẽ như vậy thì chỉ cần một đòn công kích tinh thần đã có thể biến một quân đoàn Thiên Sứ thành những kẻ ngốc rồi, căn bản không cần phải tốn nhiều công sức như vậy để thu phục bọn hắn.
Điều tồi tệ hơn là ràng buộc của khế ước cũng mạnh hơn nhiều so với khế ước thông thường.
Khế ước thông thường, chỉ cần người bị ràng buộc liều mạng thì vẫn có thể chống cự được phần nào.
Nhưng tình hình hiện tại thì khác, chỉ cần trong lòng nghĩ đến việc phản bội thì sẽ ngay lập tức cảm thấy đau như cắt.
Có thể đoán được rằng trước khi thực hiện khế ước, lực phản phệ của khế ước liền có thể lấy mạng của bọn hắn.
Tất nhiên là Hudson hiểu rõ những chuyện này, nếu không có lòng tin chế ngự được những kẻ này thì hắn đã không tốn nhiều công sức như vậy rồi.
Bồi dưỡng nhiều năm như vậy, phần lớn tài sản mà hắn kiếm được đều trở thành thức ăn cho la bàn thần bí, nên đương nhiên không phải là vô ích.
Sau khi đám Đọa Lạc Thiên Sứ ký xong khế ước, Hudson liếc nhìn một đám Ác ma trong địa lao rồi quay đầu ra lệnh cho Tom:
"Thông báo cho các đại học viện, yêu cầu họ cử cao thủ đến đây nhận người!"
Lực lượng răn đe làm việc bẩn thỉu chỉ cần một là đủ. Nếu như thu quá nhiều đàn em, sợ là mỗi ngày sẽ xảy ra vô số chuyện đen tối.
So với những sinh vật thông thường như vong linh, Thâm Uyên Ác ma, số lượng Đọa Lạc Thiên Sứ thưa thớt hơn nhiều.
Đồng thời những Đọa Lạc Thiên Sứ này ai nấy đều rất cao ngạo, ngay cả hắn cũng chỉ có thể dựa vào lừa gạt, khả năng bị người ta thu phục là vô cùng thấp.
Muốn vu oan hãm hại cũng không dễ thao tác.
Thẳng thắn mà nói, là Thánh kỵ sĩ của Giáo Đình phương bắc, Hudson không nên liên quan đến những sinh vật dị đoan này.
Việc hắn thông đồng với Đọa Lạc Thiên Sứ mà bị truyền ra ngoài sẽ làm ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng, nhưng thế giới không phải là đen trắng.
Trên danh nghĩa, những Đọa Lạc Thiên Sứ này đều là vật liệu ma pháp của Hudson lão gia.
Danh hiệu ma pháp dược tề đại sư số một đại lục + thân phận cường giả Thánh Vực bên ngoài, chơi một chút khác biệt cũng có thể hiểu được.
Người không hiểu được là vì chưa đủ cảnh giới, Hudson lão gia không có nghĩa vụ phải giải thích cho kẻ ngốc.
Trên thực tế, đây cũng là một lần thử nghiệm. Tuy nhiên, không phải là thí nghiệm ma pháp , mà là một khám phá về bản nguyên của thế giới.
Theo Hudson, nếu Thiên sứ đã có thể sa đọa, vậy thì đương nhiên cũng có thể cứu rỗi.
Cách thức thực hiện cụ thể thì cần phải được nghiên cứu thêm, nhưng hắn luôn tin rằng hai loại sức mạnh ánh sáng và bóng tối có thể cùng tồn tại.
Nếu như thí nghiệm thành công, vậy thì những Đọa Lạc Thiên Sứ này hoàn toàn có thể trở lại thành Thần Thánh Thiên sứ.
Trước khi hoàn thành cứu rỗi, những Đọa Lạc Thiên Sứ này sẽ không xuất hiện trước mặt người ngoài. ...
Quang Minh Thánh Sơn, cuộc đàm phán bí mật bắt đầu, nhưng thông tin phản hồi lại khiến cho các quan chức cấp cao của Giáo Đình thầm kêu khổ.
Vương quốc Alpha và Đế quốc Frank đều không phải là những kẻ dễ đối phó, dự định đưa ra một khoản bồi thường để đuổi hai tên "dị đoan" này đi chỉ là một giấc mơ đẹp.
So với bồi thường, rõ ràng là người ta càng thích tự mình động thủ hơn.
Yêu cầu của hai nước rất đơn giản, đều là muốn thu hết toàn bộ dân số và tài sản trong khu vực do mình quản lý, đồng thời yêu cầu Giáo Đình trả một khoản phí.
"Khu vực do hai nhà này cai quản có bao nhiêu nhân khẩu?"
"Ta muốn có số liệu thực tế nhất, chứ không phải là báo cáo từ địa phương!!"
Shelter VII nghiêm túc hỏi.
Che giấu dân số là một căn bệnh chung của tất cả các thế lực trên đại lục, Giáo Đình đương nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Nếu chỉ là dựa trên số liệu thống kê trên giấy tờ, không cần người bên dưới nói, Shelter VII cũng có thể tính ra.
Dù sao, trong vài trăm năm gần đây, dân số của Giáo hoàng quốc không hề thay đổi.
Như thể được thần linh ban phước, bất kể năm đói kém hay năm được mùa, dân số vẫn luôn được giữ nguyên.
Trước giờ mọi người đều không đề cập đến vấn đề nhạy cảm này, nên cũng chưa từng tiến hành thống kê cụ thể.
Trong lúc nhất thời, đại điện chìm trong im lặng, khiến cho Shelter VII cảm thấy rất xấu hổ.
Có lẽ là ý thức được không ổn, Giám mục Monteson ở bên cạnh bèn mở miệng nói: "Bệ hạ, do chiến tranh nên dân số di chuyển rất nhiều."
"Nguyên lai thống kê số liệu, cầm tới hiện tại đến xem, đều là nghiêm trọng lạc hậu."
"Tuy nhiên, chúng ta có thể ước tính sơ bộ, dân số trong khu vực do hai nước kiểm soát chắc chắn sẽ vượt quá hàng chục triệu!"
Thuật ngữ chính trị huyền ảo như vậy đấy. Thoạt nhìn thì đây là câu trả lời của Giám mục Monteson, nhưng trên thực tế thì ông ta lại chẳng hề nói gì.