"Công chúa điện hạ, xin hãy chú ý hoàn cảnh!"
Vừa dứt lời, Hudson mới phát hiện ra điều bất thường. Hóa ra những tiểu thư quý tộc vây quanh hắn đột nhiên tản ra, trong góc chỉ còn lại hai người.
Một hai người lui thì có thể là hiểu lầm. Nhưng nhiều người như vậy cùng rời đi, rõ ràng là có ý đồ.
"Công chúa điện hạ, người không sợ truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến thanh danh sao?"
Hudson hạ giọng nói.
Cùng một chuyện, nhưng xảy ra với người đã kết hôn và người chưa kết hôn thì hậu quả sẽ hoàn toàn khác nhau.
"Xem ra Nguyên soái vẫn chưa biết!"
"Thanh danh, thanh danh của ta còn có thể tệ hơn nữa sao?"
"Hai vị Vương tử đã đính hôn với ta trước đây đều đột ngột qua đời. Vị vương tử thứ ba vừa đính hôn với ta thì bỗng mắc bệnh nặng, khiến cho đối phương vội vàng hủy bỏ hôn ước."
"Điều tồi tệ hơn là sau khi hủy hôn ước, đối phương lại hồi phục giống như kỳ tích, nghe nói là chẩn đoán nhầm!"
"Danh tiếng hiện giờ ta trong giới vương thất đã khiến cho người nghe sợ mất mật, có lẽ đời này cũng không thể nào gả đi được!"
Nghe câu trả lời u oán này, không hiểu sao Hudson lại rất muốn cười.
Hắn đã từng gặp người xui xẻo, nhưng xui xẻo giống như vậy thì quả thực không nhiều. Chẳng nói đến thế giới siêu phàm, ngay cả ở Lam Tinh, trải nghiệm như vậy cũng có thể dọa cho rất nhiều người bỏ chạy.
Đương nhiên, với thân phận và địa vị của Công chúa Madeleine, chỉ cần Vương thất chịu hạ thấp tiêu chuẩn một chút thì vẫn sẽ có dũng sĩ dám đến cầu hôn.
"Công chúa điện hạ, không cần để ở trong lòng, những chuyện này đều chỉ là ngoài ý muốn!"
Hudson cố nhịn cười an ủi.
"Hừ!"
"Nếu chỉ có ba kẻ xui xẻo thì không nói, vấn đề là hiện giờ ai đến gần ta, người đó liền xui xẻo."
"Nửa năm trước, người thừa kế của gia tộc Hoyle theo đuổi ta, khi đi săn bắn đã vô tình bắn trúng một con Ma thú Thánh Vực đang đi lang thang, lập tức bị đối phương vỗ thành thịt băm."
"Năm tháng trước, người thừa kế gia tộc Taylor theo đuổi ta, vừa chuẩn bị đồng ý hẹn hò với y thì y lại đột nhiên bỏ mạng trong thảm họa ma tai."
"Bốn tháng trước. . ."
Không đợi Madeleine công chúa nói hết lời, Hudson đã hiểu rõ mọi chuyện, đây nào phải xui xẻo đơn thuần, rõ ràng lời nguyền biết đi mà.
Xảy ra nhiều chuyện như vậy, cho dù là trùng hợp thì cũng sẽ không ai tin.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Công chúa Madeleine không chỉ bị đưa vào danh sách đen thông gia của Vương thất, mà các quý tộc lớn cũng đồng loạt đưa cô vào danh sách đen.
Những người theo đuổi cô trước đây, nếu còn có thể tiếp tục kiên trì, thì đó chắc chắn là tình yêu đích thực vượt qua sống chết, bởi vì thực sự sẽ chết!
"Công chúa điện hạ, chúng ta không có thù oán gì chứ?"
Hudson hỏi với vẻ không chắc chắn.
Mặc dù sự tồn tại của hắn là một mối đe dọa nhất định đối với vương quyền, nhưng lợi ích mà hắn mang lại còn lớn hơn nhiều, còn lâu mới đến mức phải qua cầu rút ván.
Phái vị đại sát khí này tới đây sớm như vậy thì có vẻ hơi quá đáng.
"Hudson, ngươi có ý gì?"
"Chẳng lẽ bổn công chúa. . ."
Không đợi công chúa Madeleine nói tiếp, Hudson đã vội vàng vươn tay bịt kín miệng công chúa. Nơi này tuy hơi vắng vẻ, nhưng gần đó cũng có không ít khách mời.
Hét lớn như vậy, cả hai sẽ cùng nhau chết xã hội. Công chúa Madeleine suy sụp tinh thần có thể vò đã mẻ không sợ rơi, nhưng Hudson lại không muốn chịu chung số phận.
"Công chúa điện hạ, cô muốn làm gì?"
"Đừng quên thân phận của cô, một khi làm cho vương thất hổ thẹn, cuộc sống tương lai của cô sẽ rất khổ!"
Nghe lời cảnh cáo của Hudson, Công chúa Madeleine cũng tỉnh táo lại, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Tình cảnh hiện giờ của nàng đã rất lúng túng rồi, nếu như lại gây ra chuyện gì nữa thì sẽ thật sự là bi kịch.
"Nguyên soái cứ yên tâm, ta không có ác ý. Chỉ là muốn chứng minh với bên ngoài rằng, ta không phải là Thiên nữ vận rủi gì đó, xóa bỏ những lời đồn bất lợi kia."
"Đại mục thủ đã kiểm tra dùm ta, trên người ta không có bất kỳ lời nguyền nào."
"Để tránh gặp thêm một kẻ xui xẻo rồi lại xảy ra bất trắc, khiến cho danh tiếng của ta trở nên càng thêm thối tệ, chỉ có thể đến đây tìm kiếm sự giúp đỡ của Nguyên soái."
"Dù sao với thực lực của ngài, cho dù thật sự xảy ra biến cố, kẻ xui xẻo cũng là người khác!"
Vừa nói, tâm hồn to tròn của công chúa Madeleine đã áp sát vào người Hudson, bày ra vẻ mặt mặc chàng ngắt lấy.
Mặc dù nhan sắc tuyệt đẹp, nhưng trong lòng Hudson lại chẳng dám có ý nghĩ gì. Lỡ như vị này thực sự là "Thiên nữ vận rủi", chẳng phải là sẽ chết dưới hoa mẫu đơn.
"Công chúa điện hạ, chuyện này chúng ta để sau rồi hãy bàn. Bây giờ đã không còn sớm, lát nữa ta còn có một cuộc họp quan trọng, xin cáo lui trước."
Nói xong, Hudson vội vàng rời đi. Không trốn không được, trước khi xác định được sức sát thương của Công chúa Madeleine, anh ta không muốn đặt mình vào nguy hiểm trong thời gian dài.
Thời gian họp không phải bây giờ, nhưng có thể tiến hành sớm hơn. Dù sao Hudson cũng quyết định rồi, sau khi họp xong hắn sẽ ngay lập tức chuồn khỏi đây.
Còn vấn đề của Công chúa Madeleine, cứ giao cho vương thất tự xử lý đi!
Thật sự không được thì còn có thể đi tìm những tên Vu sư, thầy bùa, thầy bói, Áo Thuật sư. . . . . .
Đại điện Vương cung, đám quan đại thần bị Hudson kéo đến, mặt ai nấy cũng đều đỏ bừng vì rượu, hoàn toàn không liên quan đến hình ảnh nghiêm túc thường ngày.
Một số người có tửu lượng kém lúc này đã say bí tỉ. Nhưng mà không sao, dù sao họ cũng chỉ có tư cách dự thính.
Trên triều đình lúc này, người có tư cách tham gia vào việc ra quyết định tổng cộng chỉ có tám người.
Ngoài Hudson và Caesar IV ra, sáu người khác đều là những ông già, ai nấy đều đã bắt đầu dưỡng sinh rồi.