Giọng nói của Hudson không lớn, nhưng lại không hề che giấu.
Thính giác của các cường giả Thánh Vực đều rất tốt, cho dù có tiếng nước chảy quấy nhiễu, nhưng vẫn truyền đến tai Nữ vương Hắc Ám Tinh Linh.
Bị tộc Tinh Linh khai trừ ra khỏi tộc chính là nỗi đau lớn nhất của Hắc Ám Tinh Linh, giờ đây lại bị vạch trần.
Hiện trường vốn đã giương cung bạt kiếm, giờ mùi thuốc súng lại càng nồng nặc hơn.
Lý do mà hai bên không đánh nhau ngay lập tức chủ yếu là vì chưa biết rõ thực hư của nhau, hai bên đều kiêng kỵ thực lực của đối phương, muốn thăm dò một lần trước.
"Nguyên soái Hudson, chúng ta ngày xưa không oán, ngày nay không thù, cớ sao ngươi lại ra tay tàn nhẫn như vậy?"
Nữ vương Hắc Ám Tinh Linh cố nén lửa giận chất vấn.
Đối với tộc Hắc Ám Tinh Linh mà nói, trận chiến này không phải là không thể đánh, nhưng không thể đánh ở cửa vào Địa tâm!
Một nhóm cường giả đánh nhau ở đây, ai biết thông đạo Địa tâm có thể chịu đựng được giày vò hay không. Lỡ như không cẩn thận làm sập thông đạo, vậy thì coi như xong.
"Tự tiện xâm lấn lãnh địa của ta mà còn hỏi lý do tại sao?"
Lời không hợp ý nửa câu nhiều.
Hudson vừa dứt lời, đám thuộc hạ bên dưới đã bắt đầu tấn công. Ra tay vô cùng tàn nhẫn, như thể gặp phải kẻ thù không đội trời chung vậy.
Cuộc tấn công bất ngờ khiến cho chúng cường giả của tộc Hắc Ám Tinh Linh giật mình. Nhưng vì có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nên vẫn có thể dựa vào bản năng cơ thể để né tránh đòn tấn công.
Có thể thấy là đám Hắc Ám Tinh Linh này đang rất hoang mang. Rõ ràng là vừa bắt đầu đàm phán, tại sao lại đột nhiên động thủ rồi?
Mọi chuyện đều do quan niệm gây ra. Ở thế giới Địa Tâm, chết một đám tiểu đệ pháo hôi vốn chẳng tính là đại sự gì.
Ngay cả khi trong đó có không ít đồng tộc, nhưng những đồng tộc đã chết thì không còn thuộc về đồng tộc nữa.
Nếu nằm trong phạm vi khả năng, mọi người sẽ báo thù, nhưng lợi ích chủng tộc chắc chắn phải được đặt lên hàng đầu.
Không phải do mọi người lạnh lùng vô tình, mà là bị hoàn cảnh ép. Giết chóc không ngừng, đó là đại tộc đối phó với tiểu tộc, cường giả đối phó với kẻ yếu.
Các thế lực lớn rất ít khi tiến hành quyết chiến. Không phải là vấn đề đánh thắng hay thua, mà là tài nguyên khan hiếm, bồi dưỡng tinh nhuệ không dễ dàng, mọi người đều không muốn chết.
Ở thế giới Địa tâm tàn khốc, bộ luật sinh tồn coi trọng lợi ích này đương nhiên là không có vấn đề gì.
Nhưng Vương quốc Alpha thì lại khác!
Áp lực quân sự trước đây tuy lớn, nhưng nền tảng vật chất vẫn có thể đảm bảo, ranh giới cuối cùng cũng cao hơn nhiều.
Theo cái nhìn của mọi người, phe mình đã tiêu diệt nhiều quân địch như vậy rồi, làm gì còn chỗ trống để đàm phán nữa.
Nếu ngay cả chuyện này cũng có thể thỏa hiệp thì Vương quốc cũng sẽ không dây dưa với thú nhân suốt mấy trăm năm rồi.
Trận chiến giữa các cường giả nhanh chóng rơi vào hỗn loạn.
Hudson tiện tay chém ra một kiếm, thánh quang liên miên hơn ngàn mét, dọa cho Thánh Vực Hắc Ám Tinh Linh vốn đang chuẩn bị đỡ đòn vội vàng trốn tránh.
Kiếm quang rơi xuống mặt đất, nước lũ vốn đang lăn tăn trực tiếp bị tách ra, trên mặt đất cũng xuất hiện một khe nứt sâu đến mười mấy mét.
"Thần khí!"
Nhìn vào uy lực, có thể đoán ra thanh đại kiếm trong tay Hudson không tầm thường, nhưng cụ thể là thần khí gì thì lại vượt quá nhận thức của nhóm người Hắc Ám Tinh Linh.
Nhân tộc chỉ mới trỗi dậy mấy ngàn năm nay, Quang Minh Thánh Kiếm là do Thần Hi chi chủ ban tặng cho Nhân tộc trong quá trình trỗi dậy.
Nếu là vài vạn năm trước mà sở hữu thần khí có uy lực to lớn như vậy, không những không thể tăng cường sức mạnh cho chủng tộc, mà còn có khả năng dẫn đến tai họa diệt tộc.
Trong ký ức của Hắc Ám Tinh Linh, Nhân tộc vẫn là vẫn là một tiểu tộc đang giãy giụa cầu sinh trong khe hẹp, mỗi ngày đều sống trong cảnh ăn bữa hôm lo bữa mai.
Bất kỳ một bộ lạc Tinh Linh cỡ lớn nào cũng đều có thực lực hủy diệt Nhân tộc.
Đối với chuyện Nhân tộc trở thành bá chủ đại lục, họ vẫn luôn ôm thái độ hoài nghi.
Nhưng chỉ sau vài cuộc giao tranh ngắn ngủi, họ đã nhanh chóng tin tưởng đây là thật.
Do thông tin không đối xứng, họ đã trực tiếp xem các cường giả của vương quốc là thuộc hạ của Hudson.
Chỉ là một Công tước lĩnh mà đã có thể tập kết hơn trăm vị cường giả cấp 8, vậy Vương quốc Alpha sẽ mạnh đến mức nào?
Sức mạnh của toàn bộ Nhân tộc lại mạnh đến mức nào?
Còn về bản thân Hudson, đây chính là nhân vật độc chiến ngũ đại Thánh Vực của tộc Hắc Ám Tinh Linh mà không hề rơi xuống hạ phong.
Biết được Hudson có thần khí trong tay, các cường giả Thánh Vực Hắc Ám Tinh Linh lại cẩn thận hơn khi tham chiến, chỉ sợ không cẩn thận bị đánh trúng một kiếm.
Thuộc tính hắc ám và quang minh tương khắc, một khi bị Quang Minh Thánh Kiếm làm bị thương, dù chỉ là một vết thương nhỏ không đáng kể, nhưng cũng cần thời gian rất lâu mới có thể hồi phục.
Trong thời điểm then chốt như hiện giờ, tộc Hắc Ám Tinh Linh không thể nào tổn thất lực lượng đỉnh cao trong tộc, dù chỉ là bị thương nặng cũng không được.
Địch nhân có điều cố kỵ, nhưng Hudson thì không.
Maxim và Belersden đều là những tấm khiên thịt thượng hạng.
Nhờ nguồn cung cấp năng lượng gần như vô tận, trong vài năm gần đây, hai đứa nó đã tôi luyện cơ thể đến mức vô cùng đáng sợ, khả năng phòng ngự đều được xếp đầu trong đồng tộc.
Những đòn tấn công thông thường giáng vào người họ chẳng khác nào không có gì.
"A!"
Một tiếng la hét thảm thiết vang lên, một tên Hắc Ám Tinh Linh đang chiến đấu cách đó không xa đã bị dư âm của Thánh quang quét trúng.
Nhận ra cơ hội, các cường giả của vương quốc không khách khí lao lên chém thêm một đao, không hề có chút cảm giác xấu hổ nào khi bỏ đá xuống giếng.