Chân thân giáng lâm rồi chết yểu, bị người ta đoạt lấy thần cách cũng không phải chỉ có một hai người.
Chuyện này xảy ra nhiều rồi, mọi người cũng dần không còn kính trọng Thần linh nữa.
"Hừ!"
"Tỉnh lại đi, Alpha!"
"Chỉ biết nói ta, còn bản thân ông thì sao?"
"Có nhiều cường giả từ hải ngoại trở về như vậy, nhưng ông là người đầu tiên nhảy ra tranh giành quyền lực với hậu bối."
"Hơn 300 năm trôi qua, ta không tin là ông còn ham muốn quyền lực đến vậy. Nếu không có mưu đồ, ông sẽ tự hạ mình ra ngoài cầm quân sao?"
Tầng giấy cửa sổ bị Gustave đâm thủng, sắc mặt của Alpha I lập tức trầm xuống.
Dù lão ta có che giấu như thế nào thì một số hành động bất thường vẫn không thể qua mắt được người quen.
Gustave có thể nghĩ ra, vậy thì những cường giả Vương quốc từ hải ngoại trở về cũng có thể phát hiện ra điều không ổn.
Khi ở hải ngoại, mọi người là bạn bè tương trợ lẫn nhau, làm hàng xóm của nhau mấy trăm năm, hiểu quá rõ về nhau.
"Chuyện này không liên quan gì đến ngươi!"
"Gustave, ông muốn hợp tác như thế nào?"
Alpha I nói với tâm trạng phức tạp.
Lão ta rất không tình nguyện trợ giúp Vương quốc Warhammer phục quốc, nhưng theo tình hình hiện tại, nếu muốn lên nắm quyền thì lão ta buộc phải có thêm sự ủng hộ.
Caesar IV theo dõi lão ta rất chặt chẽ, các đại quý tộc không có hảo cảm gì vị lão Quốc vương ham quyền này, rất khó để tìm kiếm sự giúp đỡ trong nội bộ vương quốc.
Lần mang binh xuất chinh này chính là ví dụ điển hình nhất, với tư cách là thống soái, nhưng công tác chỉ huy của Alpha I cũng không được thuận buồm xuôi gió lắm, nhiều mệnh lệnh chỉ được các tướng lĩnh dưới quyền thực hiện một cách chọn lọc.
Trong quân có quá nhiều người âm thầm báo cáo với Caesar IV, Alpha I chỉ biết nhẫn nhịn.
"Ta giúp ông thượng vị, ông giúp ta phục quốc!"
"Alpha, yêu cầu của ta không cao, chỉ cần Vương quốc Warhammer có thể khôi phục lại lãnh thổ của một Đại công quốc là đủ rồi."
Gustave nói với vẻ mặt đau khổ.
Từ Vương quốc bị giáng cấp xuống Công quốc, đây không còn là chuyện cắt thịt đơn thuần mà là từ bỏ hơn nửa gia sản.
Nhưng không còn cách nào khác, Vương quốc Warhammer bị chia ra làm ba, trong đó có hai phần tại Nhân tộc.
Muốn phục quốc, chỉ có thể cầu cứu Liên minh Thượng cổ Dị tộc.
Còn về lãnh thổ thuộc Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey, tạm thời không thể hy vọng gì. Vương quốc Warhammer muốn lập lại, hiện giờ nhất định phải tranh thủ sự ủng hộ của hai nước này.
"Được thôi, đợi ta lên lại ngai vàng, ta sẽ ủng hộ ông tái lập Vương quốc Warhammer."
"Nhưng cường độ ủng hộ cụ thể thì phải xem ông có thể làm ra cống hiến gì trong quá trình lên lại ngai vàng của ta."
Alpha I suy nghĩ một lát rồi nói.
Trong thế giới của cường giả, đồng giá trao đổi là luật bất thành văn.
Alpha I cần trợ lực, nhưng lão ta cũng không muốn làm một kẻ ngốc.
So với việc tái lập Vương quốc Warhammer, soán quyền đoạt vị rõ ràng là càng có khả năng thực hiện hơn.
"Chuyện này đơn giản, Alpha, bây giờ ông là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường."
"Caesar IV có muôn vàn ưu điểm, nhưng có một khuyết điểm lớn nhất —— không có con!"
"Nắm bắt được điểm này, khả năng thành công của ông sẽ cao hơn nhiều. Vương thất có nhiều con cháu như vậy, sẽ có mấy người có dã tâm lớn."
"Khi Caesar IV còn tại vị, những người chi mạch xa này chẳng là gì cả, nhưng khi ông lên nắm quyền thì mọi chuyện sẽ khác."
"Bất kể là dòng dõi nào cũng là con cháu của ngươi, những chi mạch lúc đầu này cũng có thể lập tức biến thành dòng chính, sức hấp dẫn này không hề nhỏ!"
Lời nhắc nhở của Gustave đã đánh thức Alpha I.
So với việc lập vương tử, thân phận dòng chính của vương thất lại có thể thực hiện được trong thời gian ngắn.
Sự khác biệt giữa dòng chính và chi thứ thường cách rất xa, về phương diện đãi ngộ cũng có khác biệt. Có cơ hội tiến xa hơn, chắc chắn sẽ có người trong đám các con cháu động lòng.
"Không đủ!"
"Khó khăn trong việc đoạt quyền trước giờ đều không nằm trong nội bộ vương thất."
"Vấn đề khó giải quyết nhất hiện tại chính là: các thế lực địa phương cảm thấy rất mâu thuẫn về việc ta lên lại vị trí cao nhất, vị Nguyên soái Nhân tộc đức cao vọng trọng kia đã giương cao ngọn cờ phản đối."
"Nếu không giải quyết được những người này, cho dù ta có khống chế được toàn bộ vương thất thì cũng không có cách nào leo lên lại vương vị."
Alpha I lắc đầu nói.
Trường hợp "thanh quân trắc" chưa từng xảy ra ở đại lục Aslante, nhưng lại có rất nhiều trường hợp các thế lực địa phương phủ nhận tính hợp pháp của Quốc vương và dẫn đến chiến tranh. ...
Nhìn chung khắp toàn đại lục mà nói, cuộc tranh đấu nội bộ của Vương quốc Alpha chỉ có thể coi là một cơn sóng nhỏ không đáng kể.
Sự xâm lăng của các chủng tộc địa tâm đã phá vỡ cách cục ban đầu của đại lục.
Là bá chủ đại lục, Nhân tộc là phe bị đánh đau nhất. Một vài nước nhỏ có thực lực yếu đã trực tiếp đắm chìm trong chiến tranh.
Tin xấu liên tiếp truyền đến, Liên minh Nhân tộc nổi giận!
Hành động gây rối vô cớ như vậy quả thực là không coi bá chủ đại lục ra gì mà. Nếu như không dùng biện pháp mạnh mẽ trấn áp, để các chủng tộc khác học theo thì còn ra thể thống gì nữa.
Dưới sự kêu gọi của một số cường quốc Nhân tộc, liên minh Nhân tộc đã tổ chức một cuộc Hội nghị Liên minh mới vào ngày 10 tháng 10 năm 100000 theo Lịch Thần Thánh.
Bá chủ đại lục đã hành động!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào "Hội nghị Liên minh Nhân tộc".
Liên minh dị tộc vốn đang định gây chuyện cũng lập tức trở nên yên lặng. Tại thời điểm nhạy cảm này, bọn chúng không muốn làm bia đỡ đạn cho các chủng tộc Địa tâm.
Nhưng tất cả những chuyện này đều không ảnh hưởng gì nhiều đến Hudson, Vương quốc Alpha gặp xui xẻo nhiều năm như vậy, lần này cuối cùng cũng đã đổi vận.