Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1889 - Chương 1889: Chiến Đấu

Chương 1889: Chiến Đấu Chương 1889: Chiến Đấu

Thỉnh thoảng trong lúc rảnh rỗi, bọn nó cũng sẽ rời khỏi sào huyệt, chạy đến khu vực biển của Trung đại lục để săn lùng tàu thuyền của Giáo Đình.

Dưới bối cảnh này mà còn có thuyền dám treo cờ Giáo Đình tiến vào hải vực sương mù, rõ ràng là có vấn đề.

"Con tàu này không bình thường, rất có thể là Giáo Đình cố tình dụ chúng ta mắc câu."

"Chúng ta chưa chắc có thể nuốt được. Nói với lão nhị, lão tam là tạm thời giấu thân tàu đi, chúng ta sẽ từ từ chơi với bọn chúng!"

U Linh Vương dứt khoát ra lệnh.

Khi còn sống, y là một thủ lĩnh hải tặc xuất sắc, sau khi chết cũng là một thủ lĩnh hải tặc xuất sắc.

Trong chiến tranh của giới hải tặc, chỉ cần có thể giành chiến thắng, quá trình không hề quan trọng. ...

"Khoang tàu bị rỉ nước rồi!"

"Không được!"

"Địch tập!"...

Trận chiến bùng nổ quá đột ngột, đám cường giả Thánh Vực trên tàu đều không kịp phản ứng trước cuộc tấn công của thuyền U Linh

"Mục tiêu của địch là con tàu!"

Nhận thức được điều này, những cường giả Thánh Vực còn tốt, nhưng những nhân viên khác trong Giáo Đình phụ trách dẫn đường thì mặt cắt không còn giọt máu nào.

Đã sớm nghe nói hải vực sương mù nguy hiểm trùng điệp, nhưng không ngờ rằng ngay cả nhận thức của cường giả Thánh Vực cũng bị ảnh hưởng.

"Tôn giả..."

Chưa đợi thuyền trưởng trung niên nói hết lời, bốn cường giả Thánh Vực đã bay vút ra ngoài, chiến đấu với thuyền U Linh tập kích.

Còn những người đi cùng trên tàu, rõ ràng là đã bị bỏ rơi.

Ngay cả khi có khả năng ngăn chặn lỗ hổng thì bốn người này cũng lười xuất thủ.

Dễ dàng xé nát một con U Linh, nhưng ngay sau đó lại có U Linh mới xông tới, chỉ trong chớp mắt, Raphael đã hạ sát mười mấy con U Linh.

Số lượng U Linh trên chiến trường vẫn không hề giảm bớt. Chiến thuyền đi cùng đã bắt đầu chìm, nước biển dần dần nhấn chìm sàn tàu.

Trong lúc mơ hồ, còn có thể nghe thấy tiếng la hét thảm thiết của các thủy thủ trên tàu sau khi bị U Linh tấn công.

Nhưng bốn cường giả Thánh Vực quyết tâm tìm kiếm vị trí của con thuyền U Linh thì lại coi như không nghe thấy.

"Raphael, tình hình có chút không ổn. Hải vực sương mù là địa bàn của những con U Linh này, hoàn cảnh nơi đây rất thích hợp cho chúng phát huy sức mạnh."

"Sương mù bốc lên có thể che giấu hành tung của chúng, muốn tìm được bản thể của thuyền U Linh ở đây là chuyện rất khó!"

Puccino uyển chuyển khuyên.

Lần xâm nhập vào hải vực sương mù này, mấy người họ đều đến để giúp đỡ, chứ không phải đến liều mạng.

Thoạt nhìn thì lũ U Linh này không đáng chú ý, chỉ có thể đưa chiến công cho bọn hắn, nhưng không thể chịu được việc người ta có "Bất Tử chi thân" nha.

Chết hết lần này đến lần khác mà số lượng quân địch vẫn nhiều như vậy, căn bản không thể giết hết được!

Giết không hết!

Không tìm được bản thể của thuyền U Linh, cho dù bọn hắn có giết chết lũ U Linh này bao nhiêu lần đi nữa cũng đều vô ích.

"Chờ thêm chút nữa, nếu có thể bắt được U Linh Vương..."

Raphael còn chưa nói hết lời, ba vị U Linh Vương đã xuất hiện ở trước mặt họ rồi trực tiếp tấn công.

Nhận thức được điều không ổn, bốn cường giả Thánh Vực vội vàng lùi lại, nhưng đáng tiếc sức tấn công mang tính tự sát của cường giả Thánh Vực quá lớn, họ căn bản không thể né tránh hoàn toàn.

"Ầm ầm..."

Tiếng nổ kinh hoàng vang lên, người phản ứng chậm một bước là Olivera đã bị biến thành tấm khiên thịt cho đồng bọn.

Hộ thuẫn được dựng lên va chạm với đòn tấn công tự bạo của ba vị U Linh Vương đã lập tức bị nổ tan tành.

Tiện thể còn lấy đi một cánh tay, một cái chân, toàn thân đều be bét máu thịt.

Chưa kịp hít thở một hơi đã lại bị sóng biển do vụ nổ gây ra dội cho ướt sũng.

Dù sức sống của cường giả Thánh Vực đủ mạnh, nhưng sau một loạt đòn tấn công liên tiếp, Olivera cũng chỉ còn lại một hơi thoi thóp.

Có đồng đội gánh chịu đòn tấn công tự sát của quân địch, ba đồng đội còn lại ngoài việc hình tượng có chút chật vật ra thì không bị thương gì.

"Hỏng rồi, Olivera vẫn không chưa ra được!"

Sau một tiếng kinh hô, ba người vội vàng quay lại tìm người.

Chiến trường sau vụ nổ, trời đã sáng, sương mù cũng tan đi, chỉ còn lại những con sóng cuộn trào.

Raphael ôm lấy Olivera chỉ còn lại nửa cái mạng, nộ khí lập tức dâng trào.

Nhưng sương mù dần dần dâng lên từ mặt biển đã lập tức kéo lão ta quay lại với hiện thực.

Sương mù trong khu vực này tan đi, những nơi khác vẫn còn bị sương mù bao phủ, muốn tìm được bản thể của thuyền U Linh trong làn sương dày đặc như vậy là chuyện không dễ dàng gì.

Nếu không cẩn thận bị địch đánh lén một lần nữa, sẽ không có đồng đội tốt làm tấm khiên thịt thứ hai cho họ.

"Raphael, mang Olivera về trước đi, chuyện tìm kiếm thuyền U Linh, chúng ta còn phải bàn bạc kỹ hơn."

"Hải vực sương mù không phải lúc nào cũng có sương mù, một khi bùng phát bão lớn sóng thần, sương mù sẽ tạm thời tan đi. ."

"Phái người nhìn chằm chằm nơi này trước, chờ sương mù tan đi, chúng ta sẽ đến đồ diệt ba chiếc thuyền U Linh này!"

Puccino nói nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi.

May mắn là lúc nãy chạy nhanh, nếu chậm một bước, gã ta sẽ không có khả năng chịu đòn như Olivera.

"Hừ!"

Sau khi hừ lạnh một tiếng, Raphael cắn răng nghiến lợi nói: "Chúng ta đi!"

Cùng xuất thân từ Giáo Đình, nhưng không có nghĩa là người ta sẽ giúp đỡ miễn phí.

Để mời ba người ra tay, lão ta đã phải trả một cái giá đắt. Đáng tiếc là đánh giá thấp ảnh hưởng của hải vực sương mù, dẫn đến hành động lần này thất bại.

Tình hình bây giờ đã quá rõ ràng, thuyền U Linh đã có thể hoàn toàn ẩn nấp trong sương mù, không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Trừ khi sương mù tan đi, nếu không, cho dù Giáo Đình có dốc toàn bộ lực lượng cũng rất khó tìm được bản thể của thuyền U Linh trong làn sương dày đặc.

Bình Luận (0)
Comment