Dù sao, trong tình huống được lựa chọn, không ai sẽ ngu ngốc đến mức khiêu khích kẻ thù mạnh khắp nơi, khiến bản thân rơi vào thế bị bao vây về mặt chiến lược.
Ngay cả Tử tước Pierre cũng cho là như vậy, đáng tiếc là ngàn tính vạn toán cũng không ngờ được rằng chủng tộc Địa tâm lại không thể phán đoán theo lẽ thường.
Do thiếu thông tin tức, nên một tấm chiếu mới như tộc rết hoàn toàn không biết sợ hãi là gì.
Đầu tiên là bất hạnh đá phải tấm sắt ở tỉnh Đông Nam, sau đó lại bị Ma thú dạy cho biết cách làm rết. Chuyện càng bi thảm hơn là chúng không biết rằng Ma thú ở thế giới mặt đất đã không còn đơn thuần như vài vạn năm trước nữa.
Sau khi nhận được lời hứa của đám Ma thú Thánh Vực, tộc rết tự nhận là mình đã an toàn trong Hắc Thạch sơn mạch, không còn nguy hiểm bị tấn công từ hai phía nữa.
Sau khi giành được đại thắng mà tỉnh Đông Nam vẫn chậm chạp không phát động phản công quân sự, chuyện này cũng bị bọn chúng hiểu một cách đương nhiên là vì kiêng dè phản ứng của đám Ma thú, nên không dám tự tiện xuất binh tấn công vào Hắc Thạch sơn mạch.
Nếu đám Ma thú trong Hắc Thạch sơn mạch liều chết bảo vệ bọn chúng thì sự phán đoán này cũng không có gì sai, Hudson cũng sẽ không ăn no rửng mỡ mà đi khiêu khích một kẻ địch mạnh mẽ như Ma Thú.
Lịch sử sớm đã chứng minh, tỉ suất chi phí - hiệu quả khi chiến đấu với Ma thú thật sự quá thấp.
Ngay cả khi miễn cưỡng có thể chiến thắng, thì Hắc Thạch sơn mạch rừng thiêng nước độc cũng không thích hợp để trồng trọt.
Dù có không ít tài nguyên tu luyện, nhưng cũng không thể thu hồi được chi phí chiến tranh đắt đỏ.
Với tiềm lực tài chính của Vương quốc Alpha, họ hoàn toàn không thể chơi nổi trò chơi xa xỉ này. Cùng một số tiền kinh phí chiến tranh, mọi người thà dành để đánh Thú Nhân.
Nhưng tất cả những chuyện này đều là nếu như, phàm là người đã sống ở thế giới mặt đất một vài năm đều biết rằng việc chọc giận Thiên Thanh vương chắc chắn sẽ dẫn đến nhiều rắc rối sau này.
Lời hứa của Thiên Thanh Vương nhiều nhất chỉ có thể đại diện cho lập trường của mình, những Ma thú Thánh Vực khác không hứa hẹn gì với tộc rết.
Thiên Thanh vương vẫn rất có uy tín, vi phạm lời hứa một cách công khai thì không đến mức, nhưng người ta am hiểu biến báo nha.
Trở về ngủ một giấc, hoặc là đi chơi đâu đó.
Lúc trở về, trận chiến đã kết thúc.
Dù sao Thiên Thanh vương chỉ cam kết là sẽ bảo vệ an toàn cho Hắc Thạch sơn mạch, chứ không nói là bảo vệ an toàn cho tộc rết.
"Truyền lệnh xuống, đốt lửa nấu cơm tối sớm, đề phòng kẻ thù tập kích ban đêm!"
Tử tước Pierre giả vờ bình tĩnh ra lệnh.
Sâu thẳm trong lòng thì đang vô cùng hoảng hốt.
Chủng tộc Địa tâm có mạnh có yếu, nhưng theo thông tin trinh sát được, tộc rết trú ngụ trong Hắc Thạch sơn mạch chắc chắn sẽ không yếu.
Chỉ cần là đại tộc trong thế giới Địa Tâm, dù có yếu đến mấy cũng không phải là thế lực mà một quận thành hẻo lánh có thể ngăn cản.
Thư cầu viện đã được gửi đi ngay khi vừa phát hiện ra tung tích của kẻ địch.
Vương quốc và tỉnh thành, không bỏ sót một nơi nào.
Đến mức mà còn từng Pierre ảo tưởng rằng, với sự giúp đỡ của quân tiếp viện, y có thể hủy diệt bộ tộc rết, từ đó củng cố vị thế của mình trong quân đội vương quốc.
Ý tưởng rất tốt, nhưng khi thực hiện cụ thể lại không dễ dàng như vậy.
Vương quốc đang thiếu hụt binh lực, một lượng lớn quân đoàn được điều động tạm thời vẫn đang trong quá trình huấn luyện.
Trong thời gian ngắn, chỉ có thể dựa vào sự hỗ trợ của tỉnh thành, hiệu suất của các đồng nghiệp như thế nào, Tử tước Pierre biết rất rõ.
Loại việc xuất binh không có lợi ích, mang tính chất nghĩa vụ thuần túy như thế này, mọi người tích cực mới là lạ.
Ngay cả công tác điều động quân sự trong quận Creston ở tiền tuyến cũng chỉ mới hoàn thành được một nửa.
Không phải mọi người không muốn nhanh, mà là do thiếu kinh nghiệm điều động toàn dân, nên căn bản không nhanh nổi.
Cái giá phải trả cho phản ứng chậm chạp này là: một số lãnh địa quý tộc gần Hắc Thạch sơn mạch hiện đã trở thành bãi săn của tộc rết.
Trong thành thoạt nhìn như có năm vạn đại quân, nhưng trên thực tế có tới 90% số người đều là góp cho đủ số, chỉ có chưa đến 10% quân đội tư nhân quý tộc là ra dáng một chút.
Đây đã là kết quả của việc toàn quận thu hẹp chiến lược, tập trung một số quân đội tư nhân của tiểu quý tộc, nếu không thì tình hình sẽ còn tệ hơn.
Tận mắt nhìn lính liên lạc rời đi, Tử tước Pierre tiếp tục tuần tra công tác phòng thủ trong thành. Quận Creston là căn cơ sở tại của y, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì y sẽ không vứt bỏ.
Sắc trời dần ảm đạm, sắc mặt của Tử tước Pierre cũng dần trở nên nghiêm trọng.
Trong một tháng qua, y không hề nhàn rỗi, để chống lại sự xâm lược của chủng tộc Địa tâm tốt hơn, Tử tước Pierre đã bỏ ra một số tiền lớn để thu thập kinh nghiệm chiến đấu của vương quốc và chủng tộc Địa tâm.
Cuối cùng rút ra kết luận là: Kẻ địch vô cùng hung hãn, thích phát động tấn công vào ban đêm.
"Ầm ầm. . ."
Vô số phi thạch lao về phía tường thành, hệ thống ma pháp trận phòng thủ được kích hoạt từ trước lập tức bắt đầu phát huy tác dụng.
Cùng với những tiếng nổ kinh hoàng vang lên, vô số tảng đá đập vào kết giới ma pháp, tạo ra những tia lửa sáng chói.
Ánh sáng rực rỡ chặn đứng những tảng đá của kẻ địch, đồng thời cũng phơi bày hệ thống ma pháp trận phòng thủ.
Trong đại doanh tộc rết, sau khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Nguyên soái Howell đột nhiên trầm xuống.
Ma pháp trận phòng thủ không hề rẻ, thường chỉ có những tuyến phòng thủ và vị trí chiến lược quan trọng mới dốc hết vốn liếng để bố trí.