Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1946 - Chương 1946: Đùn Đẩy Trách Nhiệm

Chương 1946: Đùn Đẩy Trách Nhiệm Chương 1946: Đùn Đẩy Trách Nhiệm

Sự đàn áp từ trên xuống này đảm bảo sự ổn định của tầng lớp thượng lưu, nhưng cũng vì thế mà Vương quốc phải trả giá đắt là sự suy tàn.

Sau cuộc chiến tranh đại lục lần trước, Vương quốc Hessen đã nhận ra rằng cách chơi này không bắt kịp thời đại, nên đã phát động một phong trào cải cách từ trên xuống dưới.

Tuy nhiên, họ muốn thay đổi, còn các quý tộc vừa và nhỏ bên dưới lại không dám đi theo, chỉ sợ để lộ tham vọng của bản thân, gây họa cho nhà mình.

Sự thật chứng minh là, đám đàn em quá an phận cũng là một tai họa.

Khi gặp rắc rối mà đám đàn em không chống đỡ được, người làm lão đại chỉ có thể đích thân ra mặt.

Nhận ra rằng việc dựa vào tuyến phòng thủ do các quận xây dựng để ngăn chặn cuộc tấn công của phe địch là không hiệu quả, Hầu tước Simeone lập tức quyết định thu hẹp chiến lược, đặt trọng tâm phòng thủ tại hang ổ của bản thân.

Quyết định này một lần nữa đẩy nhanh tốc độ thất thủ của các quận.

Có quân lệnh của Tổng đốc, các quý tộc ở các quận gần tiền tuyến đã nhịn đau vứt bỏ lãnh địa, vội vã chạy đến tỉnh thành tham gia vào cuộc chiến bảo vệ tỉnh.

Đồng thời, những lá thư cầu viện bay như tuyết rơi về phía vương đô. Khi ít thì một ngày ba lá, khi nhiều thì một ngày mười mấy lá.

Ma pháp trận truyền tin chưa bao giờ được đóng lại kể từ khi mở ra.

Một loạt hành động này đã khiến cho ngay cả Alexander V cũng bị mất ngủ.

Lão đại ngủ không ngon, đám đàn em cũng đừng hòng ngủ ngon, nửa đêm bị triệu tập đến vương cung để thương lượng đối sách.

"Đại chiến bộc phát chỉ mới ba ngày mà đã có ba quận của tỉnh Gutland bị thất thủ rồi. Theo như tốc độ này, trong vòng chưa đầy nửa tháng thì Vương quốc sẽ mất một tỉnh thành."

"Tối nay bằng mọi giá chúng ta phải đưa ra một giải pháp đối phó!"

"Hầu tước Krasner, khanh nói trước đi, tình hình bên phía Vương quốc Alpha thế nào, bao lâu thì có thể xuất binh?"

Alexander V tức giận hỏi.

Ngay từ đầu thì họ đã đặt hy vọng vào đồng minh, nên việc phòng thủ Hắc Thạch sơn mạch chỉ giới hạn ở việc huy động binh lực của các tỉnh lân cận.

Chính phủ vương quốc không coi trọng chuyện này, nên người thực thi bên dưới cũng không đủ mấy để tâm, dẫn đến việc phát hiện ra chủng tộc Địa tâm hơn một tháng rồi mà vẫn không có quân tiếp viện đến tỉnh Gutland.

Không có quân tiếp viện thì cũng thôi, nhưng thân ở tiền tuyến, vậy mà tốc độ điều động binh lực của tỉnh Gutland lại còn vô cùng chậm chạp.

Một loạt các vấn đề tập trung lại với nhau dẫn đến việc tiền tuyến liên tục thất bại.

"Bệ hạ, Bộ Ngoại giao đã hoàn thành công tác phối hợp, người Alpha cũng đã đồng ý xuất binh."

"Nhưng tốc độ thất thủ ở tiền tuyến quá nhanh, có lẽ quân lệnh xuất binh của Vương quốc Alpha vẫn còn chưa đến được tiền tuyến!"

"Bây giờ lại xảy ra biến cố như vậy, e rằng khó có thể yêu cầu đồng minh xuất binh."

Hầu tước Krasner trả lời với vẻ mặt tràn đầy ủy khuất.

Bộ Ngoại vụ sẽ không chịu trách nhiệm cho chuyện này!

Tốc độ thất thủ ở tiền tuyến nhanh như vậy, rõ ràng là do quý tộc địa phương vô năng.

Cùng là một tỉnh, nhưng tỉnh của nước láng giềng bên cạnh có thể đánh cho tộc Rết Chân To kêu cha gọi mẹ, còn đến phiên bọn hắn thì lại bị tộc Rết Chân To đánh cho choáng váng, sự đảo ngược này đến quá nhanh.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sau này Bộ Ngoại vụ cũng chẳng còn mặt mũi nào mà ra ngoài làm việc nữa.

Giờ phút này, sự oán giận của Hầu tước Krasner đối với quân đội đã lên đến đỉnh điểm.

Trong cuộc chiến tranh đại lục lần trước, quân đội đã có màn thể hiện kém cỏi trên chiến trường, khiến cho Vương quốc mất đi cái danh "Cường quốc".

Nếu bây giờ tiếp tục thất bại, sợ là cái danh "nước lớn" cũng sẽ bị người ta kéo xuống.

Kẻ yếu không có tư cách chiếm giữ lãnh thổ rộng lớn!

"Hầu tước Krasner, ông đừng chỉ biết phàn nàn bọn ta. Không ai muốn nhìn thấy tình hình xấu đi đến mức này cả."

"Tất cả các vấn đề hiện tại đều là do cải cách quân sự không triệt để gây ra."

"Nếu tỉnh Gutland hoàn thành việc huấn luyện quân sự theo như yêu cầu của Bộ Quân vụ thì tuyệt đối sẽ không thua thảm như thế này."

"Không nói đến việc đuổi kịp Vương quốc Alpha, nhưng ít nhiều gì cũng nên có được một nửa sức mạnh quân sự của họ!"

Bá tước Niklas đáp trả gay gắt.

Bộ Ngoại giao không muốn gánh tội, Bộ Quân vụ cũng không muốn dính líu đến trách nhiệm này.

Mặc dù họ rất khó gạt bỏ hoàn toàn trách nhiệm do tính chất công việc, nhưng có thể đẩy được phần nào trách nhiệm thì hay phần đó.

Đã nhận trách nhiệm thì đừng nên nghĩ đến chuyện lăn lộn trong Vương quốc Hessen nữa.

Chỉ cần chính phủ vương quốc gánh chịu trách nhiệm này thì sẽ có vô số trách nhiệm khác đổ lên người bọn họ, cho đến khi đè sập.

Thấy mùi thuốc súng nồng nặc, Alexander V bất đắc dĩ ho khan một tiếng rồi quát mắng:

"Đủ rồi!"

"Bây giờ là lúc để các khanh nghĩ cách giải quyết vấn đề, chứ không phải nghe các khanh thoái thác trách nhiệm."

"Bộ Quân vụ nhanh chóng đưa ra kế hoạch tác chiến, Bộ Ngoại vụ tiếp tục thúc giục Vương quốc Alpha xuất binh, những người khác hãy nên làm gì thì làm đó đi!"

Nói xong, ông ta trực tiếp quay người đi, bỏ lại đám đại thần liếc mắt nhìn nhau.

Chuyện này khiến cho mọi người cảm thấy rất bất ngờ, cuộc họp tối nay không kéo dài đến hừng đông mà lại được kết thúc sớm.

Theo như thông lệ, mỗi lần diễn ra các cuộc họp quan trọng đều không thể tránh khỏi một trận cãi vã.

Bầu không khí đêm nay mới chỉ bắt đầu ấp ủ thì đã bị Quốc vương ra lệnh dừng lại, rõ ràng là không bình thường.

Kinh nghiệm chính trị phong phú nói cho họ biết, nếu tình hình vương quốc không thể sớm cải thiện thì sau này triều đình sẽ xảy ra động đất.

Sắc mặt của Công tước Milton khó coi nhất, Quốc vương không thể gánh trách nhiệm cho tình hình hiện tại, vậy thì khả năng cao là người làm Tể tướng như ông ta sẽ phải gánh tội.

Bình Luận (0)
Comment