Có lựa chọn tốt hơn, ai cũng sẽ không để một kẻ thất bại lên nắm quyền.
Một số người không chịu nổi áp lực, còn đích thân quay lại báo danh vào đội cảm tử, yêu cầu lập công chuộc tội.
Lần này Hudson còn tàn nhẫn hơn, trực tiếp cách tước vị, thủ đoạn còn trực tiếp hơn so với lúc đó.
Nước bọt cũng có thể giết người, đánh mất tước vị truyền thừa của gia tộc, người đầu tiên trở mặt với bọn họ chính là người thân.
"Tốc độ phải nhanh lên, hãy lập ra quy củ trước, chúng ta sẽ sớm xuất binh khi mặt trời mọc!"
Nghe câu trả lời của Hudson, Hầu tước Simeone biết rằng chuyện này đã không có đường lui.
Chính phủ vương quốc chắc chắn sẽ đáp ứng yêu cầu này.
Đặc biệt là Quốc vương Alexander V, ông ta đã muốn thanh lọc lũ sâu bọ trong quân đội từ lâu, nhưng vì liên quan đến quá nhiều người nên không dám ra tay.
Hiện giờ đề nghị này của Hudson thực sự là gãi đúng chỗ ngứa. Hơn nữa, yêu cầu chính đáng này còn được đặt trên mặt bàn, mọi người không tìm được lý do gì để phản đối.
Chuyện vẫn chưa xảy ra, bây giờ ai dám đứng ra phản đối cũng đồng nghĩa với việc nói với bên ngoài rằng mình có vấn đề.
Có thể tưởng tượng, sau đó các quan chức trong bộ phận quân nhu của vương quốc sẽ lo lắng đến mức nào.
Bây giờ chỉ có thể mong sao Nguyên soái Hudson chiến thắng chậm một chút, nếu không áp lực của họ sẽ quá lớn.
"Nguyên soái yên tâm, ta sẽ lập tức truyền tin tức này về!"
Hầu tước Simeone không chút do dự đồng ý.
Chuyện không liên quan đến mình thì cứ trốn thật xa.
Mặc dù gia tộc ông ta cũng có cài người vào trong bộ phận quân nhu hậu cần, nhưng đó chỉ là một vài con cháu chi mạch, cho dù có vấn đề cũng không sao.
So với việc nhanh chóng tiêu diệt đại quân Rết, tái thiết lãnh địa của chính mình mới là lợi ích cốt lõi của gia tộc. ...
Đêm khuya, nhìn ngọn lửa hừng hực trước mắt, vẻ mặt căng thẳng của Vua Rết dần dịu lại.
Chiến thắng là cách tốt nhất để cổ vũ sĩ khí quân tâm, sau khi chịu thiệt dưới tay Hudson và thay đổi mục tiêu tấn công khác, tình hình lập tức biến hóa.
Rút kinh nghiệm từ những bài học trước đây, chúng không đụng đến bất kỳ một thành lũy kiên cố nào, mà chuyển sang bóp những quả hồng mềm trên đường đi.
Hiệu quả rất rõ ràng, những điền trang, lâu đài nông thôn rải rác ở địa phương hoàn toàn không đủ sức mạnh để chống lại đại quân Rết.
Chiếm được hết điền trang, thành lũy này đến điền trang, thành lũy khác, giành được chiến lợi phẩm phong phú, đại quân Rết vốn đang chán nản cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần.
Có khởi sắc là tốt, sợ nhất là đắm chìm trong thất bại không thoát ra được, vậy thì thực sự xong đời.
"Phụ vương, lại đi qua thêm hai tỉnh thành nữa, chúng ta sẽ tụ họp với tộc Ma Ngạc.
Có cần phái người đi thông báo trước cho họ một tiếng không về chuyện hai tộc phối hợp tác chiến không?"
Đại vương tử Justin tiến lên hỏi.
Trải qua thất bại thê thảm trước đó, giới cao tầng của tộc Rết Chân To đã trở nên lý trí hơn, không còn sự "tự tin mù quáng" như trước nữa.
"Không cần thiết, chúng ta tới là muốn mang đến cho bọn hắn một bất ngờ."
"Nếu để cho lão già Ma Ngạc vương kia biết trước thì không biết lão ta sẽ có ý định gì!"
Vua Rết dứt khoát lắc đầu bác bỏ.
Ông ta không quan tâm chuyện mình đến mang lại cho tộc Ma Ngạc tộc kinh hỉ hay là kinh hãi.
Là hàng xóm đối đầu nhiều năm, họ đã hiểu quá rõ về nhau.
Ngay cả khi sau đó hai tộc có liên minh thì Vua Rết cũng không dám hoàn toàn tin tưởng đối phương.
Chỉ cần nhìn hành vi hiện tại của các chủng tộc Địa Tâm là biết, ai cũng biết lợi ích của việc liên minh, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy các chủng tộc liên minh.
Một yếu tố là do chiến trường giữa các chủng tộc cách xa nhau, nhưng phần lớn nguyên nhân vẫn bắt nguồn từ cuộc chiến tranh hỗn loạn liên tục ở thế giới Địa tâm làm tích tụ mâu thuẫn chủng tộc.
Nên khi liên thủ với cừu nhân, ai cũng phải cẩn thận.
Nếu không, bị đồng minh bán đứng mà vẫn còn ngồi đếm tiền cho họ thì thật là bi kịch.
Ngay cả tộc Rết Chân To cũng không ngoại lệ, đừng thấy bây giờ họ đang đánh nhau sống chết với Nhân tộc, nhưng chỉ cần lợi ích đủ lớn thì họ vẫn có thể phản bội.
Trong thế giới Địa Tâm, những lời hứa hẹn về ranh giới đạo đức cuối cùng, nghĩa vụ đồng minh, vinh quang cá nhân gì đó, toàn bộ đều là nhảm nhí.
Nguyên tắc cốt lõi của các chủng tộc chỉ có một: Tồn tại!
"Phụ vương cao kiến, là do nhi thần nhìn nhận vấn đề chưa đủ toàn diện!"
Justin thành khẩn nói, hoàn toàn không có chút kiêu căng nào, như thể đã thực sự nhận ra sai lầm của mình vậy.
Cảnh này rơi vào mắt Modan lại tràn đầy lạnh lẽo.
Trưởng tử vốn đã chiếm ưu thế bẩm sinh rồi, Justin lại còn vuốt mông ngựa như vậy, gã ta làm sao chơi tiếp được. ...
Đại quân Rết càn quét khắp nơi, các quý tộc vừa và nhỏ dọc đường đều gặp xui xẻo, nơi đại quân đi qua đều là xương trắng ngổn ngang.
Ngay cả những quý tộc có thực lực mạnh cũng phải chịu tổn thất nặng nề khi không kịp đề phòng, chỉ có thể co đầu rụt cổ trong thành lũy run lẩy bẩy.
Các quý tộc dọc đường cũng từ tổ chức kháng cự, nhưng hầu hết đều thất bại, chỉ có rất ít quý tộc đạt được kết quả tốt.
Tình hình ngày càng tồi tệ đã giúp chính phủ Hessen đưa ra quyết định.
Chiến hỏa đã đốt tới cửa nhà rồi, những kẻ hưởng lợi cũng bắt đầu sợ.
Người lo lắng nhất không phải là những quý tộc đã trở thành chiến trường, mà là những người nằm gần khu vực chiến tranh nhưng lại chưa bị ảnh hưởng gì.
Dưới sự chạy vạy thuyết phục của những quý tộc này, chính phủ Hessen đã nhanh chóng đồng ý tất cả các điều kiện của Hudson.
Sau khi hội quân tại tỉnh Gutland, liên quân chính thức tuyên bố thành lập, Hudson làm tổng tư lệnh liên quân, Hầu tước Simeone và Bá tước Pierce đảm nhiệm chức phó tổng tư lệnh liên quân.