Về mặt lý thuyết, nếu tình hình này tiếp tục, tộc Ma Ngạc chắc chắn sẽ có thể kiên trì đến cuối cùng.
Cho dù phải chiến bại thì đó cũng là chuyện sau khi tất cả các chủng tộc Địa tâm khác bị tiêu diệt hết, giới thượng tầng của Vương quốc Hessen mới chú ý đến họ.
Nếu như có thể kéo Liên minh phản Nhân tộc ra chiến trường trong thời gian này, ây ra một cuộc chiến tranh đại lục mới, thì họ sẽ có cơ hội đứng vững trên đại lục.
Tính toán rất kỹ lưỡng, nhưng là bị tộc Rết Chân To quấy nhiễu, lập tức kéo bọn họ vào tâm điểm của mọi sự chú ý.
"Tể tướng, nếu như thế cục hiện giờ đã bị mất khống chế, vậy thì chúng ta cũng không còn phải trì hoãn trên chiến trường nữa."
"Giải quyết quân đội Hessen đang vây công chúng ta trước, sau đó quay lại dọn dẹp lũ người Alpha kia!"
"Nếu như có thể thì cũng đừng bỏ qua lũ rết ghê tởm đó."
"Dám tính toán chúng ta, không cho chúng một bài học, nếu truyền ra ngoài thì chẳng phải chủng tộc nào cũng dám đến đây giương oai sao"
Nguyên soái Cantor nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Chiến lược mà trong tộc đưa ra tuy tốt, nhưng đối với những người chấp hành như bọn hắn lại không tốt như vậy.
Trong quá trình duy trì chiến lược, mỗi một giao tranh với quân địch, bọn hắn đều phải nghĩ đến việc khống chế nhịp độ chiến trường.
Thua không được, thắng cũng không được, bị trói tay trói chân.
Nhịn nhục lâu như vậy, mãi mới chờ đến lúc có cơ hội, Nguyên soái Cantor đã không kìm nén được nữa.
"Nguyên soái, chúng ta có bao nhiêu cơ hội chiến thắng khi giao tranh với quân địch?"
Ma Ngạc vương quan tâm hỏi.
Trận chiến này chắc chắn phải đánh, nhưng trước đó phải đánh giá rủi ro đã.
Bọn họ có lòng tin giải quyết quân đội Vương quốc Hessen trước mắt, nhưng là khi gặp phải vị danh tướng thần bí khó số một đại lục kia, không ai dám coi thường.
"Xin bệ hạ yên tâm!"
"Đúng là Vương quốc Alpha rất mạnh, Hudson cũng rất lợi hại, nhưng binh lực mà bọn hắn phái tới lần này lại không nhiều."
"Chỉ cần chúng ta có giữ vững trong lúc giao tranh với bọn chúng, không cho chúng có cơ hội, dù Hudson có muôn vàn năng lực cũng không làm gì được chúng ta!"
Nguyên soái Cantor vô cùng tự tin nói.
Trải qua nửa đời chinh chiến, ông ta cũng đã đánh bại vô số kẻ địch mạnh mẽ mới leo lên được cái chức Nguyên soái.
Đối với Hudson thành danh từ khi còn trẻ, Nguyên soái Cantor thực sự có mấy phần kiêng kị, nhưng cũng có mấy phần kích động.
Khiêu chiến danh tướng, giẫm lên người đối phương, đây là cách thành danh nhanh nhất.
So với Hudson nổi tiếng khắp lục địa, danh tiếng của Nguyên soái Cantor chỉ mới được lưu truyền trong một số chủng tộc ở thế giới Địa Tâm, các tộc trên đại lục hoàn toàn không xem ông ta ra gì.
Bởi vì trước đó nương tay, nên ngay cả kẻ địch đang giao chiến với tộc Ma Ngạc là người Hessen cũng đều không coi trọng ông ta.
Tất nhiên, nếu đã nương tay thì cũng đừng mong có chuyện Nhân tộc sẽ tuyên truyền danh tiếng cho ông ta.
Là một thành viên của bá chủ đại lục, người Hessen cũng có sự kiêu ngạo của mình. Trừ khi Cantor có chiến tích đặc biệt kinh khủng, nếu không đừng hi vọng sẽ được người ta thừa nhận.
Lúc này muốn giẫm đạp lên Hudson để thượng vị, một mặt là vì thành công cá nhân, mặt khác là vì lợi ích của chủng tộc.
Tộc Tinh Linh không chịu chấp nhận các chủng tộc Địa tâm, ngoài mối hận thù từ thời thượng cổ ra, điều quan trọng hơn chính là cảm thấy bọn hắn chướng mắt.
Có lẽ nếu kết hợp toàn bộ sức mạnh của thế giới Địa tâm lại, đó sẽ là một sức mạnh có thể thay đổi cách cục của đại lục, nhưng một chủng tộc đơn lẻ trong đó thì cũng chỉ vậy thôi.
Với chút ít sức mạnh quân sự trong tay tộc Ma Ngạc, nhiều nhất cũng chỉ khiến Tộc Tinh Linh coi trọng thêm mấy phần, nhưng còn lâu mới đến tình trạng nhất định phải coi trọng.
Nhưng nếu dựa trên cơ sở này, lại có thêm một vị thống soái vô chiến bất thắng, trọng lượng sẽ khác.
Việc Liên minh phản Nhân tộc liên tục thất bại trong cuộc chiến với Nhân tộc, ngoài việc khó khăn trong việc hợp nhất nội bộ ra, bọn hắn cũng đang thiếu một vị thống soái có thể khống chế toàn cục.
Đây là điểm yếu của liên minh, cũng là điểm yếu của tộc Tinh Linh. Vì được an hưởng thái bình lâu dài, nên các tướng lĩnh Tộc Tinh Linh rất khó có cơ hội luyện tập.
"Nếu Nguyên soái đã có dự tính từ trước, vậy liền chấp hành đi!"
"Nếu như có thể thì hãy tìm cơ hội tiêu hao một phần sức mạnh của tộc Rết Chân To trên chiến trường."
"Người hàng xóm này của chúng ta luôn rất tham vọng, bây giờ đã dám tính toán lên đầu chúng ta, nếu không cho chúng một bài học, sau này sẽ còn gặp nhiều chuyện rắc rối hơn nữa."
"Bản thân bọn chúng không có năng lực, đánh mất lối vào Địa tâm, bây giờ rất có thể đang nhắm đến lối vào Địa tâm của chúng ta."
"Trong khi chiến đấu với kẻ địch thì nhớ cẩn thận, đồng minh của chúng ta cũng không đáng tin cậy cho lắm!"
Ma Ngạc vương nói với vẻ mặt nặng nề.
Mối thù hận giữa tộc Rết Chân To và tộc Ma Ngạc đã có từ nhiều vạn năm trước, ai đúng ai sai cũng đã không còn rõ ràng nữa.
Do hai tộc có thực lực tương đương, cộng thêm có các thế lực xung quanh rình rập, nên ở thế giới Địa tâm, dù hai bên luôn đánh nhau ầm ĩ, nhưng cuối cùng vẫn phải kiềm chế ở một mức độ nhất định.
Bây giờ đột nhiên phải hợp tác, trong lòng Ma Ngạc đều nghĩ đến "cái ác" của Vua Rết.
Loại nhận thức ăn sâu vào tiềm thức này khó có thể thay đổi trong thời gian ngắn.
"Bệ hạ nói rất đúng, lũ Rết thối tha này thật sự rất đáng ghét."
"Nếu như có cơ hội, thần nhất định sẽ cho chúng biết rõ: Vĩ tộc Ma Ngạc vĩ đại không thể trêu chọc!"
Nguyên soái Cantor đồng tình trả lời. ...
"Ầm ầm..."
Tiếng nổ của Ma Tinh pháo vang lên, thành phố cổ Palma đang lung lay sắp đổ trong chiến tranh.