Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1986 - Chương 1986: Hội Quân

Chương 1986: Hội Quân Chương 1986: Hội Quân

Chỉ riêng vấn đề về quyền chỉ huy thôi cũng đã có thể khiến hai chủng tộc cãi nhau ầm ĩ rồi.

Cùng là Nhân tộc, nhưng vì đến từ quốc gia khác nhau, trong nội bộ liên quân cũng tồn tại những rào cản không nhỏ.

Nếu không phải vì danh vọng của Hudson đủ cao, có thể trấn áp những mâu thuẫn này, thì liên quân chắc chắn sẽ không yên tĩnh giống như bây giờ.

Tham khảo những cuộc chiến tranh đại lục trước đây là biết, kết quả cuối cùng của phối hợp tác chiến liên chủng tộc thường là 1 + 1 bé hơn 2. ...

Liên quân chọn cách chờ đợi cơ hội, quân phòng thủ tỉnh Bofir đang trong thế bánh mì kẹp thịt liền trở thành nạn nhân đầu tiên.

Đối mặt với sự hợp sức của hai chủng tộc, tuyến phòng thủ vốn khá kiên cố đã bị phá vỡ ngay lập tức.

Quân thủ thành bị buộc phải từ bỏ trận địa bên ngoài, co đầu rụt cổ bên trong một số cứ điểm, tiến hành cuộc chống cự cuối cùng.

"Ầm ầm..." Dưới tiếng nổ của Ma Tinh pháo, cuộc công phòng chiến đẫm máu đã được mở ra.

Đôi oan gia của thế giới Địa Tâm cũng thuận lợi hoàn thành việc hội quân vào lúc nào.

"Ngô công lão đệ, đã lâu không gặp..."

Sự nhiệt tình của Ma Ngạc vương thực sự khiến cho Vua Rết không thể đỡ nổi.

Nếu mối quan hệ giữa hai chủng tộc tốt đẹp thì không nói, vấn đề là hai bên luôn tranh đấu không ngừng, giờ đây họ lại còn mang đến cho người "bạn thân" này một cường địch.

Trong tình huống bình thường, gặp gỡ trong trường hợp như thế này mà không mắng chửi ầm ĩ cũng coi như có tố chất rồi.

Vừa gặp mặt đã xưng huynh gọi đệ, rõ ràng là có ý đồ khác.

Điều khiến Vua Rết tan nát cõi lòng hơn chính là tiếng nổ của Ma Tinh pháo!

Ban đầu tưởng rằng đây là vũ khí độc quyền của Nhân tộc trên đại lục này, không ngờ trong đại quân tộc Ma Ngạc cũng được trang bị rất nhiều.

Loại vũ khí hạng nặng như Ma Tinh pháo mà cũng có thể kiếm được, vậy thì những vũ khí trang bị khác trên thế giới mặt đất lại càng không phải là vấn đề.

Người ta có những vũ khí chiến tranh mà họ không có, đó chính là sự khác biệt!

Cộng thêm hai lần thua trận trước đây, tổn thất nặng nề về quân số, hiện tại sức mạnh quân sự của tộc Rết đã tụt hậu hơn so với tộc Ma Ngạc.

Sự mất cân bằng về mặt thực lực cũng đồng nghĩa với việc quyền lên tiếng trong việc hợp tác sau này của hai tộc sẽ nghiêng về phía tộc Ma Ngạc.

Chỉ trong nháy mắt, Vua Rết đã nhận ra động cơ của Ma Ngạc vương, chẳng trách lại tỏ ra nhiệt tình như vậy, hóa ra là muốn thu nạp họ làm tiểu đệ.

Sau khi kịp phản ứng, Vua Rết liền nổi giận ngay tại chỗ.

Cả hai đều là cường tộc của thế giới Địa Tâm, đối kháng với nhau đã mấy ngàn năm, dựa vào cái gì muốn bọn hắn làm tiểu đệ?

Lấn rết quá đáng!

Nhưng khi cơn giận đến bên miệng, Vua Rết lại cố gắng kìm nén.

Bây giờ không phải là lúc trở mặt, ngoài việc phải liên thủ đối kháng với cường địch ra, bọn hắn còn đang nhớ thương lối vào Địa tâm trong tay tộc Ma Ngạc.

Mất liên lạc với quê hương đã hơn nửa tháng, ai biết bên dưới đã loạn như thế nào rồi?

Nếu không thể kịp thời khôi phục liên lạc, không chừng nền tảng của tộc Rết Chân To ở thế giới Địa Tâm sẽ sụp đổ.

Ngay cả khi có thể đứng vững trên đại lục Aslante thì cũng không được phép từ bỏ cơ nghiệp ở thế giới Địa Tâm!

Dù sao, trên mặt đất có vật tư phong phú, nhưng chỉ có tài nguyên khoáng sản là không sánh được với thế giới Địa Tâm.

"Ma Ngạc lão ca, cái này. . . Tiểu đệ. . . Lần này..."

Chung quy cũng là người ở vị trí cao lâu ngày, khả năng nịnh hót đã trở về con số không. Muốn thuận cột bò lên, nhưng lời đến bên miệng lại trở nên ấp a ấp úng.

"Ha ha ha..."

"Mọi người có thể bình an tới nơi là tốt rồi, những thứ khác đều là chuyện đã qua, không cần thiết phải để ở trong lòng."

"Hai tộc chúng ta cùng xuất thân từ thế giới Địa Tâm, hiện giờ muốn đoạt một mảnh cơ nghiệp từ trong tay của bá chủ đại lục Nhân tộc, chính là lúc cần phải chân thành đoàn kết."

"Mọi người hãy nhìn về phía trước..."

Sau một hồi chào hỏi nồng nhiệt, các quan chức cấp cao của hai tộc đã bắt đầu bữa tiệc hội sư vui vẻ, bầu không khí vô cùng sôi nổi.

Đáng tiếc, mọi thứ chỉ là bề ngoài, khi liên quan đến lợi ích cụ thể, lần nào Ma Ngạc vương cũng đều qua loa cho xong.

Lợi ích duy nhất là việc được lối vào Địa tâm đã nhận được cái gật đầu của Ma Ngạc vương, tuy nhiên lại bị giới hạn số lượng rết thông hành không được quá ba con.

Liên thủ với những ý đồ riêng thì đó cũng là sự hội tụ sức mạnh của hai chủng tộc, quân phòng thủ tình Bofir liền biến thành nạn nhân lớn nhất.

Có lẽ là để phô diễn sức mạnh, hai tộc đều không tiết kiệm sức lực, cuộc chém giết trên chiến trường diễn ra vô cùng kịch liệt.

Một toà thành lũy thất thủ, ngay sau đó lại có một toà thành lũy thất thủ, tin dữ liên tục truyền đến, sĩ khí của quân phòng thủ liên tục sụt giảm.

Nếu không phải vì bên ngoài thành đều là dị tộc, đầu hàng cũng khó có thể sống sót, sợ là quân phòng thủ đã sớm sụp đổ rồi.

"Sưu, sưu, sưu..."

"Mau bảo vệ Tổng đốc đại nhân!"

Đám vệ binh phản ứng rất nhanh, trực tiếp nhảy đến trước mặt Bá tước Bobaka, không ngừng vung vẫy vũ khí trong tay, ngăn chặn mưa tên của kẻ địch.

Sau khi hy sinh hơn chục vệ binh, Bá tước Bobaka cuối cùng cũng rút lui khỏi tường thành.

Tuy nhiên, hành động vô cùng nổi bật của các vệ binh cũng đã làm bại lộ thân phận của Bá tước Bobaka.

Nhận ra cơ hội, ba cường giả Thánh Vực của tộc Ma Ngạc đột nhiên xuất thủ, lao thẳng về phía Bá tước Bobaka.

Nhận ra điều không ổn, hai cường giả Thánh Vực đang đóng quân trong thành vội vàng ra tay chặn đường.

Ngay khi vừa giao thủ, mồ hôi lạnh trên trán của hai người đã chảy ra, chỉ trong chớp mắt, trên chiến trường lại xuất hiện thêm sáu Thánh Vực quân địch đang từ từ lao tới.

Bình Luận (0)
Comment